Những yêu quái này Tôn Ngộ Không dù có muốn cũng không thể diệt trừ. Bởi nó đại diện cho tâm-ý-chí của người tu hành trên con đường học Đạo.
Đầu tiên là Hắc Hùng Tinh hay còn gọi là yêu quái Gấu Đen trộm cà sa quý để đi dự hội nghị áo Phật. Về bản chất, đây không phải là yêu quái xấu. Hắc Hùng Tinh một lòng mộ đạo chỉ thích áo cà sa chứ không có ý sát sinh hay ăn thịt Đường Tăng.
Tôn Ngộ Không tuy bản lĩnh cao cường hơn nhưng giao đấu mấy hiệp cũng không đánh bại được gấu đen, xuất đủ mọi kế cũng không đoạt lại được áo cà sa. Ngộ Không đành phải đi tìm Quan Âm Bồ Tát giúp đỡ.
Đường Tăng gặp nạn Hắc Hùng Tinh (đại diện cho dục tính tham lam) cũng chính là thử thách diệt trừ dục vọng. Hắc Hùng Tinh bị Bồ Tát thu phục cũng chỉ là ẩn dụ cho việc Đường Tăng đã đạt đến cảnh giới "cấm dục" của kẻ tu hành.
Sau khi bắt Hắc Hùng Tinh giao áo cà sa, Bồ Tát liền đội lên đầu y một chiếc vòng Kim cô y hệt của Tôn Ngộ Không.
Đó là Cấm cô nhi, ám chỉ những giới hạn cấm dục của người tu hành, sau này Hắc Hùng Tinh được Quan Âm Bồ Tát hàng phục và nhận làm đệ tử trở thành Hộ Sơn tướng quân.
Thứ hai là Hoàng Phong Quái, bản lĩnh không cao nhưng lại có Tam Muội Thần Phong rất lợi hại. Trên thực tế, Hoàng Phong quái bản lĩnh không hề cao nhưng lại biết một số pháp thuật.
Trong trận giao chiến cuối cùng, Hoàng Phong đại vương tinh ranh đã sử dụng một loại bụi kim tuyến khiến đôi mắt của Tôn Ngộ Không bị mù.
Phải nhờ đến vị thuốc có tên Cao 3 hoa 9 hạt của Lão Mẫu hoà với nước Cam Lộ mới có thể chữa khỏi sau 1 đêm.
Với đôi mắt cao cường như thế, tại sao chỉ một chút bụi của yêu quái đã khiến Tôn Ngộ Không suýt bị mù?
Bởi vì thứ bụi này có xuất xứ từ núi Linh Sơn – vùng đất Phật – nơi Phật tổ ngự trị, và là người duy nhất có khả năng khiến Tôn Ngộ Không giác ngộ.
Hoàng Phong yêu quái vốn là con chuột vàng trên núi Phật, ăn trộm Lưu ly dầu đèn của Quan Âm Bồ Tát xuống núi Hoàng Phong, lại có Tam lý thần phong thổi cát ngàn dặm nên hắn dương dương tự đắc xưng mình là đại vương, chặn đường đi lấy kinh hòng ăn thịt Đường Tăng.
Khi Linh Cát Bồ Tát giải thích mọi chuyện, Ngộ Không giận dỗi nói: "Bồ Tát, hoá ra lại là con chuột của Phật Tổ xuống làm loạn ở nhân gian. Nếu Phật Tổ không nghiêm trị há chẳng phải tội nặng mà xử nhẹ hay sao?".
Con khỉ này, ngay cả Phật Tổ mà ngươi cũng nghi ngờ hay sao?
Chẳng qua, Phật Tổ đã sớm an bài Ngộ Không là trợ thủ đắc lực phò Đường Tăng sang Tây Trúc thỉnh kinh.
Ngay cả chuyện yêu ma quỷ quái chặn đường cũng chỉ đơn giản là bài kiểm tra khảo nghiệm lòng kiên định của 4 thầy trò chứ hoàn toàn không dám phá hoại việc đi tìm con đường chân tu.
Thứ ba là rết tinh đầu độc cả thầy trò Đường Tăng nhưng cũng không bị diệt trừ.
Rết tinh là sư huynh của bảy con nhện tinh ở Bàn Tơ động. Lai lịch của Rết tinh không rõ ràng, trong nguyên tác cũng không miêu tả rõ Rết tinh có nguồn gốc từ đâu, nhưng lại rất lợi hại.
Ban đầu, Tôn Ngộ Không còn có thể đánh ngang ngửa, nhưng sau khi Rết tinh cởi áo, lộ ra ngàn con mắt trên người, mỗi con mắt phát ra một tia hào quang khiến Ngộ Không tê dại, rất vất vả mới có thể chạy thoát.
Rết tinh thậm chí còn hạ độc bốn thầy trò Đường Tăng, khi chuẩn bị ra tay giết chết y thì Tì Lam Bà Bồ Tát xin tha mang về giúp người giữ cửa.