Đưa 4 cây vàng cho mẹ chồng giữ, giờ xin lại bà đáp sốc

Bây giờ em hoang mang và cũng thất vọng lắm các chị ạ. Biết là khó đòi nhưng có cách nào để mẹ chồng chịu trả lại vàng cho em không?

Thú thật với các chị, từ trước đến giờ, em luôn có tư tưởng mình phải ăn ở thế nào để mẹ chồng không chê trách được câu gì cả. Chính vì vậy, em luôn chịu phần thiệt so với mọi người. Kể từ khi lấy chồng đến giờ đã gần 3 năm, vậy mà cuộc sống hôn nhân của em chẳng khác nào địa ngục.

Vợ chồng em tay trắng kết hôn. Khi cưới, bố mẹ em thương con gái lấy chồng xa nên muốn bù đắp hết mức có thể. Bình thường khi người ta gả con, chỉ cho 5 chỉ hay 1 cây vàng là cùng. Còn mẹ em, bà cũng nói thẳng:

“Bố mẹ thì không có điều kiện hay giàu có gì cả. Chỉ là mấy năm nay, trời thương nên sức khỏe ổn định, không tốn tiền cho thuốc men. Bây giờ con lấy chồng xa, bố mẹ sẽ cho con 2 cây vàng để làm vốn”.

Cũng chính vì bố mẹ cho nhiều vàng nên lúc cưới, em mới được tổng cộng là gần 4 cây. Ở chỗ em, 4 cây vàng là to lắm chứ. Nhiều người kết hôn chỉ được 1, 2 cây thôi. Còn riêng em thì nhẫn đeo đầy tay còn chưa hết. Vì vậy, em cũng có chút vốn gọi là hơn so với người khác. 

Dua 4 cay vang cho me chong giu, gio xin lai ba dap soc

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình).

Hồi ấy em còn trẻ, tính lại thật thà nên không có kinh nghiệm sống. Hôm cưới xong, mẹ chồng có lên phòng em hỏi được bao nhiêu. Sau khi biết con dâu có ngần ấy vàng làm vốn, bà mới thủ thỉ:

“Các con còn trẻ, cầm số vàng lớn như vậy, nhiều khi không biết giữ lại tiêu đi mất. Nếu không cần gấp thì cứ để mẹ giữ hộ cho, sau này có công việc gì cần, con lại bảo rồi mẹ đưa cho mà dùng”.

Lúc đó em ngại với mẹ chồng, lại nghĩ mình mới về làm dâu, từ chối thì khó coi quá. Thế nên mẹ chồng nói xong, em lột hết vàng đưa cho bà. Giờ nghĩ lại mới thấy mình dại dột quá các chị ạ. Rõ ràng là vàng của mình, vậy mà em lại đưa cho mẹ chồng giữ được. 

Về phần mẹ chồng em, cầm được vàng của con dâu xong, bà không còn nhiệt tình như trước nữa. Sáng nào em dậy muộn là y như rằng, mẹ chồng sẽ nói bóng gió, bảo con dâu nhà người ta đã quét được mấy lượt sân. Còn em thì ngủ đến bảnh mắt mà vẫn chưa dậy. 

Khi em sinh con, mẹ chồng cũng chẳng chăm cháu được ngày nào. Bà bảo bị bệnh đau đầu kinh niên, nên cứ thức đêm là sáng mai không dậy nổi.

Vậy mà khi mẹ em lên chăm, hôm nào mẹ chồng cũng chê nhà bẩn. Mẹ em nghe nhiều quá nên tự ái và bỏ về. Cuối cùng, chỉ có mình em là vật lộn nuôi con nhỏ.

Thời điểm ấy, em tưởng mình trầm cảm đến nơi rồi các chị ạ. Chồng thì vô tâm, sáng lại đi làm nên tối đến là lão ôm gối xuống phòng khách ngủ. Con khóc hay dậy lúc nửa đêm, lão có bao giờ biết đâu. 

Con tròn 1 tuổi cũng là lúc em muốn ly hôn chồng. Nguyên nhân thì đến từ nhiều phía nhưng quan trọng nhất vẫn là do không hợp với lối sống của mẹ chồng.

Chẳng hạn trẻ con có nước mắm riêng của nó, còn mẹ chồng em thì toàn cho cháu ăn chung đồ với người lớn. Mà tất nhiên là chung đồ thì gia vị cũng như nhau rồi. Em nhẹ nhàng góp ý, mẹ chồng liền nạt lại:

“Vẽ chuyện, ngày xưa mẹ nuôi 2 đứa con, đứa nào mà chẳng ăn đường từ khi mấy tháng. Hồi đó nước mắm còn chẳng có mà ăn, bây giờ sướng quá nên cái gì cũng đòi hỏi”.

Em bảo với chồng để anh khuyên mẹ, vậy mà chồng chẳng khuyên, còn bênh bà chằm chặp. Đấy là chưa kể mẹ chồng em rất tính toán. Bọn em ở chung nhưng tháng nào bà cũng đòi 7 triệu tiền sinh hoạt phí.

Cứ đến mùng 5 hàng tháng, khi chồng em lấy lương, bà sẽ nhắn tin để hỏi tiền. Nhiều khi em có cảm giác, mình đang đi ở trọ chứ không phải sống với người nhà nữa. 

Có điều vì nghĩ đến con, em đều nhắm mắt cho qua. Và còn một động lực nữa, đó là em luôn cố gắng để mua được một căn nhà nhỏ. Chỉ cần ra ở riêng, những vấn đề em gặp phải đều sẽ được giải quyết.

Dua 4 cay vang cho me chong giu, gio xin lai ba dap soc-Hinh-2

Đến thời điểm hiện tại, em đã dồn đủ tiền để mua nhà rồi. Chỉ còn thiếu một chút nữa, em tính sẽ xin lại 4 cây vàng cưới của mẹ chồng để bỏ vào.

Nói chồng lấy lại thì anh đùn đẩy cho mình. Thế là tối qua, em xuống phòng mẹ chồng, xin bà đưa lại số vàng ấy. Sau khi biết em có ý định ra riêng, lại còn muốn lấy vàng, mẹ chồng em chau mày:

“Nói thật với con, con hỏi gấp quá nên mẹ cũng chưa xoay được ở đâu cả. Vì số vàng con đưa, mẹ đã đem làm quà cưới cho con Phương (em chồng em) rồi. Bây giờ vàng hết, còn mỗi thân già này thôi. Có đòi thì mẹ cũng chịu”.

Em nghe mà ức đến nỗi nước mắt cứ rơi lã chã. Vậy là vàng cưới của em, trong đó có mồ hôi nước mắt của bố mẹ đều đã mất trắng hay sao? Mẹ chồng em nói nghe đơn giản quá, ngày ấy bà bảo đưa cho mình giữ, sau này lấy lại được cơ mà.

Mẹ chồng cho nhà 3 tỷ, ở 2 hôm tôi vội thuê trọ vì...

Ngày về nhà mới, tôi mừng rơn hạnh phúc, không ngừng mường tượng về tương lai hai vợ chồng sống trong căn nhà này sẽ như thế nào. Nhưng chỉ được đúng hai ngày, tôi đã thu dọn rời khỏi đây.

Tôi là dân tỉnh lẻ lên thành phố học rồi ở lại làm việc luôn. Còn anh lại khác, tuy bố mẹ cũng xuất phát điểm ở tỉnh lẻ nhưng ông bà lên thành phố làm ăn buôn bán được mấy chục năm rồi, cũng mua được cái nhà nho nhỏ để có chỗ chui ra chui vào.

Khi tổ chức đám cưới, bố mẹ hai bên chẳng cho được là bao, nội ngoại gộp vào chỉ được 2 cây vàng thôi nên không đủ tiền để hai đứa mua nhà ở riêng. Thế nhưng không muốn ở chung với nhà chồng vì sợ chung đụng lắm rồi xảy ra xích mích nên tôi bàn với chồng xin phép bố mẹ ra ngoài thuê nhà ở.

Chồng bị đánh vì lý do xấu hổ, mẹ chồng còn bệnh chằm chặp

Đang có buổi họp quan trọng, tôi thấy mẹ chồng gọi điện liên tục không nghỉ, vừa nghe điện đã bị mẹ chồng mắt xối xả.

Vợ chồng tôi cưới nhau 3 năm và chung sống với mẹ chồng. Biết anh là con trai duy nhất và có một mẹ già, tôi chấp nhận theo anh về làm dâu và cũng xác định sẽ sống chung với mẹ chồng đời. Có điều, mọi chuyện không hề đơn giản như tôi nghĩ.

Đau xót khi mẹ chồng bệnh tật vẫn phải gắng gượng cứu ngôi nhà

Dù vợ chồng tôi đã khuyên can, năn nỉ, mẹ chồng vẫn đòi chuyển đến nhà con trai cả để ở. Mà anh chồng, chúng tôi thừa hiểu anh ấy sống tệ đến thế nào.

Dau xot khi me chong benh tat van phai gang guong cuu ngoi nha

Anh chồng tôi là kẻ ham ăn lười làm. Anh ấy làm công việc tự do nhưng cứ làm được 1 tuần thì nghỉ cũng phải nửa tháng, khi nào tiêu hết số tiền kiếm được mới chịu đi làm lại. Cũng vì bản tính lười biếng, thích hưởng thụ ấy mà vợ chồng anh cãi cọ rồi chị dâu quyết định ly hôn. Không có vợ kiểm soát, anh ấy càng bê tha hơn. Bố mẹ chồng tôi khổ tâm với con trai cả lắm.

Bố chồng sống chung với vợ chồng tôi; còn mẹ chồng sống với anh chồng, lo cơm nước cho anh ấy. Nửa năm trước, bà bị té ngã rồi liệt hẳn một bên người. Anh chồng suốt ngày chơi bời, rủ rê bạn bè về nhậu nhẹt, hát hò nên tôi bàn với chồng đưa mẹ về nhà mình chăm sóc. Chồng tôi tán thành ngay.

Nửa năm nay, chúng tôi chăm sóc, chạy chữa cho mẹ chồng khắp nơi. Nhờ đều đặn điều trị vật lí trị liệu nên hiện tại, mẹ chồng tôi đã đi lại được dù vẫn còn yếu ớt và chậm chạp. Nhưng dù sao, việc bà đi lại được đã là một sự cố gắng lớn của vợ chồng tôi. Trong nửa năm đó, anh chồng gần như không hỏi han đến tình hình sức khỏe của mẹ. Tôi cũng không trách anh ấy mà chỉ xem việc chăm sóc mẹ chồng là điều mình cần làm để báo hiếu thôi.

Hai ngày trước, anh chồng bỗng đến nhà tìm mẹ chồng rồi thủ thỉ gì đó mà tối, bà đột ngột đòi về sống cùng với anh ấy. Vợ chồng tôi khuyên bảo mãi, bà vẫn một mực đòi chuyển đi. Bực mình, chồng tôi cáu gắt nói mẹ về bên ấy thì sẽ khổ, sẽ phải tiếp tục hầu hạ cơm nước cho một gã đàn ông đã hơn 40 tuổi. Mẹ chồng tôi ngồi lặng, rơm rớm nước mắt.

Mãi sau, bà mới nói không muốn trở thành gánh nặng của vợ chồng tôi. Hôm đó, anh chồng đến để hỏi tiền trả nợ nhưng bà không đưa, giờ bà đưa hết tiền tiết kiệm cho vợ chồng tôi giữ. Bà về nhà chỉ là để ngăn cản ý định bán nhà của con cả thôi. Mẹ chồng tôi sợ anh chồng túng quẫn, nợ nần chồng chất rồi làm những chuyện không hay.

Hiểu được tâm tư của mẹ chồng, tôi không cản bà nữa. Nhưng để bà về bên ấy, tôi chỉ sợ mẹ lại đổ bệnh hoặc khổ tâm, mất ngủ nhiều. Có cách nào để giữ mẹ ở lại nhà chúng tôi không? Và phải làm sao để anh chồng đừng bám víu vào người mẹ già nữa đây?

Đọc nhiều nhất

Tin mới