Tôi là một cô gái sống nội tâm, luôn khao khát có được người đàn ông biết yêu thương, quan tâm, che chở. Thế nên khi chúng bạn đã lập gia đình, tôi vẫn tôn thờ chủ nghĩa độc thân và nuôi hi vọng tìm được một hình mẫu lý tưởng.
Tôi tin rằng ở một nơi nào đó, định mệnh sẽ cho tôi gặp được người đàn ông mình yêu thương trọn vẹn. Và rồi, chính hôm mưa đó, tôi đã trúng tiếng sét ái tình với người đàn ông mà có lẽ cả đời này tôi không nên yêu.
Tôi đau khổ vì yêu chồng của bạn thân. Ảnh minh họa: FP
Anh là chồng sắp cưới của cô bạn thân tôi chơi từ thời đại học. Dù biết nhau khá lâu và thi thoảng có gặp gỡ, nhưng tôi với anh chưa từng nói chuyện riêng. Tôi cũng chỉ nghe về anh nhiều qua lời kể của bạn.
Hôm đó, tôi đi ăn cưới và tình cờ gặp anh. Anh là bạn cô dâu, còn tôi là bạn chú rể. Tôi không biết anh đến đám cưới này, nên không rủ cô bạn thân đi cùng. Nói chuyện vài câu, anh mời tôi đi uống cà phê. Tôi cũng đồng ý.
Lúc ngồi uống nước, tôi chỉ hỏi han anh những chuyện về anh và bạn thân của tôi. Tôi khá bất ngờ vì anh có cách nói chuyện cuốn hút, nhẹ nhàng và rất ấm áp. Tôi chợt hiểu vì sao cô bạn thân xinh đẹp của tôi lại bị người đàn ông này hấp dẫn.
Ngồi một lúc thì trời mưa. Cả hai đều đến giờ ra về, nên tôi chủ động xin phép trước. Anh bảo tôi cứ ngồi đó đợi anh mấy phút. Tôi thấy anh chạy nhanh ra chỗ đỗ xe, mở cốp, cầm chiếc ô quay lại rồi che cho tôi.
Hình ảnh người đàn ông cao ráo, ăn mặc lịnh lãm, tay cầm ô đi dưới mưa khiến tôi có chút rung động. Tôi mường tượng anh chính là người bạn trai nhiều lần xuất hiện trong giấc mơ của tôi.
Biết tôi về cùng đường, anh chủ động đưa tôi về nhà. Nhà tôi ở trong ngõ nhỏ, xe không vào được nên anh đã chủ động che ô, đi bộ cùng tôi vào nhà. Cũng chính từ giây phút đó, trái tim tôi bắt đầu rung động.
Sau lần ấy, hình ảnh của anh luôn hiện hữu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ anh và chỉ muốn được gặp lại anh. Tôi kiếm cớ đến nhà bạn chơi nhiều hơn, hy vọng được nhìn thấy anh. Tôi kết bạn với anh trên Facebook, tìm mọi lý do để nói chuyện với anh.
Tôi nhận ra, mình càng ngày càng yêu anh sâu đậm. Nhưng tình cảm này không thể bộc lộ, bởi anh sắp là chồng của bạn thân tôi. Tôi yêu anh nhưng không dám mở lời. Ngày cưới của anh và cô bạn thân, tôi đến dự mà lòng đau đớn.
Nhiều năm nay, tôi sống trong nỗi nhớ nhung và yêu đơn phương, trở thành người thứ ba vô hình trong những bữa ăn gia đình của anh.
Dù tôi không hề có ý định phá vỡ hạnh phúc của họ, nhưng cảm giác đau đớn và cô đơn luôn đeo bám tôi. Bạn thân sinh con, kỷ niệm ngày cưới... tôi đều có mặt chỉ để được nhìn thấy anh.
Lúc anh đi công tác vắng nhà, vợ ốm, anh cũng gọi nhờ tôi mua thuốc, chăm sóc giúp vợ anh. Người đàn ông ngọt ngào như thế đã khiến tôi lú lẫn tâm trí.
Khi vợ anh nói anh ốm, không đi uống cà phê với tôi được, trong lòng tôi rực lửa, nóng ruột, lo lắng. Tôi chỉ muốn cầm máy lên gọi cho anh để biết anh thế nào, đã khỏi ốm chưa. Tôi lấy cớ đến nhà bạn thân để biết anh đã ổn.
Đêm nào tôi cũng khóc thầm, tự hỏi mình đã sai ở đâu và tại sao lại để trái tim lạc lối như vậy? Tình yêu đơn phương này không chỉ khiến tôi đau khổ mà còn khiến tôi cảm thấy có lỗi với bạn thân.
Nhiều lần tôi tự nhủ phải từ bỏ, phải dừng lại để không làm tổn thương ai. Nhưng nhìn thấy anh, tất cả nỗ lực đó đều tan biến. Tôi tiếp tục yêu đơn phương, tiếp tục sống trong sự giằng xé giữa tình yêu và đạo đức. Tôi phải làm sao bây giờ?