Anh em ruột thịt cũng đừng giúp nhau làm 3 việc này

Anh em ruột thịt là những người thân thiết nhất nhưng đây là 3 việc tuyệt đối đừng giúp đỡ nhau nếu không muốn tình cảm rạn nứt.

Không phải lúc nào việc giúp đỡ anh em khi gặp khó khăn cũng là ý tốt. Một tài khoản trên Sina đã chia sẻ kinh nghiệm của bản thân và rút ra 3 việc dù là anh em ruột cũng không nên giúp bởi sự giúp đỡ đó có thể gây thêm rắc rối, thậm chí làm tình cảm gia đình rạn nứt, anh em trở mặt.

Thứ nhất, đừng cố gắng đặt kế hoạch và mục tiêu cho cuộc sống của anh chị em

Đừng cố gắng đặt kế hoạch và mục tiêu cho cuộc sống của anh chị em là điều quan trọng nhất. Mặc dù có ý định tốt nhưng việc can thiệp vào kế hoạch và sự nghiệp của anh chị em ruột là một sai lầm hoàn toàn.

Mỗi người có quyền tự do và sự tự chủ trong việc quyết định về cuộc sống của mình. Con đường mỗi người chọn đi là một hành trình cá nhân, và họ cần có không gian để thực hiện những quyết định dựa trên ý muốn và lựa chọn của riêng mình. Sự can thiệp quá mức từ phía anh chị em chỉ tạo ra rắc rối và có thể khiến họ mất đi sự tự lập và ảnh hưởng xấu đến tinh thần và cảm xúc.
Anh em ruot thit cung dung giup nhau lam 3 viec nay
Thứ hai, không nên cố gắng can thiệp để hòa giải mọi mâu thuẫn trong gia đình của anh chị em.
 Một lần nữa, không nên cố gắng can thiệp để hòa giải mọi mâu thuẫn trong gia đình của anh chị em. Những xung đột trong gia đình là vấn đề nội bộ cần phải được giải quyết bởi chính các thành viên trong gia đình. Dù có tình cảm và mong muốn hỗ trợ, việc can thiệp từ bên ngoài không chỉ không giải quyết được vấn đề mà còn có thể gây ra thêm xích mích và căng thẳng. 

Anh em ruot thit cung dung giup nhau lam 3 viec nay-Hinh-2


Tôn trọng ranh giới và không gian cá nhân của nhau là cách tốt nhất để duy trì mối quan hệ lành mạnh và hạnh phúc trong gia đình. Hãy để mỗi người tự quyết định về cuộc sống của mình và hỗ trợ họ khi cần thiết, không can thiệp quá mức và giữ cho mối quan hệ giữa anh chị em luôn được kính trọng và ổn định.

Thứ ba, không nên hỗ trợ anh chị em nuôi hay chịu trách nhiệm lâu dài đối với thành viên trong gia đình nhỏ của họ.

Mặc dù có vẻ như hành động này là hợp lý, đặc biệt khi anh chị em của chúng ta đang phải đối mặt với khó khăn, những người có điều kiện tốt hơn có thể hỗ trợ gia đình và con cái của họ trong thời gian họ gặp khó khăn về tài chính.

Tuy nhiên, chúng ta cần nhớ rằng khi nhận quá nhiều sự hỗ trợ về mặt tài chính, sự phụ thuộc không giới hạn có thể làm mất đi khả năng tự lập của họ.

Ngoài ra, việc chăm sóc và nuôi dưỡng các con cái chưa trưởng thành là trách nhiệm đặc biệt và thiêng liêng của từng người làm cha, làm mẹ. Trách nhiệm này như một "kim chỉ nang" cho cuộc sống của họ, đảm bảo rằng họ luôn suy nghĩ về sự bình an của gia đình, điều này khác biệt hoàn toàn so với những người chưa có con cái.

Ngược lại, việc để con trẻ lớn lên trong môi trường sống của họ là cách tốt nhất để đảm bảo sự phát triển và hình thành tính cách của họ. Bạn có thể cung cấp sự hỗ trợ và giáo dục, nhưng bạn không thể chịu trách nhiệm vĩnh viễn cho việc nuôi dưỡng và phát triển nhân cách của con trẻ.

Muốn biếu tiền bà ngoại, tôi và chồng tranh cãi gay gắt

Hơn 10 năm qua, mẹ tôi vất vả vì con cháu vậy mà chồng tôi lại định trở mặt sao.

12 năm trước, khi tôi hết thời gian nghỉ thai sản thì nhờ mẹ chồng ở quê ra phố chăm sóc cháu nhưng bà không chịu đi. Bà bảo còn khỏe mạnh phải lo kiếm tiền để về già không phải phụ thuộc vào con nào. Chúng tôi sinh được con thì phải tự nuôi được, không nuôi được thì thuê người làm.

Ngày đó thu nhập của chúng tôi còn thấp, nếu mà thuê người làm là mất đứt lương 1 người. Vì thế chồng dỗ dành vợ gọi điện nhờ bà ngoại trông con cho đi làm. Tôi không muốn nghỉ việc ở nhà nội trợ và đánh mất công việc nên nhiều ngày liên tiếp gọi điện cho bà ngoại thuyết phục đi chăm sóc cháu. Cuối cùng bố tôi cũng vui vẻ đồng ý cho bà ra phố trông nom con chúng tôi.

Ngày đầu mẹ tôi đến, chồng tôi mạnh miệng nói:

"Mẹ sống với chúng con khoảng 10 năm, khi bà về quê con biếu bố mẹ 500 triệu, thế nên bà cứ yên tâm không phải lo lắng chuyện về già".

Muon bieu tien ba ngoai, toi va chong tranh cai gay gat
Anh muốn chia đôi 500 triệu, biếu mỗi bên 1 nửa. (Ảnh minh họa)

Những năm qua, nhờ có mẹ luôn ở bên giúp đỡ mà chúng tôi yên tâm làm kinh tế. Từ tay trắng bây giờ vợ chồng tôi đã mua được nhà, có xe và có 1 khoản tiết kiệm gửi ngân hàng.

Tuần vừa rồi anh tôi gọi điện báo tin dạo này sức khỏe của bố yếu, bà nên thu xếp công việc về chăm sóc ông. Hiện tại các con tôi đã lớn cả rồi, chúng tự làm được mọi việc, nếu mẹ muốn về quê chúng tôi cũng không dám giữ nữa.

Nhớ lại lời mà chồng từng hứa với mẹ lúc mới ra phố, tôi nhắc chồng biếu bà 500 triệu. Không ngờ anh ấy trở mặt bảo bố mẹ nuôi ăn học thành người mà chưa bao giờ biếu được đồng nào, nếu biếu bà ngoại tiền thì cũng phải biếu cả nội. Anh muốn chia đôi 500 triệu, biếu mỗi bên 1 nửa.

Tôi không đồng ý với đề nghị chồng đưa ra. Suốt 12 năm qua, bà ngoại vất vả chăm lo cho gia đình tôi, còn bà nội chẳng giúp được gì mà lại được hưởng số tiền biếu bằng nhau. Như thế quá bất công cho mẹ tôi.

Vợ chồng tôi đang tranh cãi gay gắt về vấn đề biếu tiền bà ngoại. Theo mọi người tôi phải làm sao đây?

Thấy tôi đẹp, thành đạt, người yêu cũ đề nghị một chuyện mất mặt

Tình cờ gặp lại người yêu cũ, thấy tôi đẹp và thành đạt anh đưa ra một đề nghị mất mặt. Tôi không cần một tình yêu dựa trên sự hối tiếc hay đầy dục vọng.

Tôi và Trọng yêu nhau được 8 tháng thì quyết định về ra mắt gia đình 2 bên để bàn chuyện cưới xin. Trọng đến nhà tôi trước, bố mẹ tôi thì quý anh, anh chị em thì mừng cho tôi tìm được 1 người bạn trai cao to đẹp trai nhà lại có điều kiện. Sau đó tôi đến nhà Trọng, trái ngược với sự háo hức mong đợi của tôi, bố mẹ anh đối xử với tôi rất lạnh nhạt. Đặc biệt sau khi biết rõ tôi ở tỉnh lẻ, còn nghèo, gia đình thì đông anh chị em, bản thân đang làm nhân viên 1 công ty nhỏ, lương tháng chỉ 8 triệu.

Ngay hôm ra mắt, bố anh đã nói thẳng luôn rằng: "Mắt con chọn người kém quá", sau đó quay sang bảo tôi: "Cháu không xứng đáng với con trai bác". Mẹ anh không nói gì, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường.

Trọng rất bất ngờ, anh cứ lắp bắp: "Kìa bố, kìa mẹ, đừng nói thế chứ..." mà không có 1 lời đỡ cho tôi. Sau giây phút ngượng ngùng xấu hổ, tôi lấy hết can đảm để thưa chuyện rằng: "Cháu yêu anh Trọng thật lòng, sau này cháu sẽ cố gắng làm 1 người vợ tốt và sinh những đứa con kháu khỉnh cho anh Trọng".

Nhưng lời tôi nói dường như chẳng thể lay chuyển được họ. Sự khác biệt về gia cảnh đã trở thành bức tường vô hình, chia cắt chúng tôi. Tôi nhìn sang người yêu, cố gắng tìm kiếm sự ủng hộ trong ánh mắt anh, nhưng không thấy. Đó là lúc tôi hiểu, tình yêu không đủ mạnh để anh có thể chống lại ý muốn của gia đình. Tôi ra về trong sự thất vọng và đau đớn.

1 tuần sau đó, anh liên lạc lại với tôi để nói lời chia tay. Tôi cũng đã đoán trước được tình huống này nên đồng ý chấm dứt để cả hai đều nhẹ lòng. Lúc đó tôi đã thề rằng mình phải thành đạt, phải kiếm thật nhiều tiền để cả gia đình Trọng hối hận.

Năm tháng trôi qua, tôi tập trung vào công việc của mình. Mỗi đêm dài cô đơn là động lực cho tôi phấn đấu không ngừng. Tôi bỏ việc, xin theo chân một người trong làng đi buôn đồ gốm. Sau bao vất vả khó khăn, có lúc tưởng chừng bỏ cuộc thì tôi cũng mở được cửa hàng của riêng mình.

Làm ăn được một thời gian, tôi phải sang nhượng lại cửa hàng để đi học thẩm mỹ. 2 năm sau, tôi mở được một spa phun xăm thẩm mỹ và làm đẹp khá lớn. Đến giờ tôi đã có 8 nhân viên và lượng khách khá đông đúc, thu nhập cũng ổn định hơn. Tôi từ một cô gái nhút nhát thành một người phụ nữ mạnh mẽ, quyến rũ. Tôi cũng yêu đương 2 người nữa nhưng chẳng đi đến đâu.

Thay toi dep, thanh dat, nguoi yeu cu de nghi mot chuyen mat mat
Anh cố gắng thuyết phục nhưng tôi kiên quyết từ chối. (Ảnh minh họa)

3 ngày trước, tình cờ, tôi gặp lại người yêu cũ, chúng tôi lịch sự ngồi cà phê cùng nhau. Anh đã có vợ, có con. Tôi không còn là cô nhân viên nghèo khó mà anh từng biết. Anh ngạc nhiên, ánh mắt lộ rõ sự tán thưởng. "Em thay đổi nhiều quá, em đẹp và thành công thế", anh nói.

Tôi nhìn anh, bình tĩnh đáp: "Cuộc sống luôn thay đổi và em cũng vậy".

Sau khi hỏi han vài câu, anh cúi lại gần tôi, nhỏ giọng hỏi: "Em có muốn chúng ta... nối lại tình cũ không?".

Tôi nhướn mày nhìn anh, Trọng nói tiếp: "Nếu em đồng ý, chúng ta sẽ gặp nhau mỗi tuần 2 lần".

Tôi lắc đầu, giọng thẳng thắn: "Đừng nói những chuyện vô đạo đức như thế. Anh có gia đình rồi, anh lo cho vợ con đi, đừng làm tổn thương họ".

Anh không chịu đầu hàng, "Nhưng em, em vẫn độc thân. Chúng ta có thể...".

"Anh sai rồi", tôi mỉm cười "Độc thân không có nghĩa là cô đơn hay yếu đuối. Em thấy độc thân tốt hơn là yêu sai người".

Cuộc trò chuyện trở nên căng thẳng. Anh cố gắng thuyết phục, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Tôi không cần một tình yêu dựa trên sự hối tiếc hay đầy dục vọng.

Tôi đứng dậy bỏ đi, không hề do dự. Còn anh, tôi nghĩ chắc anh cũng đã nhận được bài học của mình rồi, tôi cũng có thể buông bỏ cái gai đau đáu trong lòng bấy lâu nay!

Khi trưởng thành, anh chị em ruột không còn là người một nhà

Khi trưởng thành và có nhiều mục tiêu riêng để bảo vệ gia đình nhỏ của mình, anh chị em có thể nảy sinh mâu thuẫn về lợi ích kinh tế.

Anh em như những chiếc tay và chân, cùng nhau hỗ trợ và bảo vệ nhau, vững chắc trong mọi hoàn cảnh. Câu ca dao này là lời nhắc nhở đầy ý nghĩa, nhấn mạnh tình cảm thân thương và sự đoàn kết giữa anh em ruột trong gia đình.

Khi nói đến hai từ "anh em", chúng ta đã nói lên tình cảm đặc biệt, một tình cảm gắn bó sâu sắc, được hình thành từ những ngày thơ ấu và duy trì cho đến khi trưởng thành, giống như mối quan hệ của những người anh chị em trong cùng một gia đình.

Đọc nhiều nhất

Tin mới