Lunokhod là xe robot tự hành của Liên Xô trước đây dùng để thám hiểm trên bề mặt Mặt Trăng. Các xe tự hành này là một phần trong chương trình thám hiểm Mặt Trăng của Liên Xô. Xe tự hành Lunokhod thứ 3 được chế tạo nhưng đã không bao giờ được đưa tới bệ phóng. Hiện nó đang được trưng bày tại viện bảo tàng NPO Lavochkin. Hình dạng của Lunokhod-3 khi hạ cánh, khoảnh khắc trước khi chạm vào bề mặt của Mặt trăng với bánh xe của nó. Các tàu Lunokhod được chế tạo bởi Viện Công trình phương tiện di động Liên Xô (VNIITRANSMASH) Khung gầm tự vận hành của Lunokhod 3. Lunokhod có cấu tạo gồm có 8 bánh, phần thân có dạng nón cụt, trang bị nhiều thiết bị như camera quan sát, cánh tay robot, phổ kế tia X, máy dò tia vũ trụ, tấm pin mặt trời, anten... để thực hiện các nhiệm vụ trên bề mặt Mặt Trăng. Phần thân hàn của Lunokhod là thành phần chính, trang bị hệ thống thiết bị trên tàu và bảo vệ các thiết bị khỏi những tác động môi trường. Phần thân các tàu thăm dò Lunokhod được làm từ hợp kim magiê với khối lượng nhẹ và được bao phủ bởi lớp cách nhiệt dày 20 cm. Ăng-ten cao phục vụ cho thông tin liên lạc với Trái đất. Hệ thống truyền hình của Lunokhod 3. Nó đã được cải thiện đáng kể so với người tiền nhiệm. Bề mặt trên của phần thân được sử dụng như một thiết bị làm mát và sưởi ấm hệ thống kiểm soát nhiệt độ. Vào ban đêm nó là tấm pin mặt trời duy trì nhiệt. Đó là chi tiết sáng giá nhất trong thiết kế của Lunokhod. Các tàu đổ bộ lên Mặt trăng nhờ năng lượng dựa trên sự kết hợp của bốn thùng nhiên liệu lớn hình cầu. Ăng-ten để liên lạc với Trái đất, đài phát thanh, và thiết bị hạ cánh. Chân đáp của Lunokhod trên bề mặt Mặt trăng. Các thiết bị sưởi ấm. "Chân" của module hạ cánh chạm vào Mặt trăng đầu tiên. Một phi hành đoàn của Lunokhod bao gồm mười một thành viên. Trung tâm kiểm soát Lunokhods.Một trong những nhà điều hành đầu tiên của Lunokhod - Vyacheslav Dovgan. Mô hình Lunokhod 3 trưng bày tại viện bảo tàng NPO Lavochkin.
Lunokhod là xe robot tự hành của Liên Xô trước đây dùng để thám hiểm trên bề mặt Mặt Trăng. Các xe tự hành này là một phần trong chương trình thám hiểm Mặt Trăng của Liên Xô.
Xe tự hành Lunokhod thứ 3 được chế tạo nhưng đã không bao giờ được đưa tới bệ phóng. Hiện nó đang được trưng bày tại viện bảo tàng NPO Lavochkin. Hình dạng của Lunokhod-3 khi hạ cánh, khoảnh khắc trước khi chạm vào bề mặt của Mặt trăng với bánh xe của nó.
Các tàu Lunokhod được chế tạo bởi Viện Công trình phương tiện di động Liên Xô (VNIITRANSMASH)
Khung gầm tự vận hành của Lunokhod 3.
Lunokhod có cấu tạo gồm có 8 bánh, phần thân có dạng nón cụt, trang bị nhiều thiết bị như camera quan sát, cánh tay robot, phổ kế tia X, máy dò tia vũ trụ, tấm pin mặt trời, anten... để thực hiện các nhiệm vụ trên bề mặt Mặt Trăng.
Phần thân hàn của Lunokhod là thành phần chính, trang bị hệ thống thiết bị trên tàu và bảo vệ các thiết bị khỏi những tác động môi trường. Phần thân các tàu thăm dò Lunokhod được làm từ hợp kim magiê với khối lượng nhẹ và được bao phủ bởi lớp cách nhiệt dày 20 cm.
Ăng-ten cao phục vụ cho thông tin liên lạc với Trái đất.
Hệ thống truyền hình của Lunokhod 3. Nó đã được cải thiện đáng kể so với người tiền nhiệm.
Bề mặt trên của phần thân được sử dụng như một thiết bị làm mát và sưởi ấm hệ thống kiểm soát nhiệt độ. Vào ban đêm nó là tấm pin mặt trời duy trì nhiệt. Đó là chi tiết sáng giá nhất trong thiết kế của Lunokhod.
Các tàu đổ bộ lên Mặt trăng nhờ năng lượng dựa trên sự kết hợp của bốn thùng nhiên liệu lớn hình cầu.
Ăng-ten để liên lạc với Trái đất, đài phát thanh, và thiết bị hạ cánh.
Chân đáp của Lunokhod trên bề mặt Mặt trăng.
Các thiết bị sưởi ấm.
"Chân" của module hạ cánh chạm vào Mặt trăng đầu tiên.
Một phi hành đoàn của Lunokhod bao gồm mười một thành viên.
Trung tâm kiểm soát Lunokhods.
Một trong những nhà điều hành đầu tiên của Lunokhod - Vyacheslav Dovgan.
Mô hình Lunokhod 3 trưng bày tại viện bảo tàng NPO Lavochkin.