Tôi vừa khen chị dâu có số hưởng thì chị bực bội ném vỡ bát cơm

Tôi vào thăm thấy anh trai phờ phạc cả người, mắt thâm đen mệt mỏi mà vừa thương anh lại xuýt xoa chị dâu may mắn.

Toi vua khen chi dau co so huong thi chi buc boi nem vo bat com

Ảnh minh họa.

Chị dâu tôi mới phải nằm viện mấy ngày vì suy nhược cơ thể, ngất xỉu khi đang làm việc trên công ty. Hai đứa con của anh chị gửi bố mẹ chồng trông hộ, còn anh tôi xin nghỉ làm để túc trực bên vợ 24/24h.

Tôi vào thăm thấy anh phờ phạc cả người, mắt thâm đen mệt mỏi mà vừa thương anh lại xuýt xoa chị dâu may mắn. Đàn ông đa số vô tâm, chăm sóc vợ tỉ mỉ như anh tôi đúng là hiếm thấy.

Thương anh mất ngủ mấy đêm liền, tôi mới bảo với chị dâu: "Chị đã khỏe lên nhiều thì bảo anh về nhà ngủ cho ngon giấc. Em thấy đàn ông được như anh ấy là đáng ngưỡng mộ lắm rồi đấy, chị đúng là có số hưởng”.

Tôi nói kiểu nửa đùa nửa thật, trong lòng cũng có ý trách chị dâu không biết thương chồng, nhất là thấy anh phải bưng bát cơm đưa đến tận tay vợ. Chị dâu vừa đỡ lấy bát cơm, nghe tôi nói xong thì đột ngột nổi khùng ném tan bát xuống sàn nhà rồi gay gắt đáp lời:

“Vì ai mà tôi nên nông nỗi này? Vì anh cô vô dụng nên tôi mới phải làm việc ngày đêm kiếm tiền nuôi con, lo cho gia đình tới kiệt sức phải nhập viện. Cô không muốn anh cô phải chăm vợ thì giục anh ta kiếm tiền đi. Lương tháng vài triệu bạc, cả năm nay chẳng đưa cho vợ được đồng nào nuôi con, chồng tốt như thế tôi xin nhường cho người khác đấy!”.

Tôi nghẹn lời trước phản ứng của chị dâu. Anh tôi bị vạch trần chuyện trong nhà cũng rất lúng túng xấu hổ. Trước nay anh chị không nói, tôi nào biết anh trai lại như thế. Nhưng chị dâu không biết giữ sĩ diện cho chồng, oang oang trong phòng bệnh thật sự chẳng ra làm sao.

Sau đó nói chuyện riêng với anh trai, anh kêu than chị cậy làm ra tiền không coi chồng ra gì. Nghĩ mà chán quá, tôi phải làm sao để khuyên chị dâu thay đổi suy nghĩ, rằng vợ chồng thì đừng nên tính toán quá nhiều?  

Hầu hạ sấp mặt 3 mẹ con chị chồng, tôi tung chiêu chị "cuốn gói"

Kể từ hôm ấy, tôi tuyên chiến với chị chồng. Chị ấy tức tối lắm nhưng không làm gì được nên cuối cùng cun cút bỏ về bên kia.

Tôi vốn thẳng thắn, chẳng bao giờ biết nịnh nọt. Cũng vì thế mà kể từ khi về nhà chồng chẳng được lòng bà chị chồng đỏng đảnh, ghê gớm.

Tôi lấy chồng cách đây nửa năm. Chồng tôi là con thứ, trên anh là một bà chị hơn 3 tuổi. Chị ấy lấy chồng gần, không đi làm mà ở nhà trông con. 

Sau đám cưới mấy ngày, chị tôi đã thất thểu chạy về nhà

Từ hôm ấy đến nay tôi nhắn tin, gọi điện chị gái cũng không thèm trả lời.

Nhà tôi có hai chị em gái, bố tôi mất sớm. Rồi chị tôi lấy chồng, một người đàn ông mà cả tôi và mẹ đều không thích chút nào. Chúng tôi khuyên can mãi không được.

Ngày chị lên xe hoa, mẹ tôi lo đến thắt ruột, chỉ cầu mong chị được yên ấm hạnh phúc. Thế nhưng ngay sau đám cưới có vài ngày, chị tôi đã chạy về nhà với bên mắt tím bầm vì bị chồng đánh.

Tới giờ đã 5 năm rồi, một mình chị đi làm còng lưng nuôi cả nhà, chăm hai con nhỏ và cả mẹ chồng. Anh rể làm được bao nhiêu là nướng vào nhậu nhẹt chơi bời. Anh ta đối xử với vợ chẳng ra gì, ăn nói cộc cằn, vô tâm, ích kỷ và còn hay đánh vợ.

Lần thứ 3 chị gái về nhà vì bị chồng đánh, lúc ấy chị đang mang thai đứa con đầu lòng, tôi đã khuyên chị nên bỏ anh ta đi. Chị khóc lóc bảo rằng không muốn con thiếu bố. Thế rồi chị lại tiếp tục nhẫn nhịn chịu đựng, sinh đứa thứ nhất rồi sinh tiếp đứa thứ 2, năm này qua năm khác.

Trong 5 năm qua, số lần tôi và mẹ khuyên chị ấy ly hôn chẳng còn đếm được nữa, cũng không thống kê nổi số lần chị khóc lóc thảm thiết chạy về nhà vì bị chồng đối xử tệ bạc. Nhưng dù mẹ và em gái có khuyên nhủ thế nào thì sau khi khóc xong, chị ấy lại tiếp tục về phục vụ người đàn ông tệ bạc ấy, nghe lời anh ra răm rắp.

Sau dam cuoi may ngay, chi toi da that theu chay ve nha
Có phải tôi đã quá nóng nảy? (Ảnh minh họa)

Tôi không hiểu được suy nghĩ của chị gái. Thời buổi này xã hội đã có cái nhìn rất thoáng về chuyện phụ nữ ly hôn. Còn nói vì con thì anh ta đâu có trách nhiệm gì với con. Các cháu tôi mỗi lần nhìn thấy bố là sợ rúm ró, không dám lại gần.

Hôm vừa rồi chị ấy lại chạy về nhà trong tình trạng một bên má thâm tím, khóc kể khổ với mẹ. Nhìn mái tóc mẹ đã bạc trắng cả, bà quá mệt mỏi và bất lực không biết phải an ủi, khuyên nhủ con gái thế nào nữa. Trông thấy cảnh đó mà tôi vừa thương vừa giận, không kiềm chế được đã tát cho chị gái một cái, mong chị ấy tỉnh ra.

“Chị đúng là hết thuốc chữa rồi, thích thì cứ ở bên anh ta mà chịu nhục, đưa hai đứa bé về đây em với mẹ sẽ nuôi cho. Ở với người mẹ như chị, chúng nó cũng khốn khổ. Chị cũng đừng về đây khóc lóc để mẹ phải phiền lòng thêm nữa”.

Tôi nói như thế và chị ấy giận dỗi bỏ về. Từ hôm ấy đến nay, tôi nhắn tin, gọi điện cũng không thèm trả lời. Có phải tôi đã quá nóng nảy? Tôi và mẹ không thể mặc kệ chị ấy nhưng cũng chẳng biết phải làm thế nào nữa. Xin mọi người cho tôi một lời khuyên?  

Lúc sắp qua đời, bố tôi tiết lộ một bí mật khiến cả nhà điêu đứng

Nghe bố thì thào, mẹ tôi ghé tai lại gần để lắng nghe rồi bà ngã quỵ xuống nền nhà.

34 năm nay, trong mắt chị em tôi, bố là người đàn ông rất tuyệt vời. Thậm chí, chúng tôi còn tìm chồng có những điểm giống bố. Ông là người hết lòng vì gia đình, tôn trọng vợ, trách nhiệm, sẵn sàng phụ giúp vợ trong việc nhà và đặc biệt thương yêu các con, dù chúng tôi là con gái. Hồi chúng tôi học cấp 3, phải đi học thêm cả ban đêm, đêm nào, dù mưa gió, bố vẫn xuống trường đón chúng tôi về.

Bố mẹ tôi chưa bao giờ cãi nhau nặng lời. Nếu có giận hờn, bố tôi luôn là người xuống nước xin lỗi trước. Vì được chồng thương nên mẹ tôi lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc, trẻ trung hơn tuổi. Có khi, mẹ còn khoe những món quà được bố tự tay làm tặng. Hiếm có ai đã đi gần hết cuộc đời mà vẫn giữ được tình yêu trọn vẹn như bố mẹ tôi.

Ấy thế mà bây giờ, khi bố ngã bệnh nặng không cầm cự được lâu nữa, gia đình tôi lại phải đối diện với một sự thật đau lòng. Ông có con riêng và lại là con trai, năm nay đang học đại học năm 3. Mỗi tháng, ông đều gửi tiền cho mẹ con họ. Và càng cay đắng hơn khi người đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là cô giúp việctrong nhà tôi.

Luc sap qua doi, bo toi tiet lo mot bi mat khien ca nha dieu dung

Nhưng bố sắp mất, chúng tôi không biết có nên làm theo yêu cầu của ông để ông yên lòng nhắm mắt không? (Ảnh minh họa)

Từ khi bố ngã bệnh, ngoài mẹ tôi thì cô giúp việc luôn túc trực, lo ăn uống cho ông. Cô ấy đã làm việc ở nhà tôi mấy chục năm nay. Duy nhất có 2 năm cô ấy đột ngột xin nghỉ vì có việc gấp. Mẹ tôi xem cô ấy như em gái nên còn cho tiền, mua quần áo rồi tiễn ra tận bến xe. 2 năm sau, cô ấy tìm đến nhà tôi và mẹ tôi lại để cô ấy tiếp tục làm giúp việc trong nhà. Thỉnh thoảng cô ấy gọi điện về cho con trai, mẹ tôi mới hay cô ấy về quê là để sinh con.

Hôm qua, bố tôi trở nặng. Ông thều thào gọi mẹ tôi lại gần. Rồi ông nói gì đó mà mẹ tôi ngã quỵ xuống nền nhà. Chị em tôi hoảng hốt đỡ mẹ dậy thì mẹ đã nước mắt giàn giụa rồi. Sau đó, mẹ gọi chúng tôi vào phòng riêng, khó khăn lắm mới nói ra điều mà bố nói chính là đứa con trai của cô giúp việc chính là con riêng của ông. Ông hy vọng mẹ sẽ cho cậu ấy về để tang và đưa tiễn ông lần cuối.

Nhìn mẹ gầy rộc, hốc hác vì không ăn không ngủ suốt 2 ngày nay mà tôi xót xa. Tôi càng căm hận bố và cô giúp việc hơn. Nhưng bố sắp mất, chúng tôi không biết có nên làm theo yêu cầu của ông để ông yên lòng nhắm mắt không? Còn cô giúp việc, tôi nên làm sao với cô ấy đây?  

Đọc nhiều nhất

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.

Tin mới

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.