Sinh sống trong các khu rừng nhiệt đới ở Congo, thổ dân Pygmy được công nhận là một chủng tộc người nhỏ bé nhất thế giới.Các cư dân Pygmy có thân hình thấp bé khó tin, người trưởng thành chỉ có chiều cao trung bình 1m2 – 1m3.Những người "to con" của bộ lạc thổ dân Pygmy cũng không cao tới 1m4, cân nặng không quá 50 kg.Họ còn có một số đặc điểm khác như đầu to chân ngắn, mũi tẹt, người gầy, bụng to, rốn lồi, da không đen như và tóc không xoăn bằng những tộc người khác trong khu vực.Theo các nhà nhân chủng học, hình thể của người Pygmy là hậu quả của môi trường sống có mức ánh sáng thấp trong rừng rậm. Việc thiếu ánh sáng dẫn đến thiếu vitamin D, hạn chế sự hấp thu canxi từ chế độ ăn uống, khiến hệ xương không phát triển.Chức năng sinh lý của tộc người lùn Pygmy phát triển rất sớm. Chỉ 8 tuổi, phụ nữ Pygmy đã hoàn thiện về sinh lý và quan hệ tình dục, sinh con đẻ cái ở tuổi này.Tuổi thọ trung bình của người Pygmy cũng rất ngắn ngủi, chỉ từ 30 – 40 tuổi, bằng một nửa so với người bình thường.Người Pygmy sống theo hình thức xã hội thị tộc, vài chục gia đình sẽ quần tụ thành một bộ lạc. Họ ở trong những túp lều nhỏ cao khoảng 1,5 m, lợp bằng lá chuối hoặc lá cọ. Mỗi gia đình trong một túp lều quay tròn, ở giữa là lều của tộc trưởng.Họ có ngôn ngữ riêng nhưng không có chữ viết. Khái niệm thời gian và con số không tồn tại với người Pygmy. Do vậy, không ai trong số họ biết độ tuổi của mình.Nửa thế kỷ trước, người Pygmy có hàng triệu người. Giờ đây, toàn bộ vùng Trung Phi chỉ còn chưa đầy 500 ngàn người và tiếp tục suy giảm do nạn phá rừng, chiến tranh, diệt chủng.
Sinh sống trong các khu rừng nhiệt đới ở Congo, thổ dân Pygmy được công nhận là một chủng tộc người nhỏ bé nhất thế giới.
Các cư dân Pygmy có thân hình thấp bé khó tin, người trưởng thành chỉ có chiều cao trung bình 1m2 – 1m3.
Những người "to con" của bộ lạc thổ dân Pygmy cũng không cao tới 1m4, cân nặng không quá 50 kg.
Họ còn có một số đặc điểm khác như đầu to chân ngắn, mũi tẹt, người gầy, bụng to, rốn lồi, da không đen như và tóc không xoăn bằng những tộc người khác trong khu vực.
Theo các nhà nhân chủng học, hình thể của người Pygmy là hậu quả của môi trường sống có mức ánh sáng thấp trong rừng rậm. Việc thiếu ánh sáng dẫn đến thiếu vitamin D, hạn chế sự hấp thu canxi từ chế độ ăn uống, khiến hệ xương không phát triển.
Chức năng sinh lý của tộc người lùn Pygmy phát triển rất sớm. Chỉ 8 tuổi, phụ nữ Pygmy đã hoàn thiện về sinh lý và quan hệ tình dục, sinh con đẻ cái ở tuổi này.
Tuổi thọ trung bình của người Pygmy cũng rất ngắn ngủi, chỉ từ 30 – 40 tuổi, bằng một nửa so với người bình thường.
Người Pygmy sống theo hình thức xã hội thị tộc, vài chục gia đình sẽ quần tụ thành một bộ lạc. Họ ở trong những túp lều nhỏ cao khoảng 1,5 m, lợp bằng lá chuối hoặc lá cọ. Mỗi gia đình trong một túp lều quay tròn, ở giữa là lều của tộc trưởng.
Họ có ngôn ngữ riêng nhưng không có chữ viết. Khái niệm thời gian và con số không tồn tại với người Pygmy. Do vậy, không ai trong số họ biết độ tuổi của mình.
Nửa thế kỷ trước, người Pygmy có hàng triệu người. Giờ đây, toàn bộ vùng Trung Phi chỉ còn chưa đầy 500 ngàn người và tiếp tục suy giảm do nạn phá rừng, chiến tranh, diệt chủng.