Năm 1942, nhà vật lý học Enrico Fermi và một đội ngũ công nhân đã xây nên lò phản ứng hạt nhân đầu tiên của con người tại một sân bóng tennis trong nhà tại Chicago.Tuy nhiên, sự thật thì lò phản ứng đã xuất hiện từ 2 tỷ năm trước và vẫn tiếp tục phản ứng sau hàng trăm ngàn năm tiếp theo. Vào năm 1972, một công nhân tại nhà máy chế biến nhiên liệu lò phản ứng đã quan sát thấy một điều gì đó kỳ lạ trong một cuộc phân tích thông thường về uranium được chiết xuất từ khu mỏ Oklo tại châu Phi.Mẫu uranium từ mỏ Oklo bị mất đi khoảng 0,003% lượng uranium-235, chất đồng vị quý giá nhất trong 3 loại chất đồng vị trong uranium tự nhiên. Ba loại đồng vị đó là uranium-238 (99,2739–99,2752% số lượng đồng vị trong tự nhiên), uranium-235 ( với 0,7198–0,7202%) và uranium-234 (với 0,0050–0,0059%), uranium-235 có khả năng sản sinh nguồn năng lượng cực lớn.Con số 0.003% là rất bé, nhưng dựa vào độ lớn của những vỉa uranium này, tổng số lượng uranium-235 mất đi là hơn 200kg. Vì loại đồng vị này rất hiếm và được sử dụng trong cả việc sản xuất điện hạt nhân lẫn sản xuất vũ khí hạt nhân. Vì vậy các nhà khoa học và các nhà nghiên cứu muốn tìm hiểu rõ ràng rằng chúng đã “biến mất” đi đâu như thế nào.Hóa ra, lượng uranium mất đi là do những phản ứng từ rất lâu rồi của một lò phản ứng hạt nhân tự nhiên có khả năng tự duy trì hoạt động, đây là lò phản ứng đầu tiên được phát hiện ra. Sau phát hiện đầu tiên đó, 17 lò phản ứng hạt nhân tự nhiên khác được tìm thấy gần khu vực mỏ Oklo này.Những lò phản ứng này đã tồn tại gần 2 tỉ năm, sở hữu công nghệ tiên tiến vượt ra ngoài tầm hiểu biết của kiến thức khoa học hiện tại của chúng ta. Lò phản ứng hạt nhân cổ đại này dài vài km, nhưng dù là một lò phản ứng hạt nhân rất lớn, nhưng tác động nhiệt của nó lên môi trường chỉ giới hạn trong khoảng 40 mét ở hai bên.Điều mà các nhà nghiên cứu phát hiện ra còn đáng ngạc nhiên hơn là các chất thải phóng xạ tại đây vẫn chưa di chuyển ra ngoài ranh giới của địa điểm, vì chúng vẫn được giữ nguyên nhờ địa chất của khu vực.Ngoài ra, phản ứng hạt nhân đã xảy ra theo cách mà plutonium, sản phẩm phụ, được hình thành, và bản thân phản ứng hạt nhân đã được kiểm soát hoàn hảo.Khả năng điều chỉnh phản ứng diễn ra theo một quy trình khá bài bản. Một khi phản ứng bắt đầu, nó có thể tận dụng công suất đầu ra có kiểm soát, với khả năng ngăn chặn các vụ nổ thảm khốc hoặc giải phóng năng lượng tại một thời điểm.Tuy nhiên chúng ta không thể giải thích được cụ thể cách vận hành của lò phản ứng hạt nhân này, hay ai đã tạo ra nó và nó được sinh ra với mục đích gì. Mọi thứ dường như đã vượt quá tầm hiểu biết của chúng ta.Do đó, các nhà nghiên cứu đã gán cho lò phản ứng hạt nhân ở Oklo với cái tên là "lò phản ứng hạt nhân tự nhiên".Mời các bạn xem video: Google số hóa nền văn minh Maya cổ đại. Nguồn: THĐT
Năm 1942, nhà vật lý học Enrico Fermi và một đội ngũ công nhân đã xây nên lò phản ứng hạt nhân đầu tiên của con người tại một sân bóng tennis trong nhà tại Chicago.
Tuy nhiên, sự thật thì lò phản ứng đã xuất hiện từ 2 tỷ năm trước và vẫn tiếp tục phản ứng sau hàng trăm ngàn năm tiếp theo. Vào năm 1972, một công nhân tại nhà máy chế biến nhiên liệu lò phản ứng đã quan sát thấy một điều gì đó kỳ lạ trong một cuộc phân tích thông thường về uranium được chiết xuất từ khu mỏ Oklo tại châu Phi.
Mẫu uranium từ mỏ Oklo bị mất đi khoảng 0,003% lượng uranium-235, chất đồng vị quý giá nhất trong 3 loại chất đồng vị trong uranium tự nhiên. Ba loại đồng vị đó là uranium-238 (99,2739–99,2752% số lượng đồng vị trong tự nhiên), uranium-235 ( với 0,7198–0,7202%) và uranium-234 (với 0,0050–0,0059%), uranium-235 có khả năng sản sinh nguồn năng lượng cực lớn.
Con số 0.003% là rất bé, nhưng dựa vào độ lớn của những vỉa uranium này, tổng số lượng uranium-235 mất đi là hơn 200kg. Vì loại đồng vị này rất hiếm và được sử dụng trong cả việc sản xuất điện hạt nhân lẫn sản xuất vũ khí hạt nhân. Vì vậy các nhà khoa học và các nhà nghiên cứu muốn tìm hiểu rõ ràng rằng chúng đã “biến mất” đi đâu như thế nào.
Hóa ra, lượng uranium mất đi là do những phản ứng từ rất lâu rồi của một lò phản ứng hạt nhân tự nhiên có khả năng tự duy trì hoạt động, đây là lò phản ứng đầu tiên được phát hiện ra. Sau phát hiện đầu tiên đó, 17 lò phản ứng hạt nhân tự nhiên khác được tìm thấy gần khu vực mỏ Oklo này.
Những lò phản ứng này đã tồn tại gần 2 tỉ năm, sở hữu công nghệ tiên tiến vượt ra ngoài tầm hiểu biết của kiến thức khoa học hiện tại của chúng ta. Lò phản ứng hạt nhân cổ đại này dài vài km, nhưng dù là một lò phản ứng hạt nhân rất lớn, nhưng tác động nhiệt của nó lên môi trường chỉ giới hạn trong khoảng 40 mét ở hai bên.
Điều mà các nhà nghiên cứu phát hiện ra còn đáng ngạc nhiên hơn là các chất thải phóng xạ tại đây vẫn chưa di chuyển ra ngoài ranh giới của địa điểm, vì chúng vẫn được giữ nguyên nhờ địa chất của khu vực.
Ngoài ra, phản ứng hạt nhân đã xảy ra theo cách mà plutonium, sản phẩm phụ, được hình thành, và bản thân phản ứng hạt nhân đã được kiểm soát hoàn hảo.
Khả năng điều chỉnh phản ứng diễn ra theo một quy trình khá bài bản. Một khi phản ứng bắt đầu, nó có thể tận dụng công suất đầu ra có kiểm soát, với khả năng ngăn chặn các vụ nổ thảm khốc hoặc giải phóng năng lượng tại một thời điểm.
Tuy nhiên chúng ta không thể giải thích được cụ thể cách vận hành của lò phản ứng hạt nhân này, hay ai đã tạo ra nó và nó được sinh ra với mục đích gì. Mọi thứ dường như đã vượt quá tầm hiểu biết của chúng ta.
Do đó, các nhà nghiên cứu đã gán cho lò phản ứng hạt nhân ở Oklo với cái tên là "lò phản ứng hạt nhân tự nhiên".