Chồng nói đi nước ngoài làm ăn, vợ đau điếng khi phát hiện sự thật

Chồng đã dựng lên vở kịch để lừa gạt mẹ con tôi lâm vào cảnh nợ nần chồng chất.

Bị phát hiện, chồng tôi không thể chối cãi được. (Ảnh minh họa)

Tôi kết hôn được 3 năm, chúng tôi cưới nhau trong hoàn cảnh thời gian yêu nhau cho đến khi cưới chỉ diễn ra trong 6 tháng. Tôi mang bầu và cả chồng lẫn bên nhà chồng lưỡng lự cho một đám cưới, nhưng rồi vì đứa bé trong bụng tôi mà bất đắc dĩ chấp nhận.

Về ở nhà chồng, tôi chịu cảnh khổ cực vì bị nhà chồng đè nén, mẹ chồng luôn soi mói từng chút một. Vì nuôi con nhỏ mà cắn răng chịu đựng, không dám kêu than nửa lời. Chồng tôi không chịu làm ăn nên lương cũng bấp bênh, làm ra đồng nào là tiêu xài hoang phí không đưa cho vợ con đồng nào.

Khi con tròn 1 tuổi, tôi đi kiếm việc làm để có tiền nuôi con. Thấy tôi đi làm suốt, mẹ chồng bực bội vì phải trông cháu, cơm nước. Chán nản, tôi và chồng ra ngoài ở thuê. Tưởng rằng ra ngoài ở rồi chồng sẽ quan tâm tới vợ con, nhưng anh ấy vẫn sống thế, thậm chí không ngần ngại nạt nộ tôi nhiều hơn. Thấy tôi đi làm có lương, chồng tôi còn lấy cớ cần tiền làm ăn, nịnh nọt để tôi đưa tiền cho, có tiền rồi anh ấy tiêu pha hoang phí.

Cách đây 1 năm, chồng tôi nói là muốn ra nước ngoài để làm ăn, tôi cũng thấy anh ấy tính toán như vậy là hợp lý bởi sang môi trường mới sẽ bớt rượu chè, chơi bời và làm công ty nước ngoài người ta sẽ quản lý rất chặt chẽ… Tôi đành đi vay mượn bố mẹ đẻ, anh chị em họ hàng bên nhà tôi số tiền gần 200 triệu để đưa cho chồng. Thấy chồng chụp ảnh ở bên nước ngoài gửi về mà tôi mừng, hi vọng rằng sau này sẽ bớt khổ.

Chồng đi làm ăn xứ người, tôi mong anh ấy khỏe mạnh, kiếm được tiền để cho tôi trả nợ, sống đầy đủ hơn… Nhưng rồi tiền đâu chưa thấy, chỉ thấy anh ấy nhắn về kêu than là cuộc sống thiếu thốn do công ty không có việc, thương chồng tôi lại nhịn ăn nhịn tiêu để gom tiền gửi sang. Nhưng buồn hơn là tôi đã phát hiện ra chồng tôi hoàn toàn dối trá mọi chuyện.

Nhận được thông báo của người thân báo là chồng tôi không ở nước ngoài, đang chung sống với người phụ nữ khác ở nơi mà chỉ cách nơi tôi ở gần 100km mà tôi không tin. Nhưng người đó một mực khẳng định nhìn thấy chồng tôi mấy lần thì tôi bắt đầu phải quan tâm. Tôi và một người thân đến tận nơi để kiểm chứng thì sững sờ trước sự thật.

Chồng tôi ăn ở với người phụ nữ khác cả năm nay mà tôi không hề hay biết. Anh ta lấy tiền của tôi để đi du lịch cùng người tình, giả vờ như đã sang nước ngoài làm ăn, sau đó trở về sống thoải mái bằng tiền vay mượn, tiết kiệm của tôi.

Bị phát hiện, chồng tôi không thể chối cãi được. Anh ta lạnh lùng thách thức: "Nếu cô muốn thì cứ ly hôn, tài sản không có gì ràng buộc cả. Con còn nhỏ thì theo mẹ. Đường ai nấy đi, còn muốn vợ chồng thì một thời gian nữa tôi sẽ trở về với vợ con".

Nếu như ly hôn tôi sẽ phải tự mình trả nợ, biết bao giờ mới trả hết nổi khi mà tiền lương hàng tháng phải chi tiêu tằn tiện lắm mới đủ. Tôi đau khổ và khó xử khi rơi vào hoàn cảnh này. Tôi có nên duy trì hôn nhân để chồng có trách nhiệm trả nợ, hay là ly hôn để không phải chịu đựng anh ta thêm nữa?

Chong noi di nuoc ngoai lam an, vo dau dieng khi phat hien su that

Tâm sự
Ngắm ảnh cưới em gái chồng, tôi nói một câu cả nhà choáng váng, bố mẹ lập tức hủy hôn

Theo Gia đình & Xã hội

Bóc phong bì cưới giúp chồng, tôi khóc thét với thứ bên trong

Thấy tôi đờ đẫn với chiếc phong bì trên tay chồng vội giật lại xem. Anh phủ nhận và cho rằng đây chỉ là trò đùa của đám bạn thôi.

Trải qua 3 mối tình sâu đậm không đi đến đâu, tôi chán nản buông xuôi. Thay vì tìm hiểu kỹ, yêu lâu thì lần này tôi lại gật đầu chóng vánh với Tuấn. Hai đứa quen nhau trong một lần đi xem ca nhạc, thấy anh vui tính, hợp mình tôi đồng ý hẹn hò. Thời gian yêu và cưới chỉ vỏn vẹn 3 tháng. Tôi lấy chồng vì thấy phù hợp, nên cưới chứ chẳng phải có em bé nên cưới gấp.

Cùng hoàn cảnh, bố mẹ làm nông nên tôi và Tuấn hiểu nhau lắm. Tôi coi bố mẹ anh như bố mẹ đẻ, lễ phép, hiếu thảo và nghĩ mình sẽ nhẫn nhịn tất cả để được hạnh phúc yên ấm. Tôi sợ đổ vỡ hôn nhân vì điều đó không hay, ảnh hưởng tới danh dự của tôi và bố mẹ tôi. Bởi chị gái tôi đã từng ly hôn, đem con về nhà ngoại ở. Bố mẹ tôi khổ sở, xấu hổ vì con rồi nên tôi không muốn đi vào vết xe đổ của chị nữa.

Không được bố mẹ chia đất, chồng nói một câu mà tôi cảm kích

Những lời chồng nói khiến đầu óc tôi được mở mang hơn.

Ba tháng trước, mẹ tôi bị bệnh, các anh chị ở quê chuyển bà lên thành phố để được chữa trị tốt hơn. Nhà tôi cách bệnh viện nơi mẹ đang điều trị 15 cây số.

Có gì đau bằng nhìn con mình bị chính cha ruột ghét bỏ

Tôi cay đắng tột cùng trước câu nói của chồng. Hóa ra, anh chán ghét con trai đến vậy. Hèn chi anh chưa từng ẵm bế, cũng chưa từng hôn con.

Con tôi không được may mắn như những đứa trẻ khác. Thằng bé bị Down thể nhẹ, cần được chăm sóc đặc biệt. Thương con, tôi nghỉ việc từ lúc sinh con đến bây giờ là 2 năm. Chồng tôi là trụ cột kinh tế trong nhà và cũng chẳng biết từ khi nào, anh coi thường vợ ra mặt.

Chồng tôi mặc định vợ ở nhà thì phải làm hết mọi chuyện. Hàng tháng, anh đưa tôi 8 triệu là hoàn thành nghĩa vụ của một người chồng, người cha. Mà với số tiền đó, tôi phải chi tiêu, chắt bóp lắm mới đủ.

Đọc nhiều nhất

Tin mới