Cho con dâu cũ tiền học nghề, khi giàu báo hiếu hơn con đẻ

Tôi đã nuôi 3 đứa con, rốt cuộc cuối cùng lại phải nhờ cậy con dâu cũ. Ở đời có nhiều chuyện khó đoán vậy đấy.

Ở tuổi nay, tôi đã trải qua không ít chuyện ở đời, buồn có, vui có. Nhưng vẫn có nhiều bất ngờ trong cuộc sống mà dù có nằm mơ, tôi cũng không ngờ đến. 

Chồng mất cách đây gần 20 năm, tôi ở vậy nuôi 3 đứa con ăn học. Người ta nhìn vào gia đình tôi, thấy có 2 trai 1 gái thì đều ngưỡng mộ. Ai cũng bảo cứ cố mà lo cho các con, kiểu gì sau này tôi cũng được chúng báo hiếu.

Thật tình tôi cũng mong có ngày đó lắm. Bậc làm cha mẹ mà, không muốn con cái phụng dưỡng mình về già thì là nói dối. 

3 đứa con tôi đều có học, lại thành đạt. Khi đến tuổi, tôi dựng vợ gả chồng cho từng đứa. Tuy nhiên vì miếng cơm manh áo nên 2 đứa con đầu của tôi đều đi làm xa.

Mỗi tháng, chúng lại gửi về cho mẹ vài triệu để tiêu. Còn lại thì chỉ đến Tết mới về. Thật tình ở tuổi này, tôi không còn ham hố đến vật chất hay tiền bạc nữa. Chỉ mong thi thoảng con cái quây quần nhà cho nhà cửa đỡ lạnh. Vậy mà khi nghe mẹ nói, chúng phá lên cười:

“Mẹ ơi, thời giờ khác ngày xưa rồi. Bọn con phải đi kiếm tiền, còn nếu mẹ mà thích thì anh em chúng con góp tiền cho mẹ vào viện dưỡng lão. Ở trong đó không thiếu bạn, có khi còn thích hơn ở nhà ấy chứ”.

Thế rồi khi con trai út của tôi kết hôn, vợ nó nhất định đòi về sống với tôi bằng được. Con bé bảo mình mồ côi từ bé, sau khi lấy chồng, chỉ muốn ở chung với mẹ chồng để hiểu cảm giác có gia đình là thế nào.

Cho con dau cu tien hoc nghe, khi giau bao hieu hon con de

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Nghe con nói vậy, tôi cũng cảm động lắm chứ. Ngay từ giây phút con dâu bước chân vào nhà mình, tôi đã xem con bé như con gái rồi.

Mà kể ra cũng lạ, tôi với con gái khắc khẩu, hễ nói chuyện là chỉ được vài ba câu. Còn đối với con dâu, tôi lại thấy hợp lắm. Hai mẹ con có thể tâm sự cả ngày không hết chuyện. Mỗi lần đi đâu, tôi cũng không quên mua quà về cho con bé. 

Hồi ấy, chúng kết hôn 2 năm chưa có con, tôi biết là hai đứa đều sốt ruột, đặc biệt là con dâu. Nhưng con cái là lộc trời cho, một khi chưa có duyên thì muốn cũng chẳng được.

Vậy nên tôi cũng hết lòng vun vén để tình cảm vợ chồng con trai không bị rạn nứt. Có điều giới trẻ bây giờ cưới nhanh mà chia tay cũng dễ. Vì việc không có con, hai đứa bắt đầu tranh cãi nhiều hơn. Cho đến hôm ấy, con dâu vào phòng tôi với đôi mắt sưng húp. Con bé bảo:

“Mẹ ạ, bọn con đã có nhiều mâu thuẫn đến mức không thể giải quyết nổi. Cho nên hai đứa con quyết định sẽ chia tay, cho nhau một con đường riêng. Nói thật với mẹ, khi bước ra khỏi ngôi nhà này, điều khiến con tiếc nuối nhất là mẹ”.

Chứng kiến các con đổ vỡ hôn nhân, tôi đau lòng lắm chứ. Nhưng suy cho cùng, tôi cũng chỉ là người ngoài cuộc, không thể can thiệp vào quyết định của chúng được. Tôi liền quay sang hỏi con dâu về dự định sắp tới.

Vì trước đó, con bé nói với tôi chỉ học hết lớp 12. Cứ đi làm công nhân thì không ổn, nhất là khi đã mang tiếng một đời chồng. 

Nghe con dâu nói đang dồn tiền để đi học về phun xăm thẩm mỹ, tôi mới nói:

“Con xem học phí hết bao nhiêu, mẹ sẽ cho con số tiền ấy. Con phải biết là bây giờ ly hôn xong, con mà tốt lên thì không sao. Chứ nếu kém hơn thì người đời họ lại cười cho đấy”.

Cho con dau cu tien hoc nghe, khi giau bao hieu hon con de-Hinh-2

Thế rồi mấy hôm sau, con dâu tôi về và báo học phí hết 36 triệu. 8 năm trước, số tiền đó không phải là nhỏ. Nhưng nghĩ kỹ lại thì nó như là một món quà tôi muốn bù đắp cho con bé. Bởi dù đúng hay sai thì phụ nữ vẫn thiệt thòi nhất.

Điều tôi không ngờ là dù đã trở thành người dưng nhưng Tết năm nào con dâu cũ cũng về đi Tết tôi. Thậm chí có Tết, con bé còn ở cùng tôi mấy ngày. Trong khi đó, mấy đứa con của tôi đứa nào cũng kêu bận. Cứ đến 30 Tết mới về, sau đó mùng 2 đã vội vã trở lại thành phố. 

Đợt vừa rồi, tôi có khối u ở ngực nên phải mổ. Gọi cho con thì chúng nó đùn đẩy nhau, đúng hôm con dâu cũ sang, tôi mới than thở nửa câu, con bé đã tự nguyện bảo:

“Nếu không ai đi chăm mẹ thì để con đi cho. Bây giờ cửa hàng của con ổn định rồi, có nhân viên làm hết. Vắng con mấy ngày cũng chẳng sao đâu ấy mà”.

Nói ra thì không ai tin, chứ tôi lên thành phố đi mổ mà ở nhà con dâu cũ. Cũng đến đợt ấy tôi mới biết, con bé bây giờ có tiền và cuộc sống dư giả lắm. Vậy mà lúc nào con cũng bảo, nếu không có 36 triệu của tôi ngày ấy thì đã không tự tin đi học nghề. 

Cho nên những ai đã và đang làm mẹ chồng hãy nhìn bài học của tôi mà rút kinh nghiệm. Bởi biết đâu sau này, người các bà có thể nhờ cậy cũng chỉ có con dâu thì sao? 

Đầy tháng cháu, bà nội ở quê lên cho chiếc phong bì dày cộp

Chưa kịp than thở về chiếc phong bì đó thì mẹ đã gọi điện cho chồng tôi. Anh bật loa ngoài tôi nghe thấy hết.

Vợ chồng tôi từng yêu 3 năm rồi chia tay, sau đó lại quay lại sau 2 năm xa nhau rồi yêu thêm 1 năm nữa thì cưới. Đi một vòng chúng tôi lại trở về với nhau vì thấy cả hai là sự lựa chọn tốt nhất. Thế nhưng ngày tôi dẫn chồng về ra mắt, gia đình tôi không đồng ý vì quê anh xa, anh lại không có bố còn mẹ thì già yếu. Mẹ sợ tôi lấy về gia đình đó sẽ khổ, không được giúp đỡ gì. Nhưng tôi cứ quyết bố mẹ đành chiều.

Mới sinh con muốn về nhà ngoại nhưng bị mẹ chồng cấm cản

Ở nhà chồng không được hỗ trợ nuôi con nhưng muốn về nhà mẹ đẻ mà mẹ chồng không cho.

Vợ 55 tuổi bật khóc vì chồng hất văng đĩa cá chiên chưa vàng

Ở tuổi 55, tôi nghĩ mình đã có thể an nhàn, vui vầy bên con cháu. Vậy mà, mỗi ngày trôi qua, tôi phải đối mặt, chịu đựng sự khó tính đến quá quắt của chồng.

Mọi người thường bảo người lớn tuổi thay tính đổi nết, khó ăn khó ở. Thế nhưng, chồng tôi mới 58 tuổi đã trở tính, hành vợ hành con.

Tôi bị bệnh đái tháo đường, sức khỏe giảm sút, cần được nghỉ ngơi, tránh làm việc quá sức. Tuy nhiên, chồng tôi lại đòi hỏi tôi phải phục vụ ngày 3 bữa cơm, canh, món mặn, món xào.

Dù có mệt đến mức nào, tôi cũng phải vào bếp nấu cơm. Nếu không phải cơm do chính tôi nấu thì ông ấy không ăn, giận dỗi tuyệt thực.

Con dâu của tôi cũng giỏi giang, nấu ăn thành thạo, nêm nếm vừa miệng. Vậy mà, chồng tôi không thích.

Lúc con dâu mới về sống chung, tôi nghĩ nên giao hết việc nhà cửa, bếp núc cho con cái chủ động. Tôi cũng lớn tuổi, sẽ đến lúc phải nằm chờ cơm con dâu nấu. Thế nên, con dâu cần tập nấu theo khẩu vị bố mẹ chồng.

Sau thời gian được tôi hướng dẫn, con dâu hiểu được khẩu vị, luôn nấu món mà bố mẹ chồng yêu thích. Thế nhưng, ngay lần đầu tiên con dâu nấu cơm, chồng tôi đã tỏ thái độ không hài lòng.

Vo 55 tuoi bat khoc vi chong hat vang dia ca chien chua vang
Ảnh minh họa: Pexels

Ông ấy bảo tôi lười biếng, không lo cơm nước cho chồng. Ông còn nhấn mạnh: “Bà chưa đến 60 tuổi mà đã thoái thác chuyện nhà, giao khoán cho con dâu. Ngày trước, mẹ tôi 80 tuổi vẫn tự nấu cơm, phục vụ chồng không thiếu bữa nào”.

Tôi quá quen với tính cách dị thường, khó khăn, cổ hủ của chồng nhưng lần này, cách hành xử của ông thật quá đáng. Thái độ của ông khiến con dâu tủi thân, xin phép vào phòng.

Để nhà cửa êm ấm, tôi hạ giọng xin lỗi và hứa sẽ nấu cơm cho ông ấy ăn. Kể từ hôm đó, sáng sớm, tôi phải đi chợ hoặc ghi chép từng món nhờ con dâu mua giúp. Biết chồng không thích ăn sáng bên ngoài, tôi dậy sớm chuẩn bị bữa sáng.

Dùng xong bữa sáng, tôi lại loay hoay nhặt rau, thái thịt, chiên cá cho buổi trưa. Lo tròn bữa trưa, tôi xoay sang lo cơm tối. Mỗi ngày, tôi hầu như không có thời gian giải trí, không ra ngoài gặp gỡ bạn bè, không tham gia các hoạt động của hội phụ nữ địa phương…

Tôi tỉ mẩn phục vụ chồng từng bữa ăn giấc ngủ nhưng có vẻ ông ấy vẫn không hài lòng.

Hôm trước tôi làm món cá hường muối sả nhưng do mắt kém nên tôi chiên cá chưa vàng, chỉ mới chín tới. Khi tôi mang đĩa cá lên, chồng tôi nổi giận, hất văng xuống sàn nhà.

Ông ấy gào lên: “Tôi nói bao nhiêu lần rồi mà sao bà vẫn chiên cá ẩu thế. Bà muốn tôi ăn cá sống để chết sớm, khỏi phải lo cơm nước nữa phải không? Mỗi việc chiên cá cho vàng cũng làm không xong, bởi vậy có dạy được con dâu đâu”.

Mặc cho chồng la lối, tôi cúi người dọn dẹp, nhặt đồ ăn rơi vãi và mang xuống bếp, vứt vào thùng rác. Nước mắt tủi thân cứ vậy mà chảy dài.

Tôi tự hỏi sao mình lại bất hạnh đến thế, ở tuổi này vẫn chưa được yên thân. Bao nhiêu năm qua, tôi tận tụy, hi sinh cho gia đình như thế chưa đủ hay sao? Chẳng lẽ, ở tuổi này, tôi phải ly hôn thì mới được yên thân?

Tôi lo lắng con dâu không chịu đựng được tính của bố chồng sẽ đòi ra ở riêng. Lúc đó, tôi phải chịu đựng bao tủi cực một mình. Liệu có cách nào khiến chồng tôi thay đổi, nghĩ thoáng, sống hiền hòa với người thân hơn không?

Độc giả Như Mai

Đọc nhiều nhất

Tin mới