Trong 4 thập kỷ kể từ khi ra đời, S-300 đã phát triển đáng kể, do đó việc đánh giá khả năng của từng chủng loại trong việc giúp bên nào sẽ giành được lợi thế rất thu hút giới quan sát quân sự.Yerevan có 5 tiểu đoàn S-300PT thừa hưởng từ thời Liên Xô với 12 bệ phóng mỗi đơn vị. Cho dù đã khá cũ nhưng đây vẫn là một phương tiện tác chiến đáng tin cậy của lực lượng phòng không Armenia.Theo tạp chí Mỹ, S-300PT nằm trong top 5 hệ thống vũ khí của Armenia mà Azerbaijan phải dè chừng, nhất là khi không quân của họ vẫn còn trông cậy vào các tiêm kích MiG-29 có tuổi đời cao chẳng kém.Hệ thống phòng không S-300PT của Armenia được trang bị tên lửa 5V55KD với tầm bắn 90 km. Chúng có chế độ dẫn đường trực tiếp theo lệnh từ đài chỉ huy, tốc độ Mach 3,35 và đầu đạn nặng 133 kg. Tổ hợp có thể tiêu diệt đồng thời 6 - 12 mục tiêu.Trong khi đó Baku được trang bị 2 tiểu đoàn S-300PMU-2 Favorit với 8 xe phóng cho mỗi đơn vị. Các hệ thống phòng không này trẻ hơn 15 năm so với "người anh em" tại Armenia và khoảng cách về công nghệ giữa chúng là rất đáng chú ý.Tổ hợp S-300PMU-2 có thể tấn công mục tiêu ở khoảng cách lên tới 250 km bằng tên lửa 48N6E2, trong đó Azerbaijan đang sở hữu ít nhất 112 đạn đánh chặn loại này.Tên lửa 48N4E2 có thể đánh chặn mục tiêu với tốc độ Mach 5,9, nó mang đầu đạn nặng 180 kg, sử dụng hệ dẫn đường tự hiệu chỉnh theo đối tượng và chống gây nhiễu điện tử tốt hơn. Một tổ hợp S-300PMU-2 có thể tấn công đồng thời 32 mục tiêu.Do đó S-300PMU-2 của Azerbaijan vượt trội hơn hẳn so với S-300PT của Armenia. Trong mảng tác chiến phòng không, lợi thế của Azerbaijan là không thể phủ nhận. Ngoài ra mỗi quốc gia lại có những hệ thống bổ trợ riêng.Armenia chắc chắn sẽ dựa vào máy bay chiến đấu Su-30SM và tên lửa đạn đạo chiến thuật Iskander-E của họ. Ngoài ra, Yerevan còn có một số hệ thống phòng không Buk-M2 và Tor-M2KM.Trong khi đó Azerbaijan đã được Belarus nâng cấp cho 54 bệ phóng S-125-2TM Pechora-2TM, 4 bệ phóng S-200, 18 bệ phóng Buk-M1-2, 8 tổ hợp Tor-M2E và cung cấp 2 khẩu đội Т-38 Stilet.Baku còn có 1 tiểu đoàn (9 bệ phóng) Barak-8 và một số hệ thống phòng không Spyder không xác định (cả hai đều được sản xuất tại Israel). Về mặt này, hệ thống phòng không của Azerbaijan trông ấn tượng hơn nhiều so với Armenia.Nhưng theo thông tin từ chiến trường, mặc dù bị đánh giá thấp hơn, tuy nhiên tổ hợp tên lửa phòng không S-300PT của Armenia đã lần đầu tiên lập thành tích trong thực chiến cho S-300 sau hơn 40 năm ra đời.Cụ thể theo người phát ngôn Bộ Quốc phòng Armenia, tổ hợp phòng không S-300PT của họ với 2 đạn đánh chặn đã bắn rơi được 2 tên lửa đạn đạo chiến thuật Tochka-U của Azerbaijan khi chúng bay tới mục tiêu gần thủ đô Yerevan.Nếu thông tin trên là chính xác thì rõ ràng vai trò của S-300PT trong lưới lửa phòng không của Armenia vẫn rất quan trọng và chẳng thể xem thường thứ vũ khí tưởng như đã lạc hậu này.Trong diễn biến mới nhất, Azerbaijan đã tiếp tục phóng tên lửa LORA phá hủy cây cầu nối Armenia với Nagorno-Karabakh, dẫn tới nhận định Yerevan có thể sớm trả đũa bằng Iskander-E, nếu tình huống trên xảy ra thì S-300PT và S-300PMU-2 sẽ có màn so tài rất đáng chú ý.
Trong 4 thập kỷ kể từ khi ra đời, S-300 đã phát triển đáng kể, do đó việc đánh giá khả năng của từng chủng loại trong việc giúp bên nào sẽ giành được lợi thế rất thu hút giới quan sát quân sự.
Yerevan có 5 tiểu đoàn S-300PT thừa hưởng từ thời Liên Xô với 12 bệ phóng mỗi đơn vị. Cho dù đã khá cũ nhưng đây vẫn là một phương tiện tác chiến đáng tin cậy của lực lượng phòng không Armenia.
Theo tạp chí Mỹ, S-300PT nằm trong top 5 hệ thống vũ khí của Armenia mà Azerbaijan phải dè chừng, nhất là khi không quân của họ vẫn còn trông cậy vào các tiêm kích MiG-29 có tuổi đời cao chẳng kém.
Hệ thống phòng không S-300PT của Armenia được trang bị tên lửa 5V55KD với tầm bắn 90 km. Chúng có chế độ dẫn đường trực tiếp theo lệnh từ đài chỉ huy, tốc độ Mach 3,35 và đầu đạn nặng 133 kg. Tổ hợp có thể tiêu diệt đồng thời 6 - 12 mục tiêu.
Trong khi đó Baku được trang bị 2 tiểu đoàn S-300PMU-2 Favorit với 8 xe phóng cho mỗi đơn vị. Các hệ thống phòng không này trẻ hơn 15 năm so với "người anh em" tại Armenia và khoảng cách về công nghệ giữa chúng là rất đáng chú ý.
Tổ hợp S-300PMU-2 có thể tấn công mục tiêu ở khoảng cách lên tới 250 km bằng tên lửa 48N6E2, trong đó Azerbaijan đang sở hữu ít nhất 112 đạn đánh chặn loại này.
Tên lửa 48N4E2 có thể đánh chặn mục tiêu với tốc độ Mach 5,9, nó mang đầu đạn nặng 180 kg, sử dụng hệ dẫn đường tự hiệu chỉnh theo đối tượng và chống gây nhiễu điện tử tốt hơn. Một tổ hợp S-300PMU-2 có thể tấn công đồng thời 32 mục tiêu.
Do đó S-300PMU-2 của Azerbaijan vượt trội hơn hẳn so với S-300PT của Armenia. Trong mảng tác chiến phòng không, lợi thế của Azerbaijan là không thể phủ nhận. Ngoài ra mỗi quốc gia lại có những hệ thống bổ trợ riêng.
Armenia chắc chắn sẽ dựa vào máy bay chiến đấu Su-30SM và tên lửa đạn đạo chiến thuật Iskander-E của họ. Ngoài ra, Yerevan còn có một số hệ thống phòng không Buk-M2 và Tor-M2KM.
Trong khi đó Azerbaijan đã được Belarus nâng cấp cho 54 bệ phóng S-125-2TM Pechora-2TM, 4 bệ phóng S-200, 18 bệ phóng Buk-M1-2, 8 tổ hợp Tor-M2E và cung cấp 2 khẩu đội Т-38 Stilet.
Baku còn có 1 tiểu đoàn (9 bệ phóng) Barak-8 và một số hệ thống phòng không Spyder không xác định (cả hai đều được sản xuất tại Israel). Về mặt này, hệ thống phòng không của Azerbaijan trông ấn tượng hơn nhiều so với Armenia.
Nhưng theo thông tin từ chiến trường, mặc dù bị đánh giá thấp hơn, tuy nhiên tổ hợp tên lửa phòng không S-300PT của Armenia đã lần đầu tiên lập thành tích trong thực chiến cho S-300 sau hơn 40 năm ra đời.
Cụ thể theo người phát ngôn Bộ Quốc phòng Armenia, tổ hợp phòng không S-300PT của họ với 2 đạn đánh chặn đã bắn rơi được 2 tên lửa đạn đạo chiến thuật Tochka-U của Azerbaijan khi chúng bay tới mục tiêu gần thủ đô Yerevan.
Nếu thông tin trên là chính xác thì rõ ràng vai trò của S-300PT trong lưới lửa phòng không của Armenia vẫn rất quan trọng và chẳng thể xem thường thứ vũ khí tưởng như đã lạc hậu này.
Trong diễn biến mới nhất, Azerbaijan đã tiếp tục phóng tên lửa LORA phá hủy cây cầu nối Armenia với Nagorno-Karabakh, dẫn tới nhận định Yerevan có thể sớm trả đũa bằng Iskander-E, nếu tình huống trên xảy ra thì S-300PT và S-300PMU-2 sẽ có màn so tài rất đáng chú ý.