Mơ mộng lấy chồng giàu có, gái xinh nhận quả lừa cay đắng

Tôi không ngờ mình đã mất tất cả vào tay gã Sở Khanh. Đến khi hắn lặng lẽ ra đi thì mọi thứ đã muộn màng.

Thi trượt Đại học, những tưởng sẽ an phận ở quê làm nông kiếm sống rồi chồng con như bao gái làng, không ngờ tôi may mắn được xã cho ra thành phố cùng vài chục thanh niên nam, nữ đủ tiêu chuẩn trong làng tham gia một lớp học ngoại ngữ và đào tạo nghề, trước khi lên đường đi xuất khẩu lao động theo yêu cầu tuyển chọn của một doanh nghiệp liên doanh với nước ngoài.Có tuổi trẻ, có sức khỏe, có vốn văn hóa là tấm bằng tốt nghiệp phổ thông trung học nên tôi không gặp khó khăn gì khi hội nhập và cống hiến cho nhà máy. Hết hợp đồng lao động 2 năm, tôi lại một lần nữa nhận sự may mắn là được doanh nghiệp gia hạn thêm 2 năm với mức lương nằm ngoài mơ ước.

Trở về nước sau khi gặp gỡ, thăm hỏi và hỗ trợ một phần kinh tế để bố mẹ lo cho cô em gái của tôi đang học năm thứ nhất trường Đại học Nông nghiệp, tôi tự tin xin phép bố mẹ cho tôi ra thành phố lập nghiệp.

Mo mong lay chong giau co, gai xinh nhan qua lua cay dang

Hình minh họa

Mua được căn hộ chung cư vừa ý, tôi hùn vốn cùng cô bạn thân đã từng gắn bó suốt mấy năm lao động ở nước ngoài, mở một shop giày thời trang là lĩnh vực cả hai chúng tôi đều am hiểu.Nhà riêng đã có, công việc kinh doanh cho thu nhập tốt, tôi bắt đầu lên kế hoạch tìm một nửa kia cho mình vì lần nào ghé quê bố mẹ cũng đều nhắc nhở, mong ngóng khi mà tôi đã bước qua tuổi 25 là cái tuổi được xếp vào diện gái ế trong làng ...

Thế rồi trong gia đình có đám cưới, tôi giao shop cho cô bạn thân quản lí, tôi bắt chuyến xe khách cuối cùng về quê để dự đám cưới cậu em con dì ruột. Tôi thật vui vì ngồi ngay cạnh ghế của tôi là một thanh niên đẹp trai, lịch lãm mà mới nghe anh chào xã giao tôi đã nhận ra anh là đồng hương với mình. Đoạn đường gần trăm cây số về quê ngắn lại bởi những lời trò chuyện tâm sự chân tình của anh với tôi.

Anh cho biết anh 30 tuổi, còn độc thân, anh vừa lấy bằng cao học kinh tế tại một nước Châu Âu xa xôi trở về. Anh có mặt trên chuyến xe nay vì bố mẹ vừa bán đất hỗ trợ vốn cho anh mở công ty tư nhân, do số tiền anh tích lũy được đã ứng để mua căn biệt thự cao cấp cho anh an cư lạc nghiệp nơi thành phố. Thấy anh thân thiện, tôi cũng không ngại cho anh biết về tôi... 

Chúng tôi chia tay với lời hẹn gặp lại và trao cho nhau số điện thoại để tiện liên lạc khi trở về thành phố, tôi là người chủ động gọi điện cho anh bởi tôi đã sắp sẵn trong đầu kế hoạch chinh phục người đàn ông sang trọng, giàu có mà theo tôi anh cũng dành cho tôi cảm tình đặc biệt.Tôi đã không mơ nhầm và cũng không uổng công săn đón anh khi anh vui vẻ nhận lời đi dạo phố, cafe cùng tôi trong một nhà hàng ấm cúng.

Tôi đã có được lời yêu từ anh sau 2 tháng chúng tôi quen biết. Tôi chẳng một chút khi ngờ, băn khoăn khi đưa anh số tiền không nhỏ của tôi để anh trả nốt phần còn thiếu cho căn biệt thự, mà anh khẳng định là tôi đứng tên sở hữu cùng anh vì anh chỉ đợi ngày lành tháng tốt để rước tôi về làm vợ! Cái gì đến phải đến khi chỉ có anh và tôi trong một đêm lãng mạng tại căn hộ chung cư của tôi.

Vậy mà cái ngày lành tháng tốt để tôi trở thành vợ anh vĩnh viễn không bao giờ đến được. Bởi sau cái đêm nồng say hưởng trọn đời con gái của tôi, anh biến mất cùng số tiền mồ hôi công sức bao năm dành dụm tôi đã ngu muội trao cho anh, với hi vọng được sống cùng anh trong căn biệt thự như anh đã hứa...

Gửi con gái lấy chồng xa: Tết này chỉ mong con đừng nhớ nhà mà tủi thân…

Con hỏi, năm nay con không về được, mẹ có buồn không? Mẹ cười như không, rồi bảo có ba con, có anh con rồi, có gì đâu! Vậy mà, khi tắt máy rồi, nụ cười của mẹ cũng tắt theo...

Con hỏi, năm nay con không về được, mẹ có buồn không? Mẹ cười như không, rồi bảo có ba con, có anh con rồi, có gì đâu! Vậy mà, khi tắt máy rồi, nụ cười của mẹ cũng tắt theo...

Cãi bố mẹ lấy anh phụ hồ, đêm tân hôn tôi hoảng hồn nhìn thấy một biệt thự lộng lẫy

Vùng dậy nhìn cảnh tượng khắp căn phòng, tôi kinh hãi nhận ra mọi thứ ở đây thật sang chảnh, đẹp đẽ. Đây không phải là căn phòng tân hôn mà anh rước tôi về làm lễ bái gia tiên sáng nay.

Cho đến tận khi định ngày cưới rồi mà bố mẹ tôi vẫn càm ràm tôi ngốc, chọn chồng chẳng biết đường chọn. Chung quy cũng bởi tôi cứ khăng khăng lấy một anh chàng làm phụ hồ, chê bai mấy đối tượng ngon lành mẹ tôi nhờ người giới thiệu cho.

Duy là anh chàng làm phụ hồ cho công trình gần nhà tôi. Anh làm rồi ăn ở luôn tại lán dành cho công nhân. Vì thế mà chúng tôi mới quen được nhau. Duy hài hước, dí dỏm, tôi có chuyện âu sầu, buồn bã cỡ nào chỉ cần ở cạnh anh là có thể vui lên ngay. Anh biết cách an ủi, động viên tôi rất tinh tế và tâm lý ấy nhé. Rồi mặc dù chỉ làm phụ hồ nhưng tôi nhận thấy vốn hiểu biết của Duy rất rộng rãi, trong nhiều vấn đề tôi còn thấp hơn anh hẳn cái đầu.

Trong khi những người mẹ tôi giới thiệu cho, ngoài công việc ngon hơn Duy, còn lại đều chỉ đáng xách dép cho anh. Nói chuyện thì vô duyên, kệch cỡm, có kẻ lại keo kiệt ngay buổi đầu gặp mặt đã muốn chia đôi tiền bữa ăn…

Mẹ tôi bảo tôi bị Duy hớp mất hồn rồi nên nhìn ai cũng không hợp mắt. Nhưng thật sự tôi đánh giá khách quan chứ chẳng phải thiên vị Duy đâu. Mẹ tôi chỉ nhìn vào mấy gạch đầu dòng như công việc, điều kiện gia đình, có ăn chơi không… để chọn thì chẳng thế. Bà đâu suy nghĩ tới vấn đề hợp nhau, có tình cảm với nhau đâu!

Cai bo me lay anh phu ho, dem tan hon toi hoang hon nhin thay mot biet thu long lay
Duy là anh chàng làm phụ hồ cho công trình gần nhà tôi. (Ảnh minh họa) 

Cuối cùng không can ngăn, khuyên bảo được tôi nên bố mẹ đành phải chịu. Lương tôi 12 triệu/tháng, Duy phụ hồ được 6 triệu nữa, chúng tôi không lo bị đói. Dần dần tôi sẽ động viên anh làm hoặc học thêm việc khác. Tôi tin với sự thông minh, nhanh nhạy của anh thì làm việc gì cũng thành công thôi.

Gia đình Duy cũng thuộc hàng bình thường, bố mẹ là công nhân về hưu. Vì thế đám cưới của chúng tôi diễn ra rất giản dị, không hề phô trương, mà thực ra đâu có tiền để rình rang. Song tôi vẫn vui với điều đó. Nhất là khi nhìn Duy bảnh bao trong bộ vest chú rể, dịu dàng nắm lấy bàn tay mình, thì thầm vào tai tôi câu “anh yêu em” thì tôi chẳng còn nghĩ ngợi gì nữa.

Mẹ tôi từng có lần quát tôi: “Mày mê nó đẹp trai chứ gì”, lúc này nhìn Duy đóng bộ long lanh nhường ấy, tôi thấy hình như mẹ nói cũng có phần đúng.

Trong tiệc cưới vì quá vui nên tôi đã uống không ít. Nhưng vốn không uống được rượu nên khi rời khỏi nhà hàng, vừa lên xe để về nhà chồng là tôi ngủ say tít không biết trời đất gì nữa. Khi tỉnh dậy, tôi quờ quạng tìm túi xách để lấy điện thoại xem giờ, phát hiện chiếc giường này thật lạ. 

Vùng dậy nhìn cảnh tượng khắp căn phòng, tôi kinh hãi nhận ra mọi thứ ở đây thật sang chảnh, đẹp đẽ. Đây không phải là căn phòng tân hôn mà anh rước tôi về làm lễ bái gia tiên sáng nay. Chẳng là sáng nay chúng tôi làm lễ rước dâu, đến chiều thì đãi tiệc khách khứa ở nhà hàng. 

Tôi đang ngơ ngác thì Duy xuất hiện ở cửa, thấy tôi đã tỉnh Duy liền bật đèn sáng trưng lên. Tôi càng hoảng hốt khi nhìn rõ nội thất của căn phòng dưới ánh đèn. Chạy vội ra cửa sổ nhìn xuống, tôi thấy một mảnh sân kiểu cách với rất nhiều hoa lá, cây cỏ tươi tốt. Tôi nhận ra mình đang ở một tòa biệt thự đắt đỏ, nơi mà tôi chưa bao giờ có dịp được bước chân vào.

Duy mỉm cười ôm lấy tôi, bảo đây sẽ là nơi ở của chúng tôi sau này. Rồi anh kể gia đình anh giàu có cỡ nào, bất động sản trải rộng ra sao. Thì ra bố mẹ anh kinh doanh lâu đời rồi, bảo họ là đại gia cũng chẳng ngoa. Cái nhà đưa tôi về bái gia tiên là nhà bố mẹ anh ở từ thuở ban đầu, hiện tại ông bà vẫn sống và đặt bát hương thờ cúng tổ tiên ở đó. Còn nơi này dành riêng cho chúng tôi làm tổ ấm mới.

Chuyện Duy đi làm phụ hồ kia, cũng bởi anh tuổi trẻ nóng nảy và kiêu ngạo đã làm ra nhiều chuyện thiếu chín chắn. Bố mẹ chồng bắt anh phải đi làm công việc vất vả ấy để rèn luyện tính tình, thấu hiểu sự khó khăn khi kiếm tiền là thế nào. Cũng nhờ ấy mà quen được tôi, thấy tôi không để tâm chuyện giàu nghèo, lại hợp tính tình, anh quyết cưới tôi về làm vợ.

Nghe xong mãi mà tôi vẫn chưa thể hoàn hồn. Mọi thứ đến quá bất ngờ, vui thì vui nhưng tôi cũng không khỏi lo lắng. Liệu một người phụ nữ xuất thân bình dân, nhan sắc tàm tạm như tôi có thể sống tốt ở gia đình “hào môn” như nhà Duy không?

Chưa lấy chồng vì thích tung tăng

Gái chưa chồng, sẽ tung tăng tới khi có chồng mới thôi, nếu 50 tuổi chưa chồng, vẫn cứ tung tăng như thường.

"33 tuổi mà suốt ngày tung tăng như trẻ con, nhìn mắc mệt", bà Mai hay than thở về Lam, con gái của bà như thế. Tôi đùa: “Gái chưa chồng, sẽ tung tăng tới khi có chồng mới thôi, nếu 50 tuổi chưa chồng, vẫn cứ tung tăng như thường”. Bà trố mắt nhìn tôi như kẻ xấu.

Đọc nhiều nhất

Tin mới