Lời khuyên cho cha mẹ dạy con ương bướng không cần quát mắng

Cho dù bạn phải làm quen với hành vi ngổ ngáo trong những năm tuổi thiếu niên của con, nhưng hãy yên tâm rằng đó có thể chỉ là một giai đoạn.

Đưa ra phản hồi lành mạnh
Dù bạn muốn đáp lại đứa con ương bướng một cách mỉa mai, cay nghiệt đến mức nào, hãy cố gắng kiểm soát để không hạ thấp trình độ của con.
Thay vào đó, hãy trả lời bằng một cụm từ trung lập để cho con thấy rằng bạn đã nghe thấy những gì chúng nói nhưng bạn sẽ không phản ứng.
Các lựa chọn bao gồm “Cảm ơn ý kiến của con” hoặc “Thật thú vị”. Nếu đó là một khoảnh khắc có thể dạy dỗ được, bạn hãy sử dụng những câu nói như vậy.
Để đáp lại một phản hồi hỗn xược của con khi bạn yêu cầu chúng làm việc nhà, hãy nói: “Con sẽ tắt TV và đến giúp mẹ ngay bây giờ, đúng không?”.
Giành lại quyền lực
Một phần mục đích khiến trẻ hỗn là đạt được một chút quyền lực trong mối quan hệ cha mẹ và con cái. Nếu bạn phản ứng một cách cáu kỉnh, bạn đang tiếp thêm sức mạnh cho lời nói của con.
Thay vào đó hãy lấy lại quyền lực vốn thuộc về cha mẹ. Khi bạn bảo con mình hoàn thành một nhiệm vụ, thay vì nói ngắn gọn: “Con hãy tự làm đi”, hãy truyền đạt rõ ràng: “Mẹ đã hướng dẫn con làm và mẹ mong con sẽ làm như mẹ yêu cầu”.
Tránh rơi vào tình trạng tranh giành quyền lực khi con bạn cố gắng lôi kéo bạn vào một cuộc tranh luận.
Tranh cãi với con chỉ giúp chúng trì hoãn thời gian thực hiện nhiệm vụ. Vì vậy, thay vì tranh luận kéo dài, hãy áp đặt hậu quả ngay lập tức nếu con không nghe lời.
Phớt lờ hành vi ngổ ngáo
Bỏ qua có chọn lọc là một cách khác để cha mẹ lấy lại quyền nuôi dạy con cái. Nếu bạn không thừa nhận sự thiếu tôn trọng của con, con sẽ nhanh chóng nhận ra rằng phản ứng của chúng không thu hút được sự chú ý của bạn hoặc sẽ không thay đổi được hoàn cảnh.
Đơn giản chỉ cần nhìn về hướng khác hoặc bỏ đi mà không nói một lời. Đây là một thông điệp hiệu quả khi bạn biết con mình đang cố gắng thu hút sự chú ý của bạn và lời nói của chúng nhằm mục đích khiến bạn sốc.
Việc thiếu phản hồi sẽ gửi thông điệp rằng những từ ngữ không phù hợp sẽ không nhận được sự chú ý mà con đang mong đợi.
Hãy tương tác trở lại khi con bắt đầu cư xử phù hợp. Và khi mọi người bình tĩnh lại, hãy trò chuyện với con về tầm quan trọng của việc sử dụng những lời nói tử tế.
Đưa ra cảnh báo duy nhất
Đôi khi trẻ cần được nhắc nhở rằng, những câu trả lời hỗn láo là không phù hợp. Ngay cả khi con nói: “Mẹ ơi, mẹ đúng là kẻ thất bại” hoặc “Sao cũng được”, hãy giải quyết ngay vấn đề đó.
Hãy bình tĩnh và nói: “Điều đó không phù hợp. Nếu con còn có thái độ thiếu tôn trọng, chúng ta sẽ không đi dã ngoại nữa”.
Điều đặc biệt quan trọng là phải giải quyết và răn đe ngay những lời nhận xét ngổ ngáo, hỗn láo của con nếu chúng đang khoe khoang trước mặt khách hoặc cố tỏ ra ngầu trước mặt bạn bè.
Hãy nói rõ rằng bạn không chấp nhận kiểu thiếu tôn trọng đó và cho con biết điều gì sẽ xảy ra nếu con tái phạm.
Tuân thủ một hình phạt
Loi khuyen cho cha me day con uong buong khong can quat mang
Đặt ra một nội quy trong gia đình, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đối xử tử tế và tôn trọng với người khác. (Ảnh: ITN). 
Nếu hành vi ngổ ngáo của con không dừng lại sau khi bị cảnh cáo hoặc nếu chúng nói điều gì đó cực kỳ không phù hợp, hãy áp dụng hình phạt thích đáng.
Các hậu quả thích đáng có thể bao gồm không được đến chơi nhà bạn bè, không được dùng điện thoại,...
Tôn trọng quy tắc
Đặt ra một nội quy trong gia đình, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đối xử tử tế và tôn trọng với người khác. Sau đó, hãy chắc chắn rằng bạn cũng tuân theo quy tắc đó.
Nếu con bạn thường xuyên nhìn thấy bạn thiếu tôn trọng những người xung quanh, cho dù đó là người thân hay người phục vụ nhà hàng, thì bạn cũng đừng mong đợi con sẽ cư xử đúng mực với bạn.
Hãy làm gương cho con bằng ngôn ngữ tôn trọng, lịch sự trong mọi khía cạnh của cuộc sống.
Đáp lại sự hỗn xược bằng hành vi tôn trọng. Hãy bình tĩnh và sử dụng những lời lẽ lịch sự để giải quyết hành vi sai trái. Chỉ cho con bạn cách đối phó với sự tức giận và thất vọng theo cách phù hợp với xã hội.
Cho dù bạn phải làm quen với hành vi ngổ ngáo trong những năm tuổi thiếu niên của con, nhưng hãy yên tâm rằng đó có thể chỉ là một giai đoạn.
Làm những gì bạn có thể để giảm thiểu sự tiêu cực và nhớ rằng các bậc cha mẹ khác cũng đang gặp phải vấn đề tương tự.
* Tiêu đề bài viết đã được biên tập lại

Bất ngờ về thăm, tôi sững người khi nhìn bát cơm mẹ đang ăn

Tôi nghe mà bàng hoàng, không nghĩ anh trai lại gian dối, bất hiếu đến thế. Hóa ra 2 năm nay, mẹ sống trong cảnh khổ sở mà tôi không hay biết.

2 năm trước, anh trai tôi bị mất việc. Anh ấy gọi điện cho tôi, than thở đủ kiểu, rằng không kiếm ra tiền để nuôi mẹ già, sợ chăm sóc mẹ không được chu đáo. Vốn dĩ hàng tháng, tôi đều gửi cho anh 5 triệu để phụ tiền thuốc men, ăn uống của mẹ, đỡ bớt gánh nặng cho anh trai. Nghe anh than thế, tôi liền gửi về 10 triệu, tôi còn dặn dò anh cứ chăm mẹ thật tốt, những khoản tiền nào cần chi cho mẹ thì cứ báo, tôi sẽ chuyển khoản ngay cho anh.

Bố tôi mất sớm, bao nhiêu tình cảm tôi dồn hết cho mẹ nên không tiếc cho bà thứ gì. Cũng vì mẹ mà hơn 30 tuổi tôi mới lập gia đình; oái oăm là lại lấy chồng xa nên không thể gần gũi sớm hôm săn sóc bà. Anh trai tôi không có vợ, làm công nhân xí nghiệp, lương tháng không cao nhưng cũng đủ để chi tiêu cơ bản. Cộng với tiền tôi gửi về, anh ấy và mẹ có thể sống thoải mái ở quê.

Bat ngo ve tham, toi sung nguoi khi nhin bat com me dang an
Về quê thăm mẹ, tôi sững sờ khi thấy bát cơm bà đang ăn. (Ảnh minh họa)

2 năm nay, tôi không về thăm mẹ được vì con còn nhỏ, hay ốm vặt. Vợ chồng tôi sợ đưa con đi xa sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của thằng bé. Mỗi lần tôi gọi điện, anh trai đều bảo chăm mẹ rất tốt, còn kể nhiều chuyện như mẹ bệnh, anh lo thuốc thang như thế nào; mỗi ngày đều nấu nướng đổi món cho mẹ ăn đủ chất... Tôi hỏi mẹ, bà cũng bảo được con trai chăm sóc tốt. Nghe thế, tôi yên tâm, có tháng lại gửi 12-13 triệu, miễn là mẹ được sống thoải mái nhất.

Hôm qua, vợ chồng tôi về quê đột ngột mà không báo cho anh trai biết. Chẳng là chúng tôi đi xem đất, dự định mua mảnh đất ở gần nhà mẹ, sau này có điều kiện sẽ chuyển về sống gần mẹ.

Xem đất xong rồi, chúng tôi về thẳng nhà thăm mẹ, lúc đó là giữa trưa. Mẹ đang ăn cơm, thấy tôi về thì ngạc nhiên, run rẩy gọi tên con gái. Tôi ôm lấy mẹ, nghẹn ngào bật khóc. Tôi nhìn thấy bát cơm mẹ đang ăn dở, chỉ có cơm trắng và quả trứng gà luộc. Trên cái bàn ăn nhỏ xíu còn có một bát canh rau lõng bõng nước.

Tôi sững người, hỏi mẹ ăn uống như vậy làm sao đủ chất. Tại sao mỗi lần gọi điện, anh trai đều bảo nấu thịt, giò, thịt bò, tôm... toàn những món ngon cho mẹ ăn. Mà giờ mẹ lại ăn đạm bạc, khắc khổ đến vậy? Mẹ tôi cúi nhìn xuống bát cơm chứ không nói gì cả, mắt đỏ hoe.

Chồng tôi bảo đã đi hết căn nhà lẫn khu vườn mà chẳng thấy bóng dáng của anh vợ đâu. Tôi cố hỏi, mẹ mới bảo bình thường anh tôi đều đi nhậu nhẹt, sáng sớm nấu cho bà bữa cơm rồi bỏ đó, bà muốn ăn thì ăn, không thì thôi. Còn tiền tôi gửi về, anh ấy đem đi chơi hết rồi.

Tôi nghe mà bàng hoàng, không nghĩ anh trai lại gian dối, bất hiếu đến thế. Hóa ra 2 năm nay, mẹ sống trong cảnh khổ sở mà tôi không hay biết. Tôi giận anh trai và muốn đón mẹ đến ở với chúng tôi, cắt khoản tiền viện trợ hàng tháng cho anh trai. Nhưng mẹ lại không chịu đi vì sợ cảnh xa quê. Phải làm sao để bà đồng ý đi cùng chúng tôi đây?

Không thể hiểu khi đã chia tay, người yêu cũ vẫn "bật đèn xanh"

Đúng ngày lễ tình nhân, tôi đau lòng nhận ra cô ấy đã có bạn trai mới, tôi cũng chỉ là phương án dự phòng khi cô ấy cân nhắc mối quan hệ với người mới.

Tôi và cô ấy chia tay được hơn 1 năm. Khi đó cô ấy là người nói chia tay trước, cô ấy chê tôi tính còn trẻ con, chưa biết lo nghĩ cho tương lai. Cô ấy muốn chia tay để cả 2 có thể tập trung nhiều hơn cho sự nghiệp. Sau khi chia tay người yêu, tôi rất đau lòng và có cả sự tự ái, tự trọng của một thằng đàn ông.
Tôi lao vào làm việc và phát triển bản thân. Công việc của tôi có tiến triển tốt, tôi được công ty cử đi công tác ở Singapore 3 tháng. Ngày tôi đi công tác cô ấy vẫn ra sân bay tiễn tôi, vẫn ôm tạm biệt như ngày chúng tôi còn yêu nhau.

35 tuổi mẹ ép lấy chồng, chị gạt nước mắt tiết lộ

Nhìn 2 người phụ nữ mình thương đau lòng, tôi chẳng thể cầm được nước mắt. Tôi khuyên mẹ để chị tự lựa chọn vì suy cho cùng cái đích vẫn là hạnh phúc.

Nhà tôi chỉ có 3 mẹ con, mẹ ly hôn bố từ lúc tôi chưa đầy 1 tuổi. Sau ly hôn mẹ chuyển về quê ngoại sống, bố tái hôn rồi có con luôn nên rất hiếm khi đến thăm chị em tôi. Ngày trước bố còn gọi điện hỏi thăm, sau thì thôi hẳn. Tôi không hiểu vì sao bố lại cư xử với 2 đứa con ruột của ông như thế. Hỏi mẹ, bà chỉ thở dài bảo tôi bỏ qua, đừng trách bố vì bố có cuộc sống riêng rồi.

Sau ly hôn, mẹ ở vậy nuôi chị em tôi khôn lớn với sự giúp đỡ của ông bà ngoại, chứ không đến với ai cả. Tuổi thơ lớn lên thiếu sự quan tâm, yêu thương của bố khiến tôi trở thành đứa trẻ lì lợm, ương bướng nhưng tôi rất thương mẹ. Giờ tôi cũng đã 28 tuổi, đã có vợ con và vẫn sống cùng mẹ. Vợ tôi là một người biết điều, được lòng mẹ chồng nên tôi không có gì phải chê.

Đọc nhiều nhất

Tin mới