Báo hoa mai là loài động vật có tỷ lệ săn mồi thành công cao nhất trong họ mèo lớn.
Mặc dù có kích thước khá khiêm tốn (dài khoảng 2 m đổ lại và nặng từ 30 - 90 kg khi trưởng thành) so với các loài mèo lớn khác trong họ, nhưng báo hoa mai lại được ông trời ban tặng cho sự nhanh nhẹn và khả năng leo trèo rất giỏi.
Một con báo ở độ tuổi sung sức có thể chạy hơn 60 km/h, nhảy vọt xa hơn 6 m theo chiều ngang và nhảy cao 3 m, có thể bổ nhào xuống con mồi từ trên cành cây và nó cũng có thể ẩn mình trong một lớp ngụy trang đáng kinh ngạc.
Báo hoa mai thích săn mồi vào lúc ánh sáng chập choạng như bình minh, sau hoàng hôn hoặc lúc trời tối hẳn. Một cuộc đi săn mồi thành công của báo hoa mai được quyết định bằng sự chuẩn xác từ quá trình theo dõi, rình rập rồi tấn công hạ gục con mồi. Con báo khi tóm được con mồi sẽ kết liễu nó bằng cách cắn vào cổ họng để khiến nó bị mất máu và nghẹt thở chết.
Tuy nhiên, không phải lúc nào các cuộc săn mồi của chúng cũng thành công tốt đẹp. Nhiều tình huống dở khóc dở cười xảy ra trong quá trình tìm kiếm thức ăn của báo hoa mai, một trong số đó đã được anh Jaco De Swardt may mắn ghi hình lại.
Theo đó, trong chuyến du lịch đến Vườn Quốc gia Kruger, Nam Phi, anh Jaco đang thong dong trên con đường mòn thì bắt gặp một con báo hoa mai và một con nhím đang trong thế "gầm gừ" nhau.
Nhím và báo hoa mai trước khi bước vào cuộc chiến.
Nhím (Porcupine) là loài động vật lớn, di chuyển chậm chạp thuộc bộ gặm nhấm với những lông gai sắc nhọn ở đằng sau lưng.
Đặc trưng dễ nhận biết nhất của loài động vật này nằm ở những chiếc lông gai dài và sắc nhọn dùng để bảo vệ toàn bộ cơ thể. Kích thước của một số lông gai nhím có thể dài gần bằng độ dài của chân (khoảng 30cm), giống như lông gai của loài nhím bờm (crested porcupine) ở châu Phi.
Nhím sử dụng bộ lông gai sắc nhọn để tự bảo vệ mình. Chúng cử động, xù bộ lông gai sắc nhọn của mình lên để cảnh báo những kẻ thù săn mồi tiềm năng. Nếu điều đó không có tác dụng thì chúng sẽ chống trả sự tấn công của kẻ săn mồi. Những chiếc gai sắc nhọn được gắn rất lỏng lẻo nhưng không thể rơi hoặc phóng ra ngoài được.
Quay trở lại câu chuyện, bầu không khí căng thẳng giữa hai đối thủ được đẩy lên cao độ sau khi con báo hoa mai không còn giữ được sự bình tĩnh, lao vào tấn công phủ đầu đối thủ.
Con nhím cũng không phải dạng vừa khi ngay lập tức quay lưng, chuyển sang chế độ chiến đấu. Con báo hoa mai non nớt vẫn "cố đấm ăn xôi" cuối cùng bị một chiếc lông sắc nhọn của con nhím ghim vào chân, đau thấu xương. Sau miếng đòn đau, con nhím tranh thủ quãng thời gian con báo đang liếm láp vết thương để lẩn trốn.