Gặp tình cũ ở toà, tôi mừng may ngày đó không cưới anh ta

Chứng kiến phiên tòa ly hôn của người yêu cũ, tôi thấy may vì ngày đó tôi không cưới anh ta, không có lẽ bây giờ người ly hôn lại là tôi rồi.

Là một luật sư, tôi thường xuyên lui tới tòa án và được chứng kiến nhiều cuộc ly hôn… tôi thực sự thấy thương những đứa bé. Là lỗi lầm của người lớn, ly hôn bố mẹ sẽ có cuộc sống mới nhưng các con thì khác. Chúng sẽ bị tổn thương tâm lý, đối mặt với cảnh ở chung với dì hoặc dượng. 

Chính vì điều đó tôi càng quý trọng cuộc hôn nhân của mình hơn. Tôi thẳng thắn với chồng về mọi chuyện, mong cả hai đừng đi đến cái kết buồn này. Vợ chồng tôi cố gắng từng ngày, không phải vì cho bản thân mình là vì các con. Chúng tôi muốn con có tuổi thơ đẹp đẽ nhất, sau này không phải hổ thẹn với con điều gì.

Vợ chồng tôi khá bận khi một người làm luật sư, một người làm kinh doanh. Thời gian cho gia đình không nhiều, nhưng chúng tôi tâm sự với nhau, bận gì thì tối cũng phải về ăn cơm với con, cuối tuần dành cho con. Có lẽ vì lẽ đó mà gia đình tôi hạnh phúc, con cái ngoan ngoãn mặc dù nhiều lúc không tránh được việc vợ chồng cãi vã với nhau.

Hôm vừa rồi, tôi có việc ở toà án và tình cờ gặp lại Tú - tình cũ ở đó. Ngày trước tôi và Tú là một cặp, yêu nhau tận 7 năm, xác định cưới rồi vậy mà anh ta bỗng dưng bỏ tôi để đi lấy người khác. Cô ấy trẻ hơn, giàu có, cho anh cả tương lai xán lạn. Tôi cay đắng, uất hận lắm nhưng chẳng thể làm gì. May thay sau đó tôi gặp được chồng, người đàn ông tốt và yêu thương tôi.

Gap tinh cu o toa, toi mung may ngay do khong cuoi anh ta

Tú tới toà án để giải quyết ly hôn với vợ. Ngồi đó tham dự phiên toà, tôi mới biết vợ chồng Tú ly hôn vì vợ anh có người khác, Tú ghen và vài lần hành hung anh ta và bị kiện. Kết quả buổi ly hôn, anh không được quyền nuôi con vì đứa lớn chọn theo mẹ, đứa bé thì mới hơn 1 tuổi toà xử ở với mẹ. Tú rời khỏi nhà vợ với 2 bàn tay trắng, không chút tài sản nào hết.

Gương mặt thẫn thờ, bộ dạng đáng thương của anh ta khi bước ra khỏi toà án khiến tôi hả hê. Tôi gọi Tú, anh nhận ra tôi và có phần ái ngại. Tôi cười rỉ tai hỏi tình cũ: "Tôi tưởng nhà vợ sang tên hết tài sản cho anh rồi chứ? Lấy vợ giàu tưởng giàu hoá ra chỉ đi ở nhờ, làm chồng thuê cho người ta thôi à?".

Anh nhìn tôi với gương mặt khó chịu, không nói lại lời nào mà vội vã rời đi. Tôi cười vì nghĩ ông trời có mắt, ngày đó anh phũ phàng bỏ tôi để cưới người khác dù mới quen 3 tháng. Bây giờ cô ta chán anh nên bỏ đến với người đàn ông mới. Nhà cô ấy có tiền nhưng không để đồng nào lọt vào tay chàng rể tham vọng, khôn lỏi. 

Đàn ông ở rể đã không thoải mái, giờ bị vợ cắm sừng thì càng cay cú, mất hết sĩ diện. Cũng đúng thôi, anh đến với cô ấy vì tiền, không tình yêu thì chẳng có gì đảm bảo một tương lai tốt đẹp cả. May ngày đó tôi không cưới anh ta, không có lẽ bây giờ người ly hôn lại là tôi rồi. 

(tam...@gmail.com)

Hậm hực vì nhà vợ thách cưới 200 triệu, hơn 1 năm sau tôi mới vỡ lẽ

Thời đại này mà nhà vợ còn thách cưới tới 200 triệu, cũng may nhà tôi có điều kiện chứ nếu không chắc cũng từ hôn luôn mất.

Sau 3 năm nếm đủ gia vị của tình yêu thì tôi và Yến quyết định tiến đến hôn nhân.

Chúng tôi không phải lo lắng nhiều về chuyện tổ chức lễ cưới vì điều kiện gia đình tôi rất tốt, bố mẹ tôi có một công ty nhỏ, bản thân tôi cũng là chủ một cửa hàng cà phê, đã mua được nhà ở khu đô thị và có xe hơi.

Lấy vợ giàu có thật sự sướng?

Với gia thế của nhà vợ, mọi người đều nói anh sẽ có cuộc sống sung sướng khi “chuột sa hũ nếp”. Nhưng đến giờ anh cảm thấy thực mệt mỏi.

Ra trường đi làm vài năm, Sinh gặp được Hoài. Khi yêu anh chỉ biết nhà bạn gái bố mẹ làm giáo viên, còn bố mẹ anh là công nhân về mất sức. Yêu nhau được hơn 1 năm, cả hai quyết định về ra mắt tính chuyện kết hôn. Ngày về ra mắt, Sinh mới hay ngoài việc làm giáo viên ở trường mầm non, bố mẹ của Hoài còn kinh doanh thêm mảng vật liệu xây dựng và bất động sản. Gia đình Hoài thuộc diện giàu có ở địa phương.

Ngày cưới của hai vợ chồng, bố mẹ vợ đã lên trao cho sổ đỏ một căn hộ chung cư cùng chìa khóa xe của ô tô để làm quà hồi môn. Trong khi đấy, bố mẹ anh làm công nhân mất sức về thu nhập không đáng bao. Ngày cưới ông bà chỉ cho con trai và con dâu được 3 chỉ vàng. Mọi người vẫn hay trêu đùa anh là "chuột sa chĩnh gạo" khi lấy vợ có nhà, xe bố mẹ vợ cho… Vậy nhưng anh không hề vui chút nào trước những lời đùa ấy vì nghĩ đồng tiền mình làm ra mới tự hào.

Lay vo giau co that su suong?

Ngày cưới của hai vợ chồng, bố mẹ vợ đã lên trao cho sổ đỏ một căn hộ chung cư cùng chìa khóa xe của ô tô để làm quà hồi môn. (Ảnh minh họa: Sohu).

Hai vợ chồng sau ngày cưới tưởng sẽ thuận lợi khi mà mọi thứ đã được "trải thảm" sẵn. Vậy mà anh cảm thấy áp lực vô cùng. Hoài hầu như không biết làm việc nhà. Mọi việc dọn dẹp đều một tay anh làm hoặc sẽ thuê giúp việc theo giờ. Tới bữa, vợ lại đặt trên mạng về. Anh Sinh kể, nhiều khi thấy thèm cơm nhà có mua mấy thứ về nấu ăn đơn giản thì bị vợ chê bai. Cô ấy không thích, chỉ thích các đồ ăn sang chảnh bán ở nhà hàng.

Mong muốn có con sớm để bố mẹ ẵm bồng khi tuổi đã cao, anh bàn với vợ thì vợ bảo đi học thạc sĩ cho vui chứ đi làm vài triệu thấy không bõ gì. Cô ấy cũng tuyên bố luôn là khi bảo vệ thành công thì mới sinh con. Trước thái độ của vợ, anh cũng chỉ biết cười. Mỗi tháng anh đều đưa vợ số tiền hơn 20 triệu tiền lương, còn giữ lại cho bản thân 2 triệu nhưng chẳng là gì với sức chi tiêu của vợ.

Tiền học cô ấy xin bố mẹ, rồi hết tiền cũng ngửa tay xin tiếp. Những lúc này cô ấy lại lên mạng khoe. Bạn bè vào coment là sướng khi lấy chồng vẫn được bố mẹ bao nuôi, còn anh Sinh lại cảm thấy mình thật mất mặt. Nhiều khi vợ còn chê lương anh không mua nổi một chiếc túi hiệu. Về thăm bố mẹ chồng, nhà không có phòng riêng là chỉ về chốc lại lại đòi ra nhà nghỉ cho thoải mái. Lấy vợ giàu, tưởng sướng nhưng anh chỉ cảm thấy mệt mỏi. Nhiều khi còn thấy thiếu tự tin khi đi ra ngoài cùng.

Theo chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa, dù là lấy vợ giàu hay nghèo điều quan trọng nhất của hôn nhân vẫn là từ tình yêu. Nhiều người đàn ông thích được như câu đùa là "sóng gió phủ đời trai, tương lai nhờ nhà ngoại", nhưng thực tế cái gì không do mình làm ra thì không hề dễ dàng sở hữu. Tâm lý khi lấy được cô vợ nhà giàu, tâm lý của người chồng thường khó để sống cho vợ nể, vợ yêu hay là được bố mẹ vợ yêu quý. Muốn làm được điều này đòi hỏi người đàn ông phải cố gắng nhiều.

Những trường hợp như anh Sinh lấy được vợ giàu quá khiến chồng thiếu tự tin là điều không hiếm. Người đàn ông khi đã thiếu tự tin, vợ của họ cũng coi thường chồng. Ngược lại có những người lại coi việc lấy được vợ giàu là bàn đạp để phát triển bản thân. Khi nhà vợ giàu có, cánh mày râu nên coi điều kiện tốt là bàn đạp để phát triển cho mình phát triển hơn, chứ không nên ỷ lại.

Nhiều trường hợp khi biết gia đình nhà người yêu giàu có, không môn đăng hộ đối với nhà mình không dám bước tiếp với nửa kia của mình. Nhưng các chuyên gia cho rằng, việc nên hay không lấy vợ giàu khi có bất cập này thì quan trọng là ở bạn. Khi muốn lấy vợ giàu, điều tiếng hay có thể gặp phải sự khinh thường của gia đình nhà vợ… là điều khó tránh. Thế nhưng, bạn cần hiểu thái độ của mọi người sẽ còn phụ thuộc vào con người bạn, nghị lực, chí tiến thủ, có làm mọi người tôn trọng hay không chứ không phải lo lắng chuyện nhà mình không "môn đăng".

Ngày ăn hỏi say rượu tìm chỗ ngủ, tôi rụng rời nhìn cảnh này

Không thấy Hiền đâu nên tôi tự đi tìm chỗ nằm nghỉ tạm. Dù sao cũng là nhà vợ tương lai chứ đâu phải nhà ai mà cần khách sáo câu nệ quá mức.

Yêu nhau 8 tháng, tôi và Hiền quyết định làm đám cưới. Tôi 29 tuổi còn Hiền cũng 27, hai đứa đều chẳng còn trẻ trung gì nữa. Bố mẹ hai bên sốt ruột chuyện lập gia đình của chúng tôi lắm rồi.

Ngày ăn hỏi, mọi thứ diễn ra rất vui vẻ và suôn sẻ. Nhà trai chúng tôi mang 5 tráp đến nhà Hiền làm lễ ăn hỏi. Buổi trưa được nhà gái thết tiệc, cơm no rượu say xong tôi mệt quá nên đã lén lên tầng 2 nhà vợ tương lai tìm chỗ ngủ tạm.

Các chú bác họ nhà tôi vẫn đang chén chú chén anh với các bác bên phía nhà Hiền. Cánh phụ nữ thì túm tụm lại trò chuyện hoặc dọn dẹp bát đũa và đồ ăn thức uống. Không thấy Hiền đâu nên tôi tự đi tìm chỗ nằm nghỉ tạm. Dù sao cũng là nhà vợ tương lai chứ đâu phải nhà ai mà cần khách sáo câu nệ quá mức.

Ngay an hoi say ruou tim cho ngu, toi rung roi nhin canh nay

Yêu nhau 8 tháng, tôi và Hiền quyết định làm đám cưới. Ảnh minh họa

Tôi đi lên tầng 2, chợt nghe thấy tiếng khóc tỉ tê phát ra từ căn phòng cuối cùng. Bước lại gần và áp tai lên cánh cửa nghe ngóng, phát hiện ra đó là tiếng khóc của một đứa trẻ. Tôi gõ cửa và gọi nó nhưng dường như nó sợ hãi nên tiếng khóc bỗng im bặt.

Tôi thử đẩy cửa vào mà cửa bị chốt trong. Thật sự quá kỳ lạ. Tại sao nhà Hiền lại nhốt một đứa trẻ con trong căn phòng kín? Hôm nay là ngày vui của chúng tôi, lũ trẻ đều tụ tập trong bữa tiệc, ăn uống và vui đùa. Đứa trẻ này có thân phận ra sao mà bị nhốt ở đây, lạc lõng và sợ hãi đến mức khóc suốt. Càng nghĩ tôi càng thấy nghi ngờ về thân phận thật sự của nó.

Thằng bé có nhiều nét rất giống Hiền, đến lúc này thì tôi đã lờ mờ đoán ra được thân phận của nó. Hiền nắm chặt tay thằng bé, cúi gằm thú nhận với tôi nó chính là con riêng của cô ấy.

Khi xưa Hiền từng yêu say đắm một gã đàn ông nhưng gia đình cô ấy phản đối quyết liệt. Hiền trốn ra ngoài sống với gã ta, mang bầu và sinh ra đứa nhỏ này. Chung sống cùng nhau rồi Hiền mới biết gã ta không tốt đẹp như cô ấy tưởng và sự ngăn cấm của bố mẹ Hiền là hoàn toàn đúng đắn. Đau khổ và chán nản, Hiền đem con về với bố mẹ đẻ.

Hiền với gã ta không tổ chức đám cưới nên chẳng ai biết Hiền từng có một gã chồng hờ, chỉ nghĩ cô ấy đi làm xa nhà. Về phần đứa trẻ, bố mẹ Hiền nói rằng nó là đứa con út của chị gái Hiền, vợ chồng chị ấy bận làm ăn nên gửi con cho bà ngoại chăm hộ. Chị gái Hiền lấy chồng xa cách cả mấy trăm cây số, hàng xóm nhà Hiền chẳng ai biết thực hư mà nghi ngờ.

Ngay an hoi say ruou tim cho ngu, toi rung roi nhin canh nay-Hinh-2

Tôi không biết phải trả lời Hiền thế nào. Ảnh minh họa

Mấy lần tôi về chơi, bố mẹ Hiền thường đưa đứa trẻ gửi sang nhà người quen. Chẳng hiểu tại sao trong lễ ăn hỏi lại để đứa bé một mình mình trong căn phòng kín trên tầng 2. Tất nhiên ai cũng biết chuyện đó không thể giấu được mãi, thế nhưng ít nhất gia đình Hiền muốn giấu tôi đến khi đám cưới xong xuôi. Lý tưởng nhất là đợi Hiền mang thai, khi ấy ván đã đóng thuyền thì tôi có giận cũng đành phải chấp nhận.

"Em sẽ gửi lại thằng bé cho bố mẹ chăm sóc, anh cứ yên tâm…".

Tôi không biết phải trả lời Hiền thế nào. Thằng bé nép sau lưng mẹ, nhỏ bé, yếu ớt và đáng thương. Nhìn nó mà tôi cũng không đành lòng, vậy mà Hiền lại đang tâm muốn bỏ nó lại cho bố mẹ đẻ chăm sóc để đi tìm hạnh phúc mới. Dẫu việc để lại đứa trẻ sẽ tốt hơn cho tôi nhưng không hiểu tại sao trong lòng tôi không thấy thoải mái. Hình ảnh tốt đẹp của Hiền trong lòng tôi cũng bị lung lay hao mòn.

Hôm ấy tôi ra về, im lặng coi như chưa hề biết chuyện gì. Bởi tôi vẫn chưa biết phải quyết định ra sao, cho đến lúc này tôi cũng chưa nói cho bố mẹ biết. Chia tay Hiền thì không nỡ nhưng tôi cũng giận Hiền vô cùng vì đã lừa dối. Còn đứa trẻ kia nữa, tôi phải đón nhận nó thế nào, bố mẹ tôi liệu có đồng ý hay không?

Đọc nhiều nhất

Tin mới