Cách đây 8 năm bố mẹ giục tôi lấy vợ, phần vì chán nản công việc phần vì bị người cũ phản bội nên tôi đã chẳng còn hứng thú gì chuyện yêu đương. Tôi về quê làm 1 thời gian thì bố mẹ giới thiệu cho 1 cô gái con của người bạn thân. Em hiền lành xinh xắn ngoan ngoãn, có học vấn và đang làm ở trên Hà Nội.
Thấy nói chuyện cũng hợp nên chúng tôi kết hôn ngay sau đó, cuộc sống gia đình ban đầu cũng hạnh phúc. Vợ giới thiệu cho tôi vào làm việc ở 1 công ty xây dựng, bố mẹ tôi rất vui mừng vì cả hai có công việc ổn định và được sống gần nhau. Cô ấy cũng đối xử với bố mẹ tôi rất tốt, lần nào về mẹ tôi cũng nói: “Mày tốt số lắm mới lấy được vợ ngoan vậy đấy con à“.
Lấy nhau được tầm 5 năm, có với nhau 1 cô con gái xinh xắn, lúc này gia đình tôi bắt đầu gặp nhiều sóng gió. Vợ bận rộn với công việc còn tôi đi theo công trình suốt ngày, có những lần đi đến gần nửa năm mới xong việc. Xa vợ con, thiếu thốn tình cảm cuối cùng tôi đã ngã vào tay người đàn bà khác. Trong khi ngày ngày vợ vẫn luôn nhắc nhở anh cố làm xong việc để trở về với mẹ con em nhé.
Tôi đã không chiến thắng nổi bản thân, có bao nhiêu tiền tôi đưa cho gái hết. Vợ tôi buồn khổ và khóc rất nhiều. Cô ấy khuyên ngăn đủ điều nhưng tôi hứa xong lại để đó. Tôi như bị bỏ bùa mê mẩn cô bồ kia đến mức quên lối về.
Ngày tôi về thăm vợ con, vợ gầy rộc đi, nhìn cô ấy mà tôi xót xa, con gái thì suốt ngày nói: “Bố đừng đi, bố ở nhà với con”. Gia đình tôi dường như hết hi vọng khi vợ bắt xe vào tận Tây Nguyên và chứng kiến cảnh trai trên gái dưới với cô bồ.
Hôm đó vợ tôi xỉu ngay tại chỗ, tỉnh dậy cô ấy viết đơn để lại cho tôi rồi đi về. Tôi đã rất hối hận, nhưng vì muốn giải thoát cho cả hai khỏi đau khổ dằn vặt tôi quyết định ký đơn. Tôi biết vợ vẫn muốn níu kéo gia đình nhưng thấy tôi như vậy nên cô ấy lặng thinh.
Con cô ấy nuôi, tôi sống với cô bồ. Bố mẹ xem như không có người con trai như tôi. Vợ tôi hoàn toàn biến mất, thỉnh thoảng cô ấy có gửi quà về cho bố mẹ tôi và gọi điện hỏi thăm họ. Con gái tôi theo mẹ, cô ấy thay số nên tôi chỉ thấy hình con trên facebook. Từ ngày chia tay, cô ấy chỉ đăng hình con chứ hình cô ấy chưa 1 lần xuất hiện. Tôi rất muốn biết vợ cũ sống thế nào. Còn tôi cô người tình khi đã bòn rút hết, chán rồi thì bỏ đi, cuộc đời tôi hoàn toàn tay trắng.
Sau 3 năm ly hôn tôi vô tình gặp lại vợ cũ trong 1 chiều mưa. Cô ấy cầm ô lướt qua tôi 1 cách vô tình, vội vã. Tôi chạy theo níu lại đúng là vợ cũ, cô ấy xinh đẹp và quý phái quá khiến tôi ngây người ra vì ngạc nhiên. Tôi cứ đứng thế nhìn rồi gượng gạo chào nhau.
|
(Ảnh minh họa) |
Ngồi trong quán cà phê, vợ cũ của tôi có vẻ rất bình thản. Cô ấy xem tôi như người bạn cũ, không còn ai oán hờn giận hay nhiếc móc. Tôi vui vì vợ cũ sống tốt, nhưng nhói đau vì thấy ân hận khi đã để tuột mất cô ấy. Giá mà khi ấy tôi quay đầu lại, ăn năn hối lỗi và quyết tâm làm lại với vợ thì giờ đã không phải đau khổ, hối hận thế này. Hôm đó tôi hỏi vơ cũ:
- Em lập tái hôn chưa?
- Em vẫn chưa.
Niềm hi vọng le lói xuất hiện, tôi định cầu xin cô ấy quay lại và cho tôi 1 cơ hội:
- Mình làm lại được không em, anh hứa sẽ bù đắp cho mẹ con em. Hãy cho anh 1 cơ hội.
- Cảm ơn anh, nhưng 2 tháng nữa em kết hôn rồi. Lúc đó rảnh mời anh đến dự, em có việc phải đi rồi, chào anh.
Tôi nóng ran mặt ê chề đứng nhìn theo dáng cô ấy cho đến khi khuất bóng. Đây đúng là cái giá cho kẻ bội bạc như tôi phải trả.