Chỉ với thỏi son, tôi xử ngay được thói tắt mắt của cô em chồng

Qua sự việc lần này, mẹ chồng tôi cũng ngại. Còn cô em chồng rõ là không dám tự tiện vào phòng tôi và lấy đồ nữa.

2 năm trước, tôi về làm dâu ở nhà Mạnh. Cuối năm ấy, Lệ - em chồng cũng lên xe hoa. Hai chúng tôi vốn cùng tuổi, nhưng chỉ trong vài tháng chung sống tôi đã nhận ra không hợp tính cách, không thể thân được.

Tôi thì không ưa nịnh, hơi thẳng tính trong khi con bé ấy đúng kiểu mồm miệng đỡ chân tay. Lại thêm việc tôi làm dâu, Lệ là con ruột thành ra mọi chuyện lớn bé trong nhà đều tôi làm cả. Mẹ chồng chẳng bao giờ sai Lệ làm gì, thi thoảng thấy tôi mướt mát mồ hôi nấu nướng mới nhắc cho có: "Nhìn chị dâu con kia kìa, xuống mà phụ đi kẻo mai này làm dâu lại bị trả về nơi sản xuất".

Nhưng con bé đó ngúng nguẩy cho nào chịu giúp tôi. Còn mẹ chồng tôi cũng đâu có ý định nghiêm túc sai con gái làm việc, chỉ nói cho vui vậy thôi.

Đặc biệt, tôi ghét nhất cái tính tắt mắt, hay tự mượn đồ không xin phép của Lệ. Mấy tháng ở chung thôi tôi mất tới 3-4 thỏi son, 2 lọ kem dưỡng, phấn mắt rồi áo quần thì không kể nổi. Nếu như con bé biết mở miệng ra hỏi tôi trước, và dùng xong có ý thức trả lại thì khác. Đằng này, nó toàn cố tình làm hư hại 1 cái gì đó để không phải trả tôi.

Tức nhất là có lần mua cái váy gần triệu về để đi Year-end party ở công ty, tôi mới giặt thế mà tối về không thấy đâu. Sang phòng Lệ thì con bé không có nhà, mẹ chồng tôi bảo nó đi hẹn hò rồi! Tôi bực lắm nhưng vẫn phải bấm bụng chờ nó về.

Và nửa đêm, nó loạng choạng bước vào, chiếc váy trắng của tôi bị rượu vang đổ vào đỏ cả vạt phía dưới. Hai chị em tranh cãi một hồi, mẹ chồng tôi phải xồng xộc chạy ra khuyên can. Bà có nhắc nhở con gái, nhưng sau cùng vẫn quay sang tôi mắng: "Dù gì cũng là chị, con không biết nhường nhịn em à? Vì 1 cái váy mà nửa đêm cãi nhau om sòm thế này, hàng xóm nghe thấy ra thể thống gì nữa. Con tiếc cái váy, nói em nó trả. Hành xử thật không ra sao!"

Sau vụ đó, tôi cũng đành phải bấm bụng nhẫn nhịn. Nhưng tôi mua chiếc tủ có khóa, hàng ngày dùng mỹ phẩm xong nhét cả vào đó, phòng bị lấy mất.

Chi voi thoi son, toi xu ngay duoc thoi tat mat cua co em chong

(Ảnh minh họa)

Rồi ngày con bé đi lấy chồng cũng tới. Tôi cứ nghĩ từ nay về sau hai chị em ít chạm mặt thì sẽ không mâu thuẫn, nào ngờ nó về nhà mẹ đẻ thường xuyên. Mỗi lần như thế, nó lại vô tư dùng ké tí đồ của tôi. Hôm thì xách cả túi hoa quả tôi mua mang về, lúc thì lại vào phòng xin tí son, mượn tí phấn.

Hôm gần đây, Lệ sang chơi và khi con bé về mấy hũ yến chưng trong tủ lạnh tôi mua về cũng không cánh mà bay. Tôi hỏi mẹ chồng thì bà cũng giả bộ ngơ ngác: "Ơ, con tìm lại đi chứ mẹ không biết. Mấy đồ dưỡng thai của con mẹ động vào làm gì!"

"Thế chắc cái Lệ lấy rồi mẹ. Cô ấy lấy mà không hỏi qua mẹ ạ?" - tôi vẫn kiên nhẫn hỏi.

"Không, nãy mẹ lúi húi ngoài sân, chắc nó thấy lạ nên lấy về dùng thử. Chắc nó không biết đồ tốt, đắt tiền cho dùng dưỡng thai nên mới lấy ấy mà. Mẹ sẽ nhắc nhở nó nha" - mẹ chồng vẫn dỗ dành tôi.

Tôi hiểu rằng, mình có nhắc nhở em chồng bao nhiêu lần nữa thì con bé cũng chẳng thay đổi được. Vậy nên tôi quyết dùng biện pháp mạnh hơn. Tôi mua thỏi son rẻ tiền ngoài chợ nhưng mẫu mã như hàng xịn, rồi về bôi một lớp thuốc mỏng lên đầu dễ gây tê rát vùng da mỏng - nhưng không độc hại.

Tôi tin rằng với tính cách của Lệ thì chắc chắn nó sang chơi sẽ chôm về. Đúng như dự đoán, tối hôm sau tôi đi làm về chẳng thấy thỏi son đâu. Hỏi mẹ chồng thì bà thơ ơ bảo không biết. Tôi mới nói như mếu, bảo bà: "Mẹ ơi, mẹ gọi hỏi cái Lệ ngay đi mẹ, thỏi son này không dùng cho bà bầu được đâu. Con được tặng mà tra thành phần xong định mang đi cho người khác. Nay con bỏ ra mà quên đút vào túi xách. Mẹ hỏi Lệ ngay đi kẻo nó dùng rồi lại nguy hiểm".

Nghe tới đây, mẹ chồng tôi hốt hoảng đi gọi điện. Rồi bà bần thần kể với tôi về việc Lệ đang bị phồng môi sau khi tô son. Tôi lại giả bộ an ủi nhưng không quên nhắc nhở bà: "Mẹ ơi, không phải con ích kỉ nhưng Lệ muốn dùng cái gì thì cứ hỏi con 1 câu. Nếu thế sự việc như hôm nay đã không xảy ra rồi. Lần này là thỏi son, lần sau lỡ là món ăn gì đó không phù hợp thì sao? Hậu quả ai chịu được?"

Mẹ chồng tôi nghe xong chỉ biết gật gù. Từ hôm đó tới giờ cũng gần 1 tuần, em chồng tôi vẫn sang chơi nhưng chưa thấy "cầm nhầm" thêm đồ gì về.

Em chồng bỗng tặng khuyên tai, tôi không ngờ rơi vào cái bẫy tủi nhục

Trong đầu tôi chợt lóe lên hình ảnh đôi khuyên tai em chồng tặng nhưng nghĩ nó chẳng liên quan gì ở đây nên trả lời mẹ chồng... Ai ngờ đó lại là cái bẫy khiến tôi tủi nhục, không thể thanh minh.

Tôi lấy chồng được 3 năm và vẫn sống chung với bố mẹ chồng. Anh trai chồng đã lập gia đình ra ở riêng, dưới chồng tôi còn một cô em gái đang học Đại học nữa.

Tôi biết em chồng không ưa mình, mà lý do thì mãi lúc vô tình nghe được em ấy gọi điện thoại cho bạn tôi mới tường tận. Hóa ra em ấy chê tôi quê mùa, nghèo kiết, không xứng với anh trai mình. Người chị dâu lý tưởng của em ấy phải như vợ anh cả, xinh đẹp, sành điệu và giàu có. Chị ấy mỗi lần về chơi lại mang cho em chồng nào túi xách, váy vóc đắt tiền. Mỗi chiếc váy cũng cả đôi triệu chứ ít gì. Lương tôi có 7 triệu, thi thoảng có cho em ấy cũng chỉ được vài trăm bạc là cùng.

Thế nhưng hôm nọ em chồng bỗng vào phòng tôi với thái độ rất dễ mến. Rồi em chồng chìa ra một đôi khuyên tai vàng rất đẹp khiến tôi rất kinh ngạc. Em ấy bảo tặng tôi, chỉ là đồ mạ vàng thôi, chẳng quý giá đâu nhưng thấy kiểu dáng đẹp nên mua cho tôi. Lẽ nào em chồng muốn hòa giải, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với tôi?

Em chong bong tang khuyen tai, toi khong ngo roi vao cai bay tui nhuc
Hôm nọ em chồng bỗng vào phòng tôi với thái độ rất dễ mến. (Ảnh minh họa)

Tôi muốn khoe ngay với chồng vì anh đang đi công tác nên tôi gọi điện. Trùng hợp lúc ấy anh bận thành ra tôi chưa nói với anh được. Vui quá khiến đêm ấy tôi mất cả ngủ, thậm chí còn cứ suy nghĩ mãi nên mua quà gì để đáp lại thịnh tình của em ấy.

Sang ngày hôm sau mẹ chồng bỗng gọi tôi vào phòng riêng nghiêm giọng hỏi tôi: "Con có cầm nhầm đôi khuyên tai vàng của mẹ để trong tủ?". Tôi nghe được chữ "cầm nhầm" mà hốt hoảng: "Con không ạ".

Mẹ chồng bảo đó là món quà chị dâu cả tặng bà, cả 2 chiếc cộng lại là 5 chỉ vàng. Tôi càng nghe càng có dự cảm xấu trong lòng. Cho tới khi mẹ chồng đứng lên, tôi bàng hoàng nghe bà yêu cầu soát phòng mình. Nhưng tôi không thể ngăn bà, hơn nữa cũng muốn chứng minh mình trong sạch nên đành kệ bà.

Tôi khiếp đảm khi mẹ chồng lôi đôi khuyên tai em chồng tặng mình từ trong ngăn kéo bàn trang điểm ra. Bà khẳng định đó là đôi khuyên tai bà bị mất. Lúc này em chồng bỗng xuất hiện ở cửa phòng và cười: "Con đã nói mà, nhà này làm gì có ai nghèo tới nỗi phải đi ăn trộm, ngoài người nào đó".

Em chong bong tang khuyen tai, toi khong ngo roi vao cai bay tui nhuc-Hinh-2
Tôi đau khổ và uất ức cùng cực nhưng không biết phải làm thế nào cả... (Ảnh minh họa)

Tôi chết điếng nhìn em ấy, mọi lời thanh minh đều nghẹn ứ không thể thốt ra nổi. Mãi sau tôi mới lắp bắp được câu "tại sao" thì em ấy tỉnh bơ đáp rằng tôi hỏi thế nghĩa là gì. Tôi gục xuống nghe mẹ chồng nghiêm khắc trách phạt. Bà bảo nhà chồng gia giáo khó lòng chấp nhận cô con dâu có tính xấu như tôi. Bà không bắt chồng tôi ly hôn nhưng tôi phải lập tức dọn đồ về nhà ngoại để suy ngẫm lại bản thân.

Chuyện cũng sẽ được báo cho chồng tôi, tất nhiên tôi còn phải xa cả đứa con 2 tuổi bé bỏng. Mẹ chồng nói đó coi như là hình phạt cho tôi. Hiện tại tôi đã về nhà ngoại được 3 hôm rồi, chồng tôi còn nhắn tin dài dằng dặc bày tỏ sự thất vọng với vợ. Kiểu này tôi có về lại đó thì cũng bị khinh như rác thôi. Tôi nghĩ mục đích của em chồng là "đá" tôi ra khỏi nhà để có chị dâu khác hợp ý hơn. Đau khổ và uất ức cùng cực nhưng tôi không biết phải làm thế nào cả! 

Chết lặng khi nhìn rõ mặt bạn trai của em chồng

Tôi vô tình bắt gặp em chồng đang ôm hôn một người đàn ông trước cửa, khi anh ta quay ra, tôi gần như chết đứng khi nhận ra đó là…

Tôi lấy chồng từ năm 25 tuổi. Vốn dĩ trước khi kết hôn tôi khá e ngại cảnh chị dâu em chồng, nhưng không ngờ, khi về nhà chồng, Yến - em chồng tôi và tôi lại rất hợp nhau.

Yến kém tôi 1 tuổi, có sở thích và phong cách ăn mặc khá giống nhau, nên hai chị em thường xuyên thủ thỉ, rủ nhau đi mua sắm cuối tuần. Chúng tôi nói chuyện với nhau như 2 người bạn, nhưng chỉ có chuyện tình yêu là em ít khi chia sẻ.

Về nhà lúc nửa buổi, tôi chết đứng với bí mật động trời của em chồng

Cả nhà đều đi vắng, nhưng cửa lại không khóa, tôi tim đập chân run, rón rén bước vào, nào ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng ấy.

Lấy nhau được 2 năm, hiện tại vợ chồng tôi vẫn sống cùng bố mẹ chồng và vợ chồng em trai. Bố chồng tôi là người nặng tư tưởng nho giáo, thích sống theo nếp xưa, tam đại, tứ đại đồng đường. Bởi vậy mà ông ra quy định tất cả các con sau khi kết hôn, đều phải sống chung với bố mẹ chồng ít nhất 3 năm.
Ban đầu, tôi khá lo lắng vì phải sống chung với bố mẹ chồng và cả em chồng, nhưng mẹ tôi lại là người khá thoải mái và Nhi - cô e dâu rất hợp tính tôi, nên cuộc sống không có gì bất tiện. Còn Tuấn, em chồng tôi, dù hơn tôi 5 tuổi, nhưng vẫn luôn luôn 1 điều chị xưng em với tôi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Mẹo tăng sức đề kháng trong mùa đông

Mẹo tăng sức đề kháng trong mùa đông

Để tăng cường sức đề kháng trong mùa đông, cần chế độ dinh dưỡng giàu vitamin, uống đủ nước ấm, tập thể dục đều đặn, giữ ấm cơ thể, ngủ đủ giấc...