Ăn hỏi linh đình, qua một đêm chồng sắp cưới đòi hủy hôn

Qua một đêm, sáng ra Quân đột ngột hẹn gặp tôi ở một quán cà phê yên tĩnh, nói rằng có chuyện quan trọng muốn thông báo cho tôi biết.

Tôi và Quân yêu nhau đến nay đã tròn 6 năm. Thời gian bên nhau có thể nói là khá dài. Hiện tại, công việc của chúng tôi đều đã ổn định và tôi thì đã 29 tuổi, đâu còn trẻ trung gì nữa. Một đám cưới đẹp như cổ tích là điều tất yếu giữa chúng tôi mà thôi.

Nhà tôi và nhà Quân đều khá có điều kiện, vì thế để chúc mừng sự kiện vui mừng của các con, bố mẹ hai bên đã tiến hành một lễ hỏi rất linh đình. Nguyên đám hỏi của chúng tôi đã mời khách đến mấy chục mâm, trang trí bằng hoa tươi nhập khẩu và thực đơn thì rất sang chảnh. Bạn bè tôi ai cũng xuýt xoa ngưỡng mộ tôi lấy được người đàn ông đẹp trai, tài giỏi, giữa chúng tôi còn từng có một mối tình đẹp như thơ. Tôi cũng hạnh phúc lắm khi chuyện tình dài hơi của mình cuối cùng cũng đi đến một cái kết tốt đẹp.

Thế nhưng chỉ sau một đêm, mọi thứ đã vỡ tan tành hết. Hi vọng và tương lai của tôi sụp đổ trong phút chốc. Qua một đêm, sáng ra Quân đột ngột hẹn gặp tôi ở một quán cà phê yên tĩnh, nói rằng có chuyện quan trọng muốn thông báo cho tôi biết. Khi tôi đến nơi, nhìn vẻ mặt Quân không bình thường, tôi liền lo lắng hỏi anh có chuyện gì.
An hoi linh dinh, qua mot dem chong sap cuoi doi huy hon
Nhà tôi và nhà Quân đều khá có điều kiện. Ảnh minh họa
Quân im lặng rất lâu rồi đột ngột nhìn thẳng vào mắt tôi, nói rành rọt từng chữ: “Mình chia tay đi em”. Tôi hóa đá không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Nếu là trò đùa thì đây là lời trêu chọc không hề thú vị chút nào. Còn nếu là sự thật thì quá mức hoang đường. Vừa mới hôm qua chúng tôi còn là đôi vợ chồng sắp cưới khiến biết bao người ngưỡng mộ và ghen tị. Tại sao chỉ qua 1 đêm Quân lại có thể nói ra lời chia tay?

Thế rồi Quân kể rằng ngày hôm qua trong đội bê tráp anh đã trúng tiếng sét ái tình với một cô gái trẻ xinh đẹp. Đó là đội bê tráp tôi thuê của đơn vị chuyên cung cấp dịch vụ đó nên nhân viên của họ đều là những cô gái xinh đẹp chẳng khác gì người mẫu. Nhưng tới mức vì một cô gái vừa quen biết 1 ngày mà đã muốn hủy hôn vợ sắp cưới ư? Thật sự khó bề tin nổi! 

Tôi buồn lắm nhưng vẫn cố khuyên Quân nên nghĩ lại, tôi sẽ đồng ý tha thứ cho anh lần này, vì những tình nghĩa chúng tôi đã có với nhau. Nhưng Quân bảo anh đã suy nghĩ cả đêm và không hề hối hận khi nói ra lời chia tay. Anh bảo thực ra chính vì thời gian yêu nhau quá lâu nên tình cảm anh dành cho tôi đã nhạt nhẽo dần. Đám cưới chỉ là vì không còn sự lựa chọn nào khác, anh không đành lòng bỏ rơi tôi mà thôi. Đó cũng là lý do mà anh cứ lần khứa chuyện đám cưới cho tới tận bây giờ. 

Hôm qua, sau khi đám hỏi kết thúc, anh và cô gái đó đã gặp riêng và đêm qua họ ở cạnh nhau suốt cả đêm. Anh kể anh là người đàn ông đầu tiên của cô ấy, do đó anh phải chịu trách nhiệm. Hơn nữa sau một đêm nồng nàn với người phụ nữ khác, Quân nhận ra anh thực sự không còn yêu tôi một chút nào. Với những lý do đó, Quân chỉ còn cách hủy hôn, dù biết rằng điều đó sẽ khiến tôi chịu tổn thương sâu sắc. 

Tôi phẫn nộ và đau đớn vô cùng, đã giáng cho Quân hai cái tát nhưng anh chỉ ngồi im chịu trận. Anh bảo hi vọng tôi đồng ý hủy hôn trong hòa bình, làm ầm ĩ lên cũng chẳng có lợi gì cho tôi vì sau này tôi còn phải lấy chồng. Mà cố chấp tiến hành đám cưới thì tôi cũng đâu được hạnh phúc với người đàn ông đã hết yêu mình.

Thật sự đau đớn đến mức tức tưởi nhưng còn cách nào đâu ngoài chấp nhận sự thật phũ phàng là Quân đã không còn yêu tôi nữa. Làm sao tôi đủ sức để giữ một người muốn ra đi? Chưa nói anh còn phản bội tôi rồi!

Về nhà tôi thông báo với bố mẹ chuyện hủy hôn, nói rằng tôi và Quân bất đồng sâu sắc không thể dung hòa nổi. Nhưng mẹ tôi rất tinh ý, bà gặng hỏi mãi cuối cùng tôi đành nói ra sự thật đau lòng ấy. Mẹ tôi vô cùng phẫn nộ, bà bảo sẽ không để cho Quân được yên ổn.

Tôi nửa muốn buông tay để bản thân được thanh thản, nhẹ nhõm nhưng cũng muốn trả đũa Quân thật thích đáng, vì những gì anh ta đã gây ra cho tôi. Thà rằng ngay từ đầu đừng nói gì tới chuyện đám cưới, đằng này lễ ăn hỏi vừa tổ chức xong lại đòi hủy hôn, có khác gì giáng một cú tát mạnh mẽ vào tôi và gia đình tôi cơ chứ. Tôi nên làm thế nào đây hả mọi người? Phương án nào mới là tốt cho bản thân tôi?

Bạn trai đột ngột hoãn cưới, lý do khiến bố mẹ chồng cũng choáng váng

Chúng tôi cũng đã dẫn nhau ra mắt hai bên gia đình. Bố mẹ anh hối thúc cưới vì anh đã lớn tuổi và họ đang cần cháu bế. Mẹ anh còn hứa hẹn tôi cứ đẻ, việc nuôi dạy cứ để ông bà.

Tôi và anh yêu nhau trong một lần đi du lịch. Tôi có khá phóng khoáng. Cứ có cơ hội tôi lại xách ba lô đi du lịch một mình. Anh cũng vậy. Sự đồng điệu sở thích khiến chúng tôi nhanh chóng xích lại gần nhau và yêu nhau.

Anh làm ở một công ty liên doanh nước ngoài nên lương khá cao. Từ lúc yêu anh, tôi thường được anh đưa đi thăm thú nơi này nơi nọ. Toàn bộ chi phí anh lo hết. Thi thoảng tôi mới phải trả tiền phòng. Đi tới đâu chúng tôi check in lưu giữ kỉ niệm tại đó. Trên trang mạng của cả hai đều đầy ảnh  chung. Bạn bè tôi ngưỡng mộ tình yêu của tôi lắm.

Chúng tôi cũng đã dẫn nhau ra mắt hai bên gia đình. Bố mẹ anh hối thúc cưới vì anh đã lớn tuổi và họ đang cần cháu bế. Mẹ anh còn hứa hẹn tôi cứ đẻ, việc nuôi dạy cứ để ông bà. Bố mẹ tôi cũng quý mến anh vì tính anh hiền lành, biết cách quan tâm người khác. Chúng tôi đã lên kế hoạch sang tháng 2 âm lịch sẽ làm đám cưới.

Ban trai dot ngot hoan cuoi, ly do khien bo me chong cung choang vang

Thế mà mới đây, người yêu tôi đột nhiên bảo hoãn cưới đến cuối năm. Tôi hỏi anh vì sao, anh cứ nói quanh nói co. Lúc đầu tôi còn tưởng anh nói đùa nên vẫn kể cho bạn bè nghe về dự định đám cưới. Bố mẹ tôi cũng lên danh sách mời cho kịp tổ chức.

Hôm qua, tôi đến nhà anh chơi. Trong lúc ngồi nói chuyện, bố mẹ anh hỏi về đám cưới, chúng tôi dự định thế nào? Tôi kể ra hết những điều mình muốn như xe đón dâu, lễ lạt, váy áo, phòng tân hôn… Đang nói đến đoạn cao trào thì người yêu tôi đột nhiên ngắt lời: “Đã bảo hoãn mà sao cứ bàn lắm thế nhỉ?”.

Cả bố mẹ anh lẫn tôi đều sửng sốt. Bố mẹ anh hỏi lí do, anh vẫn nói ngập ngừng. Tôi giận tím mặt. Nhưng đến tận lúc đưa tôi về anh vẫn không chịu nói lí do thật sự cho tôi nghe. Đến nhà tôi, tôi tức quá đòi hủy hôn, không cưới hỏi gì nữa hết. Anh tỏ ra hoảng sợ thật sự. Lúc đó anh mới nói lí do.

Thì ra trong một lần đi phượt với nhóm bạn, anh uống say mèm. Rồi có một cô trong nhóm chủ động vào lều anh ngủ. Anh tưởng người đó là tôi nên quan hệ với cô ta.  Và giờ cô ta đang có thai và đòi cưới. Anh đang cố tìm cách thương lượng với cô ta để không phản bội tôi.

Từng lời anh nói cứ như dao đâm vào tim tôi. Hóa ra là thế. Anh sợ phản bội tôi trong khi anh đã làm điều đó rồi. Không những thế anh còn để lại hậu quả nữa. Từ hôm qua đến nay tôi không thể làm được gì hết. Anh vẫn nhắn tin, gọi điện năn nỉ van xin tôi đừng cho ai biết. Anh sẽ cố gắng sắp xếp kia để cô ta không gây ảnh hưởng đến tôi và anh.

Tôi buồn quá. Làm sao mà giấu được mọi người? Trong khi đó, làm vợ anh tôi vẫn phải có trách nhiệm với con riêng anh. Chưa kể cô ta còn có quyền ôm con đến quậy tan đám cưới. Mà bỏ thì tôi không làm được vì tôi rất yêu anh.

Phát hiện tật xấu của chồng sắp cưới sau 5 tháng sống thử

Mới đây, một cặp đôi đã phải hoãn cưới vô thời hạn sau khi trải qua thời gian sống thử. Cô gái tâm sự về câu chuyện của mình trên một nhóm mạng xã hội.

Cô gái và chồng sắp cưới yêu nhau 4 năm. Theo kế hoạch thì ra tết, vào tháng 3 sẽ tổ chức đám cưới và về chung 1 nhà. Hai nhà đã tổ chức dạm ngõ, chỉ còn ăn hỏi và đám cưới thôi nhưng vì dịch Covid-19 bùng phát nên tất cả phải hoãn lại, dự định cuối năm nay sẽ tổ chức đám cưới.

Lúc đó, anh chàng người yêu có nói: "Nếu hoãn cưới thì 2 đứa đi đăng ký kết hôn". May sao cô gái chẳng hiểu nghĩ thế nào lại trả lời: 'Thôi, khi nào gần tổ chức, ăn hỏi xong thì ký cũng chả muộn'.

Tuy nhiên cả hai đã coi nhau như vợ chồng và dọn về cùng nhau sống chung. Từ lúc sống thử, có quá nhiều chuyện xảy ra khiến cô gái "không chịu nổi" và quyết định chia tay.

Nhiều cặp đôi 'đường ai nấy đi' chỉ vì về chung nhà, "góp gạo thổi cơm chung". (Ảnh minh họa)

Cô gái kể lại: "Việc nhà: Mình sau khi đi làm về vất vả, người yêu không giúp được gì, cứ hở ra là 'Nay em về sớm nấu cơm', có hôm mình mệt nên phải xin về sớm nghỉ ngơi, người yêu mình về thấy mình hỏi được 1 câu 'Em chưa đi chợ nấu cơm à?'. Ăn xong thì lên ngồi xem ipad, nghịch laptop, mình hỏi thì bảo 'Không thấy anh đang làm việc đây à?'. Sau đó thì mình phải đi rửa bát.

Có hôm mình nhờ đi đổ rác thì bảo: 'Có mỗi cái túi rác mà không đổ được, em không đổ thì để đấy lúc khác anh đổ'. Có hôm mình đi làm về muộn, hôm đó trời mưa to, mình về thấy quần áo chưa rút, ướt hết nên hỏi 'Anh không rút quần áo à?' – 'Ơ anh quên, anh tưởng việc đó là của em'. Cái hành động làm thường xuyên nhất có lẽ là gom quần áo bỏ vào máy giặt và bấm. Còn quần áo trắng mình vẫn giặt tay cho sạch.

Chưa hết, cuối tuần thì ngủ trương người lên, mình phải dậy dọn dẹp, lau nhà, xếp gọn giày dép quần áo. Nói về việc dọn dẹp lại nhớ thi thoảng mà không dọn y như rằng: 'Sao anh thấy mùi gì ấy nhỉ, hôi hôi, em đã dọn nhà chưa?' - 'Anh thấy bẩn anh dọn đi chứ' – 'Ô cái nhà này anh là chồng hay em là mẹ anh thế?'. Mình không trả lời gì nữa, giờ lại học được câu 'Nhà phải có nóc', suốt ngày nói, ví dụ như 'Em về sớm không nấu cơm, lại đi ăn ngoài à? Em định không làm gì à? Em có nghe anh nói hay không vậy? Nhà này có nóc không vậy?'…

Thôi, kể ra thì còn nhiều lắm… Đấy là về việc nhà, còn chưa nói đến tư tưởng, người yêu mình có tư tưởng là nam thì đi làm kiếm tiền, nữ thì chăm lo việc nhà, trong khi đi làm kiếm tiền kiểu gì, về nhà làm thêm (những lúc mà mình làm việc nhà ông ấy làm thêm như mình nói ở trên ấy) mà lương vẫn thấp hơn lương mình, không phải chỉ bây giờ mà trước kia toàn vậy. Có đúng 1 lần lương ông hơn lương mình nhưng chỉ được 2 tháng mình lại nhảy sang công ty khác có lương cao hơn ông.

Về thời gian làm việc, cả 2 đều phải đi làm hết sáng thứ 7, nghĩa là thời gian đi làm giống nhau nhưng mình còn phải làm cả 1 đống việc nhà nữa. Mà nhà không dọn dẹp, không nấu cơm, không giặt quần áo lúc nào cũng ẩm thấp, khó chịu. Mình thì tính sạch sẽ, ông ấy tính lại lười việc nhà. Lúc nào cũng kêu mệt, lúc nào cũng kêu bận…, xong có lúc mình ốm còn nói với mình là 'Em làm cái gì mà ốm!'.

Lúc đầu mình nhịn, sau không chịu được thì thành ra giận nhau, cãi nhau quá nhiều. Trong suốt gần 5 tháng ở với nhau. Nói tóm gọn lại, lúc chưa ở với nhau thì vậy, như công chúa được chiều, lúc 'sống thử' thì không khác gì ô-sin'.

Sau khi không chịu nổi được nữa, cô gái về thừa chuyện với bố mẹ. Rất may là bố mẹ đã ủng hộ chuyện của con gái chia tay với người đàn ông lười biếng như vậy: 'Bố mẹ còn chả dám sai con như vậy, nó là gì mà nó làm như vậy. Thôi, đời thiếu gì trai, không lấy thằng này thì lấy thằng khác, mà không lấy chồng ở nhà bố mẹ nuôi, lo gì. Bố mẹ chỉ cần con hạnh phúc, chứ không phải là đi làm ô-sin cho nhà người ta'...".

Cuối cùng cô gái quyết định không cưới xin gì hết, dừng lại tất cả, giải tán, ai về nhà nấy, chia tay hết chuyện.

"Người ta chia tay thì buồn, mình chia tay thì như trúng xổ số độc đắc. Đấy, nghĩ cũng may, nhờ dịch mà mình nhận ra bản chất của 1 con người, có ở với nhau mới biết là thế nào, chứ mà ngày ấy kí vào tờ giấy kết hôn thì lại phức tạp, khó dứt ra", cô gái tâm sự.

Sau khi câu chuyện được chia sẻ trên mạng xã hội, nhiều người bày tỏ vui mừng khi cô gái trên đây nhờ hoãn đám cưới do dịch mà có thể phát hiện ra được những thói hư tật xấu của chồng sắp cưới, cuối cùng đưa ra cho mình được những quyết định sáng suốt.

 

Bối rối phát hiện sự thật trớ trêu khi trót yêu nhầm anh trai chồng sắp cưới

Có những tình yêu như định mệnh nhưng lại thật trớ trêu. Tôi không biết phải làm sao khi trót yêu nhầm anh trai của chồng sắp cưới?

Boi roi phat hien su that tro treu khi trot yeu nham anh trai chong sap cuoi
Ảnh mang tính chất minh họa. 

Sự sắp đặt của “ông trời”

Tôi và Hùng yêu nhau 3 năm thì hai bên gia đình giục cưới. Cả hai đã ra trường, có việc làm ổn định, hai gia đình lại ủng hộ nên chẳng có lý do gì để trì hoãn đám cưới. Đấy là mọi người tư duy một cách thông thường như thế. Còn thực sự tôi cũng chưa sẵn sàng với đám cưới này.

Hùng là mối tình đầu của tôi, yêu nhau khi hai đứa còn là sinh viên. Nhưng thời gian và sự thiếu hòa hợp tính cách làm tôi tình cảm trong tôi phai nhạt nhiều. Thực sự mọi thứ với tôi giống như một thói quen nhiều hơn.

Nhưng Hùng thì khác, anh quyết tâm phải cưới tôi. Anh sợ để lâu sẽ chẳng có đám cưới nào xảy ra. Trước áp lực từ Hùng, từ người lớn hai nhà, tôi cũng tặc lưỡi đồng ý đám cưới. Bố mẹ hai bên cũng đã chính thức có lời với nhau để tiến tới chọn ngày ăn hỏi, ngày cưới.

Kế hoạch cho đám cưới đã lên, ngày cưới cách khoảng 3 tháng thì tôi phải đi công tác Sài Gòn 2 tuần. Mọi chuyện xáo trộn bắt đầu từ đây.

Tôi gặp Phong, đối tác của dự án mới. Gần như là định mệnh, anh được thay thế vào phút chót của dự án này khi đồng nghiệp bị ốm nặng. Tôi chết đứ đừ anh ngay buổi gặp đầu tiên. 25 tuổi, tim tôi vẫn loạn nhịp khi bắt gặp ánh mắt anh nhìn tôi. Ngày trước Hùng là người tán tỉnh tôi trước và một thời gian thì tôi nhận lời yêu nhưng chưa bao giờ nhìn vào mắt Hùng tôi bị hớp hồn như này.

Suốt hai tuần đó tôi như biến thành người khác, quên bẵng mất mình sắp cưới chồng. Ngoài lúc làm việc, tôi và Phong lại hẹn hò ăn trưa, ăn tối, cà phê, chở nhau lượn những con đường Sài Gòn về đêm dịu mát. Phong cũng cuốn theo tôi như đã hẹn nhau kiếp trước. Chúng tôi thực sự như sinh ra là để dành cho nhau. Mới biết nhau vài ngày mà chúng tôi hiểu nhau vô cùng. Có những điều tôi chỉ nằm trong ý nghĩ, Phong đã đoán ra. Chúng tôi làm việc ăn í, đi chơi cũng ăn í. Càng trò truyện, cả hai đều không rời được nhau.

Và chỉ sang tuần thứ hai, Phong đã tỏ tình với tôi. Tôi như người say nắng, trúng gió không tỉnh lại được. Lí trí đã không kiểm soát được con tim tôi nữa, chúng tôi đến với nhau như vậy. Mấy ngày liền tôi quên bẵng mất Hùng, không thèm gọi điện nhắn tin, chỉ khi chồng sắp cưới gọi điện, tôi mới thảng thốt trở về thực tại. Nhưng tôi vẫn không thể không nghĩ, không nhớ tới Phong. Vừa gặp nhau mà đi ngủ tôi cũng nhớ tới anh, sáng thức giấc người đầu tiên tôi muốn trò chuyện là Phong. Những tin nhắn ngọt ngào của Phong dù vừa tạm biệt nhau, hay lúc thức giấc cũng đủ làm tôi rạng rỡ.

Thế rồi chuyến công tác cũng tới ngày cuối cùng, tôi cũng phải trở về thực tại, trở về nhà, với người chồng sắp cưới. Tôi bắt đầu thấm thực tế với vô vàn những chuyện đau đầu cần giải quyết trước khi có thể đàng hoàng đến với Phong.

Định mệnh hay bi kịch?

Đúng lúc chuẩn bị ra sân bay thì Phong nhắn, anh cũng mua được vé cùng chuyến với tôi. Anh vừa muốn đưa tôi về, vừa kết hợp thăm nhà luôn. Ở sân bay, chúng tôi mới bắt đầu hỏi kĩ về địa chỉ nhà. Hóa ra anh ở thành phố Nam Định cùng quê với Hùng. Thậm chí còn đúng đường nhà Hùng luôn. Anh vào Nam lập nghiệp 7 năm nay, lại xung khắc với bố nên ít về thăm nhà nên đợt này muốn về xem tình hình thế nào.

Anh càng kể về gia đình mình, tôi càng ngờ ngợ. Tới khi anh kể về em trai thì tôi sốc thật sự khi nhận ra đó không ai khác chính là Hùng. Càng nhìn anh, tôi càng hốt hoảng khi bắt gặp một người quen trên khuôn mặt anh. Hóa ra anh giống bố còn Hùng giống mẹ nên nhìn hai anh em không giống nhau lắm. Tôi chưa gặp anh trai Hùng bao giờ. Hùng cũng không kể nhiều về anh trai mình, có vẻ họ cũng không thân thiết.

Cả chuyến bay ấy, tôi như người mất hồn vì không biết khi đặt chân xuống mặt đất phải đối diện với sự thật này thế nào. Tôi đã định cắt đứt mọi liên lạc với Phong nhưng không thể. Phong cũng không chịu đựng nổi khi tôi biến mất không lời giải thích mấy ngày liền. Anh liên tục nhắn tin, gọi điện tới mức “cháy máy”.

Còn về Hùng, tôi lấy hết dũng cảm nói với Hùng hãy hủy đám cưới. Không ngoài dự đoán, một lời nói của tôi đã làm loạn tất cả. Hùng như phát khùng, vặn hỏi tôi lý do tại sao lại “nói lảm nhảm như thế?” Tôi chỉ trả lời đơn giản rằng tôi chưa sẵn sàng để lấy chồng nhưng Hùng không tin. Hùng quy kết rằng tôi đã thay lòng đổi dạ, đã có kẻ thứ ba xem vào. Tôi chỉ biết xin lỗi Hùng và hoàn toàn im lặng vì tôi biết nếu nói ra sự thật thì tất cả tan nát.

Tôi muốn nhấn chìm sự thật đó trong nước mắt. Sao cuộc đời lại trớ trêu như thế?

Không chỉ Hùng mà Phong cũng không chịu đựng nổi sự im lặng không thể hiểu của tôi. Anh trở về nhà, sau khi biết đám cưới của cậu em bỗng tanh bành thì Phong bắt đầu tò mò về cô dâu của em trai. Và anh cũng suy sụp khi biết sự thật trớ trêu này. Anh đã nhắn tin cho tôi rằng anh sẽ để tôi tự quyết định, anh không làm khó tôi. Phong trở lại Sài Gòn ngay sau đó.

Sau bao lời trách móc, oán thán thì tôi cũng chấm dứt được câu chuyện đám cưới. Tôi chia tay Hùng bằng mọi cách dù Hùng có níu kéo, oán hận. Tôi chẳng thể làm khác được vì trái tim tôi đã thuộc về Phong, anh trai Hùng.

Nhưng hoàn cảnh càng đẩy chúng tôi xa nhau thì cả hai lại càng khao khát đến với nhau. Chúng tôi chẳng biết phải làm gì để có thể thanh thản đến với nhau. Liệu thời gian có xóa đi được câu chuyện cũ không? Liệu gia đình Phong và Hùng có từ mặt cả hai khi chúng tôi cứ bất chấp yêu nhau?

Đọc nhiều nhất

Tin mới