Pháo phòng không tự hành ZSU-23-4 hiện là một trong những vũ khí mạnh mẽ nhất của lưới lửa đối không tầm thấp của QĐND Việt Nam. Nó được thiết kế trong giai đoạn 1957-1962, nhà máy Mytishchi (MMZ) sản xuất cho lực lượng vũ trang Liên Xô từ 1964-1982 với số lượng 6.500 khẩu và dành cho cả mục đích xuất khẩu (tới 23 quốc gia sử dụng). Loại pháo này đã chứng minh được khả năng đáng sợ của mình trong cuộc xung đột giữa Quân đội Israel và Syria vào tháng 10/1973. Khi đó, hầu hết số máy bay F-4 Phantom của Israel bị bắn rơi do khẩu đội pháo ZSU-23-4 tấn công.Tính năng của ZSU-23-4 hầu hết đã được Liên Xô công khai sau nửa thế kỷ được đưa vào sử dụng. Khẩu pháo 4 nòng 23mm 2A7 đạt tốc độ bắn 3.400-4.000 phát/phút, tầm bắn 2-2,5km, được trang bị bộ ổn định toàn phần cho phép xe vừa di chuyển vừa khai hỏa. Vậy, bây giờ hãy cùng Kiến Thức vào thăm bên trong mẫu pháo phòng không tự hành huyền thoại này.Đầu tiên, hãy vào thăm chỗ ngồi của lái xe pháo tự hành ZSU-23-4. Mặt trước của thân xe thiết kế với phần nắp cửa rất lớn, dù là kích cỡ người phương Tây hay phương Đông thì đều dễ dàng chui vào.Hệ thống lái đơn giản của ZSU-23-4 với cần đẩy và bàn đạp chân ga, côn, phanh.Đồng hồ đo tốc độ và các loại chỉ số khác được thiết kế với bảng đặt ở bên trái lái xe.Lái xe ngồi tách biệt hoàn toàn với hai pháo thủ và chỉ huy xe còn lại ngồi trong tháp pháo.Cửa ra vào của kíp 3 người còn lại ở trên nóc tháp pháo.Không gian bên trong rất rộng rãi, có thể chứa thêm các đồ dùng cá nhân riêng của kíp chiến đấu.Bên trong tháp pháo được trang bị khá nhiều thiết bị nút bấm, đồng hồ phục vụ tác chiến vì vốn dĩ ZSU-23-4 ngoài pháo 2A7 còn sở hữu radar dẫn bắn RPK-2 Tobol có khả năng phát hiện mục tiêu máy bay trong phạm vi 20km.Cận cảnh bộ điều khiển pháo 23mm 2A7.Thiết bị bắn nhìn như tay cầm chơi game.Cận cảnh 4 nòng pháo 23mm 2A7 có tốc độ bắn mỗi nòng 850-1.000 phát/phút, tổng hợp 4 nòng là 3.400-4.000 phát/phút.Không gian bên trong rất rộng rãi.Không gian đằng sau tháp pháo thoải mái để đồ cá nhân dành cho kíp bắn.
Pháo phòng không tự hành ZSU-23-4 hiện là một trong những vũ khí mạnh mẽ nhất của lưới lửa đối không tầm thấp của QĐND Việt Nam. Nó được thiết kế trong giai đoạn 1957-1962, nhà máy Mytishchi (MMZ) sản xuất cho lực lượng vũ trang Liên Xô từ 1964-1982 với số lượng 6.500 khẩu và dành cho cả mục đích xuất khẩu (tới 23 quốc gia sử dụng). Loại pháo này đã chứng minh được khả năng đáng sợ của mình trong cuộc xung đột giữa Quân đội Israel và Syria vào tháng 10/1973. Khi đó, hầu hết số máy bay F-4 Phantom của Israel bị bắn rơi do khẩu đội pháo ZSU-23-4 tấn công.
Tính năng của ZSU-23-4 hầu hết đã được Liên Xô công khai sau nửa thế kỷ được đưa vào sử dụng. Khẩu pháo 4 nòng 23mm 2A7 đạt tốc độ bắn 3.400-4.000 phát/phút, tầm bắn 2-2,5km, được trang bị bộ ổn định toàn phần cho phép xe vừa di chuyển vừa khai hỏa. Vậy, bây giờ hãy cùng Kiến Thức vào thăm bên trong mẫu pháo phòng không tự hành huyền thoại này.
Đầu tiên, hãy vào thăm chỗ ngồi của lái xe pháo tự hành ZSU-23-4. Mặt trước của thân xe thiết kế với phần nắp cửa rất lớn, dù là kích cỡ người phương Tây hay phương Đông thì đều dễ dàng chui vào.
Hệ thống lái đơn giản của ZSU-23-4 với cần đẩy và bàn đạp chân ga, côn, phanh.
Đồng hồ đo tốc độ và các loại chỉ số khác được thiết kế với bảng đặt ở bên trái lái xe.
Lái xe ngồi tách biệt hoàn toàn với hai pháo thủ và chỉ huy xe còn lại ngồi trong tháp pháo.
Cửa ra vào của kíp 3 người còn lại ở trên nóc tháp pháo.
Không gian bên trong rất rộng rãi, có thể chứa thêm các đồ dùng cá nhân riêng của kíp chiến đấu.
Bên trong tháp pháo được trang bị khá nhiều thiết bị nút bấm, đồng hồ phục vụ tác chiến vì vốn dĩ ZSU-23-4 ngoài pháo 2A7 còn sở hữu radar dẫn bắn RPK-2 Tobol có khả năng phát hiện mục tiêu máy bay trong phạm vi 20km.
Cận cảnh bộ điều khiển pháo 23mm 2A7.
Thiết bị bắn nhìn như tay cầm chơi game.
Cận cảnh 4 nòng pháo 23mm 2A7 có tốc độ bắn mỗi nòng 850-1.000 phát/phút, tổng hợp 4 nòng là 3.400-4.000 phát/phút.
Không gian bên trong rất rộng rãi.
Không gian đằng sau tháp pháo thoải mái để đồ cá nhân dành cho kíp bắn.