Tôi không có nhu cầu gần gũi chồng

Chưa khi nào tôi có ham muốn tình dục, mà chỉ là đáp lại mong muốn của chồng để duy trì hôn nhân...

Tôi không hiểu do tôi quá khô khan, hay đó là một loại bệnh lý. Nhưng từ hồi còn trẻ, tôi cũng không có ham muốn tình dục, cũng không yêu ai. Cũng không thấy mình có nhu cầu phải yêu ai.
Tôi không có nhu cầu gần gũi chồng ảnh 1
Ảnh minh họa

Mãi đến khi tôi 26 tuổi, khi ấy tôi đã tốt nghiệp đại học và có công việc ổn định, bạn bè thì đã nhiều người lấy chống, bồ mẹ rồi người thân của tôi liên tục giục tôi lấy chồng. Mẹ tôi lo lắng, vì suốt bao nhiêu năm tôi chẳng yêu ai, nên còn giục tôi đi cắt duyên âm, tôi không đi, mẹ tự ý nhờ người cắt duyên âm để tôi lấy được chồng.

Tôi vẫn dửng dưng trước mong muốn của bố mẹ, cho đến một ngày tôi cũng nhận thấy mình lẻ loi, khi bạn bè đã đi lấy chồng gần hết, tôi quyết định yêu một người, cũng không hẳn vì rung động, không mà đơn giản chỉ vì thời điểm đó, tôi đã chán sống một mình. Tôi cần ai đó để chia sẻ, vậy là tôi yêu.

Sau 2 năm tìm hiểu chúng tôi làm đám cưới. Nhưng thú thật là, trong suốt thời gian hai đứa tìm hiểu, cho đến sau này đã thành vợ chồng, tôi đều chưa bao giờ nhận thấy mình có ham muốn gần gũi với anh. Nhưng tôi không từ chối, bởi đơn giản vì tôi nghĩ vợ chồng thì cần phải có chuyện đó để duy trì hôn nhân.

Tôi không từ chối, nhưng cũng không mặn mà với chuyện đó, chỉ là đáp ứng cho qua để anh đỡ đòi hỏi, để cho tôi ngủ yên giấc mà thôi. Bây giờ, đã có 2 đứa con, tôi lại cảm thấy khó chịu mỗi khi chồng gần gũi, nhiều lần tôi từ chối, hoặc làm cho xong chuyện.

Chồng tôi, anh cũng là người có nhu cầu cao, tất nhiên, anh cũng rất khó chịu khi tôi không đáp ứng và cũng không có nhiều ham muốn, đôi khi ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Cảm nhận được điều này, nhiều khi tôi cũng muốn thay đổi, tôi cũng tham gia những diễn đàn cho phụ nữ, cũng chịu khó đọc để học hỏi những người phụ nữ giỏi chuyện ấy, nhưng rồi chẳng cải thiện được điều gì.

Đôi khi, tôi còn cảm thấy sợ phải gần gũi chồng, dù rất muốn nằm cạnh anh để ngủ, tôi cũng chẳng biết mình bị bệnh, hay khả năng sinh lý của mình hạn chế. Tôi phải làm gì để duy trì cuộc sống hôn nhân và hạnh phúc gia đình.

 

Vỡ òa nhận tin nhắn của chồng sau vấp ngã

“Em về nhà đi nhé. Các con đang mong mẹ lắm đấy...”. Nhận được nhắn tin của chồng, mắt chị Hoàn nhòa đi. Phải chăng đây là điều mà chị đã mong từ rất lâu rồi. Mặc dù tin nhắn của chồng chỉ nói là “các con mong mẹ” nhưng với chị đó cũng là cả một sự an ủi to lớn.
 

Vợ chồng lấy nhau hơn hai chục năm êm ấm, thế rồi chồng chị có chuyến tu nghiệp nước ngoài 2 năm. Trong thời gian đó, chị Hoàn đã có phút giây yếu lòng với một anh bạn đồng nghiệp. Chuyện đến tai chồng chị. Anh không làm ầm lên nhưng từ đó lặng lẽ thu xếp một cuộc sống không liên quan đến chị, cho dù vẫn sống trong cùng một mái nhà.

Cung cách ấy khiến chị Hoàn cảm nhận là chồng không còn tôn trọng mình nữa. Chị nhẫn nại dùng sự mềm mỏng của người phụ nữ để chuộc lỗi với anh. Chị tra mạng cố gắng nấu nhiều bữa cơm ngon lành hơn. Chị cũng làm đẹp để mình trở nên hấp dẫn hơn. Nhưng vô ích. Chồng với chị vẫn giống như một tảng băng. Vợ chồng hầu như không nói chuyện với nhau ngoài những việc không thể đừng, liên quan đến hai đứa con.

Không khí gia đình lúc nào cũng như tích điện. Chịu đựng được dăm tháng, chị Hoàn cảm thấy mình đang dần rơi vào trạng thái tinh thần rất tệ. Ban đêm chị hầu như không ngủ được. Ban ngày đi làm còn đỡ, đến chiều, hình dung gương mặt lầm lì của chồng trong bữa cơm và cả buổi tối chị chỉ muốn khuỵu xuống. Nhưng tất cả chưa nặng nề bằng những đêm dài, vợ chồng vẫn nằm trên một giường - do nhà không có điều kiện để nằm riêng phòng - nhưng cả hai đều gắng để không chạm vào nhau. Và rồi chị Hoàn nằm chong chong nghe chồng ngáy. Chị quyết định rời khỏi căn nhà đó, sau khi đã có hai cuộc nói chuyện riêng, một với chồng, một với 2 đứa con. Con chị đều đã là sinh viên đại học, chúng thấu hiểu và thông cảm với mẹ. Chồng chị thì chỉ nói một câu: Tùy em, muốn làm gì thì làm, anh không quan tâm. Chính câu nói của chồng đã làm chị suy sụp thêm. Chị nghĩ rằng cuộc hôn nhân này sẽ không còn cơ hội cứu vãn.

Thời gian đầu xa nhà, chị Hoàn rất buồn. Nhưng dần dần chị thấy tinh thần tốt hơn hẳn. Không phải đối diện hàng ngày với không khí căng thẳng, chị Hoàn dần ngủ được trở lại, sức khỏe được cải thiện. Chị cũng không bị giày vò trong nỗi nhớ các con bởi vì chúng rất chịu khó qua thăm mẹ. Những bữa cơm quây quần có mẹ có con khiến chị thấy lòng ấm áp. Chị chỉ hơi nhói lòng khi chúng hỏi bao giờ mẹ sẽ quay về nhà. Trong lòng chị có một câu hỏi khác: Bao giờ thì chồng sẽ mở lòng với mình? Anh từng nói tha thứ cho chị nhưng với chị tha thứ không có nghĩa là tiếp tục sống chung dưới một mái nhà. Chất lượng cuộc sống vợ chồng, với chị phải là sự ủ ấp đằm thắm. Bằng không, chị thà sống cuộc đời đơn lẻ.

Vo oa nhan tin nhan cua chong sau vap nga
 

Cưới xong, tôi mới biết chồng đã từng có một đời vợ

Sau đám cưới, tôi mới phát hiện chồng đã từng có vợ và ly hôn qua một người thân của anh.

Hai vợ chồng tôi quen nhau trong một chuyến xe khách, hôm đó tôi có việc từ thành phố về quê, còn chồng đi công tác về quê nhà tôi. Cuộc gặp gỡ đã khiến tôi và anh nảy sinh tình cảm và yêu nhau.
Cuoi xong, toi moi biet chong da tung co mot doi vo
Ảnh minh họa.
Sau gần 1 năm tìm hiểu, anh đưa tôi về ra nhà anh vài lần, nhưng tuyệt nhiên cả anh và người thân của anh không ai nói cho tôi biết rằng anh đã từng lập gia đình. Thấy anh quan tâm, yêu thương tôi, cũng chân thành và muốn tiến tới hôn nhân nên tôi đồng ý làm vợ anh.

Bắt quả tang chồng lên giường với gái, tôi còn bị anh đánh gãy tay

Chồng kéo tay tôi bảo về ngay nói chuyện nhưng tôi khóc lóc giằng ra, lao đến ả nhân tình, tát cho cô ta một cái nảy lửa. Thật không ngờ anh xông vào lôi tôi ra, đánh đạp tôi một trận thừa sống thiếu chết. 

Cưới nhau 5 năm, biết bao lần tôi khổ sở vì những chuyện ong ve mèo mỡ bên ngoài của chồng. Hàng xóm, bạn bè ai cũng biết tính anh, mỗi lần thấy tôi đều tỏ ra ái ngại. Thú thực, tôi vừa nhục nhã, vừa xấu hổ vì chồng ngoại tình.

Đọc nhiều nhất

Tin mới