Dù là đồ dùng nhạy cảm trong lĩnh vực may mặc nhưng đồ lót nữ giới cũng mang nặng ảnh hưởng xã hội và sự hiểu biết của con người về cái đẹp trong các vương triều khác nhau thời phong kiến Trung Quốc.
Ở thời Hán và Tần, kiểu nội y thông dụng nhất bao gồm một miếng vải có dây thắt sau lưng (có thể buộc quanh bụng) và cổ, nó có dạng một mảnh, phơi toàn bộ tấm lưng ong của người con gái. Lụa mỏng là vật liệu chính để làm đồ lót thời Tần và Hán. Màu sắc và các nét thêu thùa phong phú, tùy thuộc vào tính cách cô gái và xu hướng tới mời gọi ái tình. Các mỹ nữ ở thanh lâu có sở thích mặc táo bạo, sặc sỡ hơn.
Trong khi đó, áo lót ở vương triều nhà Đường tương đối cởi mở. Phụ nữ thời Đường thích mặc đồ lót với chất liệu vải trong suốt, có thể để lộ vai trần, cổ và một phần "cặp tuyết lê", không có dây buộc. Khuy áo được dùng thay cho dây buộc với loại vải co giãn giúp vòng 1 trông đầy đặn hơn.
