Nghe lời cầu xin của bác giúp việc mà tôi rơi nước mắt

Mỗi khi thấy bác giúp việc ân cần khuyên nhủ, đút từng muỗng cơm cho mẹ mình mà tôi thương quá đỗi!

Sau một lần bị té ngã trong nhà tắm thì sức khỏe của mẹ tôi xuống hẳn. Bà bị liệt nửa người dưới nên không đi đứng được nữa. Nhưng nửa thân người trên vẫn còn cảm giác. Chính điều đó càng khiến mẹ tôi rơi vào khủng hoảng tinh thần. Một người phụ nữ luôn xông xáo làm mọi việc trong nhà, giờ phải nằm liệt một chỗ, ngay cả những nhu cầu căn bản cũng phải có người giúp, hỏi sao bà không buồn bực.
Thời gian đầu, anh trai còn phụ vợ chồng tôi chăm sóc mẹ. Nhưng suốt cả năm trời như thế, ai cũng bắt đầu mỏi mệt. Thấy anh đường xá xa xôi mà ngày nào cũng phải về chăm sóc mẹ, tôi bàn chuyện thuê người giúp việc.
Bác giúp việc nhỏ hơn mẹ tôi 1 tuổi, cũng là hàng xóm với mẹ tôi. Trước đây, bác ấy với mẹ tôi vốn thân thiết, sau khi mẹ tôi bệnh, bác ấy cũng thường lui tới chăm nom. Khi tôi ngỏ lời muốn bác ấy chuyển đến nhà mình ở, giúp đỡ, bầu bạn với mẹ mình, bác ấy đã đồng ý ngay.
Nhưng mẹ tôi không còn hiền hậu như trước nữa. Có lẽ nỗi đau thể xác khiến tinh thần bà cũng bị ảnh hưởng. Mẹ thường cáu gắt, hay to tiếng với mọi người, kể cả bác giúp việc từng là hàng xóm thân thiết. Mỗi khi thấy bác giúp việc ân cần khuyên nhủ, đút từng muỗng cơm cho mẹ mình mà tôi thương quá đỗi!
Mãi đến chiều tối qua, tôi vô tình thấy cảnh mẹ mình hất đổ cả bát cơm canh trên tay bác giúp việc; bác ấy không những không giận dữ mà còn lau dọn từng chút một thì tôi càng khó xử hơn. Nhà bác giúp việc khá có điều kiện, các con đều làm ăn được và không muốn mẹ đi chăm sóc người khác. Họ cũng từng nói với tôi rằng mong tôi tìm người giúp việc khác, để mẹ họ được nghỉ ngơi. Giờ lại thấy bác bị mẹ tôi đối xử như vậy, tôi rất ái ngại, sợ tình cảm hàng xóm láng giềng sẽ bị ảnh hưởng.
Buổi tối, tôi buồn bã bảo bác giúp việc nghỉ việc để anh em tôi sắp xếp nhau chăm sóc mẹ. Nào ngờ, bác giúp việc cầu xin tôi để bác ấy tiếp tục chăm sóc mẹ tôi. Bác bảo: "Bác quen biết mẹ con đến nay cũng đã vài chục năm, tình cảm keo sơn, tối lửa tắt đèn có nhau. Tính mẹ con như thế nào, bác hiểu. Bác không trách mẹ con nóng tính, ai bị bệnh mà chẳng khó chịu. Ngoài bác ra, cũng không ai đủ sức chịu đựng mẹ con đâu, nên con cứ để bác chăm".
Nghe bác ấy nói, tôi xúc động rơi nước mắt. Mẹ tôi cũng nghe được nên sáng nay, tôi không thấy bà la hét gây khó dễ cho người khác nữa. Nhưng tôi vẫn cảm thấy rất phân vân. Tôi có nên chủ động sang nhà bác ấy, kể hết mọi chuyện để các con bác ấy hiểu và thông cảm giúp mẹ tôi không? Lúc đó, nếu họ không đồng ý để bác ấy chăm sóc mẹ tôi nữa, tôi cũng bằng lòng.

Nhìn mâm cơm, bạn của chồng vội vàng xin lỗi rồi bỏ về

Tôi dọn mâm cơm đang ăn dở của mình lên đãi bạn của chồng trong sự kinh ngạc của họ.

Chồng tôi là người thích tụ tập bạn bè. Anh ấy sẵn sàng chi nửa tiền lương chỉ để đãi bạn một bữa cơm ra trò, trong khi vợ con ở nhà lại thiếu thốn. Dù giận chồng lắm nhưng thấy anh cũng phụ vợ việc nhà và chăm con nên tôi bấm bụng cho qua.

Nhin mam com, ban cua chong voi vang xin loi roi bo ve
Ảnh minh họa.

Ngày tân gia, chồng sang tên sổ đỏ cho tôi khiến cả nhà choáng

Sao chồng lại muốn sang tên sổ đỏ cho tôi thế này?

Sau ngày cưới, chồng bất ngờ nói ra một bí mật giấu kín cả năm nay. Anh nói là 2 năm trước đã mua một mảnh đất, hiện vẫn còn nợ ngân hàng 300 triệu. Chồng bảo khi nào trả hết nợ rồi sẽ tính đến việc xây nhà.

Tôi nói với chồng là tôi cũng có một mảnh đất, được bố mẹ cho trước lúc đi lấy chồng. Nếu chồng cần tiền, tôi có thể bán mảnh đất đó để lấy tiền xây nhà và trả nợ. Chồng bảo đưa anh ấy đi xem mảnh đất mà bố mẹ cho xem có đẹp không. Nếu đẹp hơn đất của chồng mua thì có thể xây nhà trên đó.

Lắp camera quan sát mẹ nhưng chẳng ngờ tình huống này xảy ra

Sau sự việc tuần trước, anh em chúng tôi nhận ra chiếc camera hiện đại tưởng như tiện dụng lại trở thành vô dụng.

Bố mẹ tôi sinh được 4 người con, so với hàng xóm láng giềng thì gia đình tôi thuộc diện đông đúc nhất. Tuổi ấu thơ, 4 anh em chúng tôi lúc nào cũng ríu rít, nhiều khi cãi lộn ầm ĩ khắp xóm. Tôi nhớ khi ấy, hàng xóm thi thoảng phàn nàn vui với bố mẹ tôi là “Nhà đông con, mất trật tự quá!”. Thế nhưng mẹ tôi thường cười xòa bảo “Đông con, đông của, lúc già yếu thiếu gì người chăm…”.

Ấy vậy mà thời gian trôi nhanh như thoi đưa, chúng tôi dần trưởng thành, đi học rồi lập nghiệp khắp nơi, chẳng có đứa nào ở nhà với bố mẹ. Sau bao năm nuôi con ăn học cực nhọc, bố mẹ vừa được nghỉ ngơi nhàn hạ thì bố tôi qua đời, mẹ tôi sống một mình trong căn nhà 3 gian mà chỉ khi lễ tết mới xôm tụ con cháu. Mặc dù chúng tôi nhiều lần nói đón mẹ tới ở cùng nhưng bà nhất định muốn ở trong ngôi nhà quen thuộc cả đời người.

Đọc nhiều nhất

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.

Tin mới

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.