Franck Ribery (Bayern Munich): Là cầu thủ hiếm hoi có khả năng cạnh tranh sòng phẳng với Lionel Messi và Cris Ronaldo. Ribery trải qua năm 2013 thành công mỹ mãn với cú ăn 3 cùng với Bayern Munich (Champions League, Bundesliga, cúp Quốc gia). Năm 2013, Ribery chỉ về thứ 3 trong cuộc bầu chọn QBV FIFA 2013. Andres Iniesta (Barcelona): Cho đến bây giờ vẫn có rất nhiều người cho rằng Iniesta xứng đáng giành Quả bóng vàng FIFA 2010 hơn là người đồng đội ở Barca Lionel Messi. Cầu thủ nhỏ con này là một trong những nhân tố quan trọng giúp ĐT TBN đăng quang ở World Cup 2010. Thierry Henry (New York Red Bull): Năm 2003, Henry về nhì sau Pavel Nedved trong cuộc đua giành QBV. 3 năm sau, Henry một lần nữa lại vô duyên khi xếp thứ 3, sau Fabio Cannavaro (nhất) và Gianluigi Buffon (nhì). Chân sút có biệt danh “Đứa con của thần gió” thực tế xứng đáng nhận được vinh dự này sau một sự nghiệp lẫy lừng trong màu áo Arsenal. Xavi Hernandez: Barca và ĐT TBN không thể làm mưa, làm gió trong suốt gần 1 thập kỷ qua nếu thiếu đi người “nhạc trưởng” mẫu mực Xavi Hernandez. Sự xuất sắc của Xavi đã được thể hiện qua việc anh có 3 năm liên tiếp về thứ 3 trong cuộc bầu chọn Quả bóng vàng trong giai đoạn 2009-2011. Paolo Maldini: Các hậu vệ thường khó giành Quả bóng vàng, nhưng Paolo Maldini là một trường hợp cá biệt, xứng đáng được tôn vinh với những gì anh đã cống hiến trong sự nghiệp vĩ đại của mình. Maldini chỉ khoác áo duy nhất Milan trong suốt sự nghiệp cầu thủ (1985-2009) và là một trong những hậu vệ xuất sắc nhất trong thế hệ của mình. Maldini từng về sau Stoichkov (nhất) và Roberto Baggio (nhì) vào năm 1994, và 9 năm sau là màn bại trận trước Pavel Nedved (nhất) và Thierry Henry (nhì). Ferenc Puskas: Chân sút người Hungary Một trong những cầu thủ vĩ đại nhất trong làng bóng đá thế giới, người từng giành 5 chức vô địch TBN và 3 Cúp C1 trong màu áo Real Madrid ở giai đoạn những năm 50 và đầu 60 thế kỷ trước. Puskas từng ghi 84 bàn sau 85 trận chơi cho ĐTQG, đã về sau Luis Suarez - cầu thủ khoác áo đại kình địch Barcelona trong cuộc đua giành QBV 1960. Michael Laudrup: Laudrup là huyền thoại bóng đá Đan Mạch, một trong những tiền vệ công xuất sắc nhất trong lịch sử Barca và Real. Nhưng kém may mắn cho Laudrup khi ông sinh cùng thời với huyền thoại Milan - Marco van Basten, người từng có 3 lần giành QBV trong màu áo đội chủ sân San Siro. Raul Gonzalez: “Chúa nhẫn” chơi bóng chuyên nghiệp cho Real từ năm 16 tuổi, có bộ sưu tập danh hiệu hoành tráng, nổi bật là 6 chức vô địch La Liga, 3 Champions League, và là một trong những cây săn bàn xuất sắc nhất trong lịch sử Los Blancos. Năm 2001, Raul về nhì sau cầu thủ mà về sau trở thành đồng đội của anh ở Madrid - Michael Owen trong cuộc đua giành QBV. Frank Lampard: Franky là một trong những huyền thoại ở Premier League nói chung và ở Chelsea nói riêng. Không những thế, anh còn là chân sút xuất sắc nhất trong lịch sử đội bóng áo xanh thành London. Mặc dù vậy, Lampard chưa bao giờ giành QBV dù anh là một trong những tiền vệ luôn ghi được ít nhất 20 bàn/mùa trong giai đoạn 2006-2010 (về nhì sau Ronaldinho trong cuộc bầu chọn năm 2005). Ryan Giggs: Tiền vệ người xứ Wales là một trong những người gắn liền với triều đại hoàng kim của Sir Alex Ferguson ở M.U. Là một trong những tiền vệ tốc độ nhất, kỹ thuật nhất, dẻo dai nhất ở Premier League và đấu trường châu Âu, nhưng đáng tiếc là Giggs vẫn chưa một lần được “nếm mùi vị” của QBV. Steven Gerrard: Tiền vệ đội trưởng ĐT Anh đã cùng Liverpool lên ngôi vô địch năm 2004/2005 và anh cũng giành luôn danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Champions League mùa giải đó nhưng Gerrard lại thất bại trong cuộc đua tới quả bóng vàng năm 2005.
Franck Ribery (Bayern Munich): Là cầu thủ hiếm hoi có khả năng cạnh tranh sòng phẳng với Lionel Messi và Cris Ronaldo. Ribery trải qua năm 2013 thành công mỹ mãn với cú ăn 3 cùng với Bayern Munich (Champions League, Bundesliga, cúp Quốc gia). Năm 2013, Ribery chỉ về thứ 3 trong cuộc bầu chọn QBV FIFA 2013.
Andres Iniesta (Barcelona): Cho đến bây giờ vẫn có rất nhiều người cho rằng Iniesta xứng đáng giành Quả bóng vàng FIFA 2010 hơn là người đồng đội ở Barca Lionel Messi. Cầu thủ nhỏ con này là một trong những nhân tố quan trọng giúp ĐT TBN đăng quang ở World Cup 2010.
Thierry Henry (New York Red Bull): Năm 2003, Henry về nhì sau Pavel Nedved trong cuộc đua giành QBV. 3 năm sau, Henry một lần nữa lại vô duyên khi xếp thứ 3, sau Fabio Cannavaro (nhất) và Gianluigi Buffon (nhì). Chân sút có biệt danh “Đứa con của thần gió” thực tế xứng đáng nhận được vinh dự này sau một sự nghiệp lẫy lừng trong màu áo Arsenal.
Xavi Hernandez: Barca và ĐT TBN không thể làm mưa, làm gió trong suốt gần 1 thập kỷ qua nếu thiếu đi người “nhạc trưởng” mẫu mực Xavi Hernandez. Sự xuất sắc của Xavi đã được thể hiện qua việc anh có 3 năm liên tiếp về thứ 3 trong cuộc bầu chọn Quả bóng vàng trong giai đoạn 2009-2011.
Paolo Maldini: Các hậu vệ thường khó giành Quả bóng vàng, nhưng Paolo Maldini là một trường hợp cá biệt, xứng đáng được tôn vinh với những gì anh đã cống hiến trong sự nghiệp vĩ đại của mình. Maldini chỉ khoác áo duy nhất Milan trong suốt sự nghiệp cầu thủ (1985-2009) và là một trong những hậu vệ xuất sắc nhất trong thế hệ của mình. Maldini từng về sau Stoichkov (nhất) và Roberto Baggio (nhì) vào năm 1994, và 9 năm sau là màn bại trận trước Pavel Nedved (nhất) và Thierry Henry (nhì).
Ferenc Puskas: Chân sút người Hungary Một trong những cầu thủ vĩ đại nhất trong làng bóng đá thế giới, người từng giành 5 chức vô địch TBN và 3 Cúp C1 trong màu áo Real Madrid ở giai đoạn những năm 50 và đầu 60 thế kỷ trước. Puskas từng ghi 84 bàn sau 85 trận chơi cho ĐTQG, đã về sau Luis Suarez - cầu thủ khoác áo đại kình địch Barcelona trong cuộc đua giành QBV 1960.
Michael Laudrup: Laudrup là huyền thoại bóng đá Đan Mạch, một trong những tiền vệ công xuất sắc nhất trong lịch sử Barca và Real. Nhưng kém may mắn cho Laudrup khi ông sinh cùng thời với huyền thoại Milan - Marco van Basten, người từng có 3 lần giành QBV trong màu áo đội chủ sân San Siro.
Raul Gonzalez: “Chúa nhẫn” chơi bóng chuyên nghiệp cho Real từ năm 16 tuổi, có bộ sưu tập danh hiệu hoành tráng, nổi bật là 6 chức vô địch La Liga, 3 Champions League, và là một trong những cây săn bàn xuất sắc nhất trong lịch sử Los Blancos. Năm 2001, Raul về nhì sau cầu thủ mà về sau trở thành đồng đội của anh ở Madrid - Michael Owen trong cuộc đua giành QBV.
Frank Lampard: Franky là một trong những huyền thoại ở Premier League nói chung và ở Chelsea nói riêng. Không những thế, anh còn là chân sút xuất sắc nhất trong lịch sử đội bóng áo xanh thành London. Mặc dù vậy, Lampard chưa bao giờ giành QBV dù anh là một trong những tiền vệ luôn ghi được ít nhất 20 bàn/mùa trong giai đoạn 2006-2010 (về nhì sau Ronaldinho trong cuộc bầu chọn năm 2005).
Ryan Giggs: Tiền vệ người xứ Wales là một trong những người gắn liền với triều đại hoàng kim của Sir Alex Ferguson ở M.U. Là một trong những tiền vệ tốc độ nhất, kỹ thuật nhất, dẻo dai nhất ở Premier League và đấu trường châu Âu, nhưng đáng tiếc là Giggs vẫn chưa một lần được “nếm mùi vị” của QBV.
Steven Gerrard: Tiền vệ đội trưởng ĐT Anh đã cùng Liverpool lên ngôi vô địch năm 2004/2005 và anh cũng giành luôn danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Champions League mùa giải đó nhưng Gerrard lại thất bại trong cuộc đua tới quả bóng vàng năm 2005.