Bức tranh này mô tả cuộc sống thoải mái và hạnh phúc của một số phụ nữ quý tộc và một cô hầu gái trong thời kỳ phồn thịnh của triều đại nhà Đường (618 - 907) ở Trung Quốc.Trong bức tranh, năm phụ nữ quý tộc và một cô hầu gái đang tận hưởng thời gian trong vườn trong khi chuyển từ mùa xuân sang mùa hè.Nhưng điều gây chú ý là món trang sức đặc biệt mà một phụ nữ trong tranh đang đeo trên cổ tay của mình.Món trang sức này được gọi là "khiêu thoát" và thường bao gồm một vòng kim loại có hình dạng giống lò xo. Nó được cuộn 3-10 vòng ở cổ tay hoặc cánh tay.Món trang sức "khiêu thoát" này thể hiện một lời thề hẹn sắt son trong tình yêu và đã gắn bó mật thiết với tình yêu trong thời kỳ phong kiến.Nó là biểu tượng của sự trung thành và tình yêu sâu đậm, thường được đeo bởi người yêu để thể hiện cam kết của họ đối với nhau.Chi tiết nhỏ về món trang sức này trong bức tranh đã thể hiện mong muốn thầm kín của nhiều phụ nữ phong kiến, người không có quyền tự quyết định về tình yêu và hạnh phúc của họ trong xã hội cổ đại.Mời quý độc giả xem thêm video: Trở về Hà Nội xưa qua bức tranh giao thông thú vị năm 1973.
Bức tranh này mô tả cuộc sống thoải mái và hạnh phúc của một số phụ nữ quý tộc và một cô hầu gái trong thời kỳ phồn thịnh của triều đại nhà Đường (618 - 907) ở Trung Quốc.
Trong bức tranh, năm phụ nữ quý tộc và một cô hầu gái đang tận hưởng thời gian trong vườn trong khi chuyển từ mùa xuân sang mùa hè.
Nhưng điều gây chú ý là món trang sức đặc biệt mà một phụ nữ trong tranh đang đeo trên cổ tay của mình.
Món trang sức này được gọi là "khiêu thoát" và thường bao gồm một vòng kim loại có hình dạng giống lò xo. Nó được cuộn 3-10 vòng ở cổ tay hoặc cánh tay.
Món trang sức "khiêu thoát" này thể hiện một lời thề hẹn sắt son trong tình yêu và đã gắn bó mật thiết với tình yêu trong thời kỳ phong kiến.
Nó là biểu tượng của sự trung thành và tình yêu sâu đậm, thường được đeo bởi người yêu để thể hiện cam kết của họ đối với nhau.
Chi tiết nhỏ về món trang sức này trong bức tranh đã thể hiện mong muốn thầm kín của nhiều phụ nữ phong kiến, người không có quyền tự quyết định về tình yêu và hạnh phúc của họ trong xã hội cổ đại.