Khó xử khi mẹ thường xuyên dùng chiêu "chiến tranh lạnh"

Việc mẹ thường xuyên sử dụng "chiêu"... "chiến tranh lạnh", "từ mặt" càng khiến con khó gần gũi với mẹ. Khoảng cách giữa hai mẹ con vốn xa, giờ càng thêm xa hơn.

Ở tuổi teen, con ương bướng cũng là điều dễ hiểu. Nhiều khi con muốn làm theo ý mình mà không theo ý mẹ cũng khiến mẹ giận dữ và 2 mẹ con lại... cãi nhau. Cả mẹ và con, ai cũng muốn bảo vệ chính kiến của mình. Mẹ cho rằng, mẹ là người lớn thì luôn đúng, con cấm cãi. Con lại thấy rằng việc mẹ đòi hỏi con, bắt con nghe theo, con thấy không hợp lý nên con không muốn làm.
Đơn giản như việc con đi học thêm. Mẹ cố gắng tìm thầy giỏi cho con nhưng con lại không thích phương pháp giảng dạy của thầy. Con cảm thấy thầy dạy quá nhanh, không dạy kỹ kiến thức cơ bản mà dạy nâng cao luôn khiến con không theo được. Học với thầy, con không khác gì “vịt nghe sấm”. Mẹ thì luôn nhắc nhở: “Cố gắng mà học, tiền học thêm đắt lắm đấy. Mẹ không có nhiều tiền nhưng phải “bóp mồm bóp miệng” để cho con đi học”. Suốt ngày phải nghe “bài ca” ấy đã đủ khiến con rất áp lực rồi. Con cảm thấy nếu cứ tiếp tục đi học thì chẳng khác nào “kẻ ăn tàn phá hại”, “ném tiền qua cửa sổ”, bởi tiền mẹ bỏ ra mua kiến thức cho con nhưng con lại không nhận được gì.
Thế nên con nói với mẹ là không muốn học thầy nữa, con sẽ tìm giáo viên khác phù hợp với trình độ của con mà học phí lại rẻ hơn. Nghe thế, mẹ đùng đùng nổi giận. Mẹ cho rằng, chẳng có giáo viên nào tốt hơn thầy, đó là tại con không cố gắng. Mà đã không cố gắng thì học ai cũng thế. Và rồi mẹ lại giận con, “chiến tranh lạnh” với con.
Kho xu khi me thuong xuyen dung chieu
Ảnh minh họa. 
Con sợ nhất những ngày bị mẹ “từ mặt”, bị mẹ coi là người thừa thãi, vô hình trong nhà. Con chào, mẹ không nói gì, con hỏi, mẹ chỉ im lặng cùng bộ mặt “lạnh như tiền”. Thậm chí đến bữa, mẹ cũng chẳng thèm gọi con, kệ con muốn ăn lúc nào thì ăn. Trong khi đó, với em gái, mẹ vẫn cười nói rôm rả. Đi học, con đã cảm thấy mệt mỏi, căng thẳng, thế nhưng khi về nhà, con cảm thấy vô cùng ức chế khi mẹ tỏ thái độ như thế.
Con đoán rằng mẹ "cấm vận" việc nói chuyện với con để con phải chùn bước, xuống nước và làm theo ý mẹ, để con có thời gian ngẫm nghĩ rằng con đã sai. Thực tế là con chẳng nghĩ gì đâu, nếu có phải làm theo ý mẹ thì chỉ là do bắt buộc và con làm trong sự gượng ép. Và việc mẹ thường xuyên sử dụng “chiêu”... "chiến tranh lạnh", "từ mặt" càng khiến con khó gần gũi với mẹ. Khoảng cách giữa hai mẹ con vốn xa, giờ càng thêm xa hơn. Chán nản trước cách ứng xử không bao dung, có phần “trẻ con” của mẹ, nhiều khi con cảm thấy bất cần, muốn tung hê mọi thứ.
Cứ có việc gì không hài lòng, không ép được con làm theo ý mẹ là mẹ lại giở bài “từ mặt” con. Mẹ có biết, cách ứng xử này của mẹ còn đáng sợ hơn hành vi bạo hành về thể xác. Con cảm thấy hoang mang vô cùng.
Tại sao mẹ không đặt vào vị trí của con để nghĩ cho con? Tại sao lúc nào mẹ cũng muốn áp đặt con theo ý mẹ? Và nếu có giận con, thì mẹ cũng chỉ nên giận một lúc hoặc cùng lắm là 1,2 ngày thôi chứ!.
Con nhớ, không ít lần mẹ “cấm vận” cả tuần đến nửa tháng. Khoảng thời gian ấy, con cảm thấy cô đơn lắm. Con đâu đã trưởng thành, đâu phải là người lớn nên con rất cần có mẹ chia sẻ, nói chuyện. Con khát khao muốn lấy lại tình yêu thương của mẹ nhưng bất lực trước gương mặt lạnh te. Mẹ à, mẹ thay đổi “chiến thuật” giận con đi, đừng “từ mặt” con nhiều như thế, con thực sự không thể chịu đựng thêm nữa rồi.

Buồn nôn khi đánh răng là dấu hiệu bệnh nguy hiểm không thể chủ quan

Khi có những biểu hiện buồn nôn khi đánh răng, bạn chớ nên chủ quan vì có thể đấy là những cảnh báo xấu về sức khỏe hoặc bệnh tật.

Về cơ bản, nôn là một phản xạ có lợi cho cơ thể nhằm làm giảm áp lực trong dạ dày khi có sự hiện diện của dị vật hoặc kích thích lên vùng hầu họng. Nếu khi đánh răng có cảm giác buồn nôn kéo dài với tính chất không thay đổi hoặc tăng dần, có thể là do một trong hai nguyên nhân sau:

Vừa bước ra từ khách sạn với nhân tình, chồng lặng người cảnh tượng trước mắt

Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Sáng nay chủ nhật, chồng có việc ra ngoài, cô đã hứa với con gái 4 tuổi từ trước nên một mình đưa con đi mua đồ chơi. Thời tiết rất đẹp, cửa hàng đồ chơi mà đồng nghiệp cô giới thiệu cũng rất ổn. Hai mẹ con vui vẻ lựa vài món, còn tán chuyện với chị bán hàng chán chê, mới có ý định ra về.

Vừa bước ra khỏi cửa shop đồ chơi, cô còn đang nghĩ cần gọi điện cho chồng, hỏi anh trưa có về ăn cơm hay không, để mẹ con cô còn biết. Thì con gái bên cạnh đã reo lên: "Mẹ ơi, bố kìa!". Cô dõi mắt theo cánh tay bé xíu của con, thì lặng người khi nhìn thấy chồng mình và một cô gái trẻ đang đứng sóng vai ở trước cửa 1 căn nhà cách mẹ con cô ngắn ngủn có hơn chục mét. Điều đáng nói, căn nhà đó lại là một nhà nghỉ!

Cô chưa kịp định thần thì con gái đã chạy ào đến chỗ bố, ôm chân bố rồi ríu rít: "Bố ơi, mẹ đưa con đi mua đồ chơi. Con và mẹ mua bao nhiêu là đồ chơi đẹp. Bố đến đón con đấy à?". Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Vừa vui vẻ hết mình với người phụ nữ khác, con gái lại chạy đến ôm chặt, ngây thơ reo vui khi nhìn thấy mình, người đàn ông còn lương tâm nào có thể bình tĩnh cho nổi?

Cô đau đớn nhìn tất cả trong mắt. Hóa ra anh đã ngoại tình. Thế mà cô chẳng hề hay biết chút gì. Và hôm nay đúng là ông trời sắp đặt, khi để mẹ con cô mua đồ chơi ở ngay sát căn nhà nghỉ mà anh và bồ hẹn hò. Còn gì cay đắng, xót xa hơn thế?

Trái tim cô đau như vỡ tan thành từng mảnh, nhưng nhìn nụ cười ngây thơ trên mặt con gái, cô lại vực lại tinh thần. Cô mỉm cười bước lại gần, bảo với con gái: "Con chưa ngoan nhé! Con đã chào bạn của bố chưa? Chào cô đi con!". Con gái lúc này mới sực tỉnh, vội vàng lễ phép chào người phụ nữ đi cùng bố mình. Trẻ con đâu có hiểu gì chứ!

Thấy cả chồng và cô ả kia đều lúng túng ra mặt, cô tiếp lời: "Anh với bạn đã bàn xong công việc chưa? Nếu bạn anh có thời gian rảnh thì anh hãy mời cô ấy về nhà mình chơi?". Cô ả kia ngượng ngập từ chối. Cô cười: "Vậy nhà chúng tôi xin phép về trước nhé. Con chào tạm biệt cô đi con! Về nhà còn khoe đồ chơi mới với bố nào!".

Vua buoc ra tu khach san voi nhan tinh, chong lang nguoi canh tuong truoc mat
Ảnh minh họa. 

Con gái hồn nhiên chào "bạn" của bố mình, rồi cả nhà cô vẫy taxi lên xe về trước. Cô sắp không chống cự được nữa rồi, tất cả chỉ vì con, cô mới phải diễn phải cười phải làm như không. Cô nhanh chóng đưa con sang gửi bà ngoại, cô không muốn khóc trước mặt con, càng chẳng nỡ để con chứng kiến cảnh bố mẹ to tiếng với nhau.

Gửi con xong về tới nhà, cô lao vào phòng ngủ, đóng chặt cửa khóc như mưa. Cô đau đớn quá, không biết phải làm gì nói gì lúc này nữa, chỉ biết dùng cách giải tỏa nguyên thủy nhất để hi vọng vơi bớt phần nào khổ sở trong lòng mà thôi.

Còn anh lặng người ngồi trên sofa, lòng xót xa khi nghĩ đến nụ cười hồn nhiên chưa nhuốm sự đời của con gái. Một cảm giác tội lỗi, áy náy vô cùng dâng trào khi anh đối diện với ánh mắt trong trẻo đầy tin tưởng, sùng bái mà con gái dành cho mình. Sao anh có thể làm như thế? Chỉ vì chút dục vọng tầm thường mà biến mình thành kẻ tội đồ với vợ con, gia đình.

Còn cô, cô cao thượng cũng như giàu sự hi sinh, nhẫn nại hơn anh gấp bội. Lòng cồn cào nổi sóng, nhưng cô vẫn kìm nén vì con, vì nghĩ cho đại cục. Anh thật hèn hạ, thật xấu xa và bỉ ổi! Cả đời này anh có bù đắp cũng không hết những gì anh đã làm tổn thương đến hai mẹ con cô.

Suy thận cực kỳ nguy hiểm: Những dấu hiệu ai cũng cần biết

Bệnh thận là bệnh cực kỳ nguy hiểm tuy nhiên, dấu hiệu nhận biết của nó lại thường bị bỏ qua. Vậy những dấu hiệu này là gì? hãy cùng nhau tìm hiểu nhé!
 

Đọc nhiều nhất

Tin mới