Người mẹ giàu có cùng con bay vào tuổi thơ yêu thương là tác phẩm mới của tác giả Xuân Bình do Chibooks xuất bản. Cuốn sách kể câu chuyện về người mẹ một mình nuôi con gái bé bỏng. Với tất cả vai trò, trách nhiệm, tình yêu vô bờ bến, mẹ đã và đang đồng hành với con lớn lên từng ngày.
Đó là những mẩu chuyện xảy ra ở nhà, trường, sân chơi... những nơi hai người đặt chân đến. Mỗi câu chuyện là cách người mẹ dạy con bằng tình yêu sẵn có.
Mẹ dạy con cách cư xử, bày tỏ tình yêu thương, cách tự lo cho mình từ mặc quần áo, nấu ăn, làm việc nhà, chủ động trong việc học đến tự tin đi xa bằng các loại phương tiện giao thông hay sống xa mẹ nhiều ngày.
Họ cùng ăn, chơi, trò chuyện, xem phim, cùng ngủ... Giữa mẹ và con không khoảng cách, không có sự sợ hãi mà chỉ tồn tại tình yêu thương ngọt ngào. Cả hai gắn bó với nhau trong tuổi thơ êm đềm, ấm áp.
"Mẹ là người con yêu nhất, vì mẹ luôn chơi cùng con và luôn làm cho con cười” - người mẹ đã rất cảm động khi đọc dòng chữ đó vào năm con gái học lớp 2.
Người mẹ đã hạnh phúc hơn, ngọt ngào hơn, trái tim luôn tràn đầy cảm xúc từ khi sống cùng cô gái nhỏ và nhận ra mình trở nên “giàu có” hơn mỗi ngày.
|
Tác giả Xuân Bình.
|
Trích đoạn trong cuốn sách Người mẹ giàu có cùng con bay vào tuổi thơ yêu thương
“Con yêu mẹ!”
Đó là câu nói của con khi vừa thức dậy.
- Chúc mừng sinh nhật con! Hôm nay, Chip được ba tuổi rồi.
- Con yêu mẹ!
Cô nàng ôm cổ mẹ, nũng nịu rất dễ thương.
Ba tuổi, con luôn nói mình đã lớn, cao gần bằng mẹ rồi.
Ba tuổi, con biết cùng mẹ làm việc nhà, làm bánh mời mẹ ăn.
Ba tuổi, con thích làm điều mình muốn, diễn đạt suy nghĩ rất dài, trình bày rất ngắn sự việc mới xảy ra.
Ba tuổi, con nhớ rất lâu lời mẹ hứa, con cũng hay làm nũng, hay khóc nhè.
Ba tuổi, con luôn líu lo về mọi thứ xung quanh vào mỗi sáng tới trường. Nào là bạn gà trống hát “ò ó o” đánh thức con dậy, rồi nước cứ đi chơi mãi không chịu về với mẹ để đường đi phải ngập, con không thích chiếc ô tô chạy ngang có kính màu đen vì nó tối thui…
Ba tuổi, con thích hôn tạm biệt mẹ khi vào lớp, thích kéo mẹ ngồi xuống để hôn thật kêu, thường để dành cái bánh bữa xế ở trường mang về cho mẹ, thích kể chuyện bạn, chuyện cô trong lớp.
Ba tuổi, con thích đọc sách trước khi ngủ. Con chọn những quyển sách nhiều hình, nhất là sách có bạn thỏ. Từng củ cà rốt, giọt mồ hôi, đôi tai ngắn dài của thỏ con tìm thấy trên hình phải theo đúng câu chuyện và nhất định không bỏ qua chi tiết nhỏ nào. Lần nào con cũng hỏi:
- Thỏ con thương mẹ thỏ lắm, phải không mẹ?
- Đúng rồi con.
- Con thương mẹ lắm!
- Mẹ yêu con lắm luôn!
Có một dạo, con gái thường hay nói:
- Mẹ ơi, con yêu mẹ. Mẹ yêu ai?
- Mẹ yêu Chip!
Con cười hì hì thích thú. Không lâu sau, con lại kêu: “Mẹ ơi, con yêu mẹ!” Hôn mẹ chụt chụt, rồi ôm, vỗ nhẹ nhẹ vào lưng tôi. Tiếng hôn ngọt ngào, ấm áp làm tôi sung sướng vô cùng. Buổi tối, lên giường ngủ, con ôm tôi và nói:
- Con yêu mẹ!
- Mẹ yêu con!
Con thể hiện tình cảm của mình rất tự nhiên, thoải mái. Tình yêu con dành cho tôi giống như dữ liệu có sẵn, chỉ cần bấm phím “enter” là chạy ra. Tôi đã phát triển cảm xúc yêu thương cho con ngay từ khi mới chào đời và duy trì cho đến lớn. Ôm và hôn là hai cử chỉ yêu thương tôi thể hiện với con bất cứ lúc nào với thái độ yêu thương, trìu mến. Trước khi con ngủ và sau khi thức dậy, tôi đều hôn rồi nói “Mẹ yêu con!”, hôn khi con ra khỏi nhà, hôn khi có niềm vui đến với con hay với mẹ. Khi con có chuyện không vui, tôi cũng lại ôm con. Vào trường mầm non, các cô giáo thường thể hiện tình cảm yêu thương với các bạn nhỏ qua những hành động như ôm trìu mến, nói lời yêu thương, nghe các con tâm sự. Có lẽ thói quen của mẹ và sự ngọt ngào của cô giáo đã giúp con thể hiện cảm xúc của mình rất chân thật mà không thấy ngượng ngùng.
Chính cảm xúc luôn được bộc lộ đó đã làm cho cuộc sống của chúng tôi ngọt ngào hơn, ấm áp hơn và hiểu nhau hơn. Tôi cứ nghĩ, con lớn thêm chút nữa chắc sẽ không còn hôn, không còn ôm mẹ nữa; nhưng rất vui là đến 8 tuổi, con gái vẫn hôn mẹ vào mỗi tối, rồi ôm mẹ thật chặt, thật yêu thương. Khi thấy tôi không vui, cô nàng ôm tay mẹ hoặc im lặng ngồi bên cạnh. Với tôi, hình như không có liều thuốc nào làm giảm nỗi buồn nhanh đến vậy.
Không chỉ con gái mới thoải mái bộc lộ cảm xúc, mà các bạn trai cũng thường xuyên thể hiện tình cảm với mẹ mình. Con trai bốn tuổi của bạn tôi hay nói “Con yêu mẹ!” và thích được nghe mẹ nói “Mẹ yêu con!” Mỗi sáng thức giấc, hai mẹ con họ trao nhau thông điệp như vậy, giống như điều ấy đã truyền năng lượng cho cả ngày của họ. Không phải thịt, cá hay rau, mà món ăn tinh thần ấy đã mang đến nguồn sức mạnh mãnh liệt cho cả mẹ và con. Trẻ thơ thật đáng yêu, chúng luôn đem lại sự ngọt ngào, ấm áp cho mẹ, cho người mà con yêu thương, gần gũi.
Khi con gái biết viết chữ, trong những dòng nhật ký yêu thương luôn có hình bóng mẹ: “Con yêu mẹ”, “Con yêu mẹ rất nhiều”, “Con ước mẹ có nhiều sức khỏe để nuôi con”, “Hôm nay, mẹ làm mì ống rất ngon, con cảm ơn mẹ rất nhiều”. Tình yêu của con luôn ngọt ngào, ấm áp như vậy, con luôn khen món ăn mẹ nấu với thái độ rất yêu thương, rất trân trọng. Với con, có lẽ món ăn ngon nhất là món mẹ nấu, vì trong đó, gia vị được nêm bằng tất cả tình yêu bao la của mẹ và chứa đựng sự cố gắng để tạo ra món ăn ngon phù hợp với tuổi của con. Con cảm nhận tình yêu, con cảm nhận sự ngọt ngào, con đón nhận tất cả những gì mẹ mang đến, và con cũng trao lại cho mẹ những gì yêu thương nhất theo cách sâu sắc nhất từ một cô bé có trái tim ấm áp, nồng nàn.
Tối nay, con gái ngủ thật ngon. Giấc ngủ của con rất sâu và thật yên bình, tôi cứ nhìn mãi, nhìn mãi. Tôi cực kỳ thích cảm giác này, một cảm giác thật hạnh phúc. Khi đó, mọi khổ đau, buồn tủi hay sự vất vả, cực nhọc trong cuộc đời đều dừng lại để tôi được trôi theo dòng chảy tình yêu với con. Sáng mai thức dậy, thế nào con cũng sẽ nói: “Con ngủ say sưa luôn!” Ba tuổi của con, tuổi thần tiên của cuộc đời con.