Đọc xong bản di chúc của bố mà tôi cay đắng khóc thầm trong lòng

Khi còn sống, bố mẹ đồng ý để lại nhà đất cho con gái. Vậy mà, bây giờ bản di chúc lại ghi tên em trai tôi.

Ngày còn trẻ, tôi đi lao động nước ngoài, kiếm được bao nhiêu tiền gửi về cho bố mẹ hết. Khi hết thời hạn làm việc, tôi về nước và biết được bố mẹ đã dùng hết tiền của tôi gửi về mua đất xây nhà.

Tôi buồn lắm, trách bố mẹ không hỏi ý kiến của con gái. Bố bảo sau này bố mẹ khuất, nhà này thuộc về tôi, có mất đi đâu mà tôi giận hờn. Với lại số tiền bố mẹ bỏ ra nuôi dưỡng cho tôi ăn học thành người và tiền đi lao động nước ngoài còn lớn hơn số tiền mà tôi gửi về. Bố mẹ không tính toán thì thôi, sao tôi phải tính chi li làm gì. Tất cả những lời bố nói là đúng, tôi không thể cãi được.

Vậy là những năm làm việc nơi xứ người tôi trắng tay, tôi ra thành phố bắt đầu làm lại từ đầu. Vài năm sau đó, tôi lấy chồng và thuê phòng trọ sống. Cuộc sống của gia đình tôi khó khăn đủ bề. Công ty của chồng ít việc, thời gian nghỉ nhiều hơn đi làm nên lương chẳng được bao nhiêu. Vô tình, tôi trở thành người gánh vác kinh tế chính trong gia đình.

1 tuần trước, bố tôi mất sau đúng 1 năm mẹ tôi qua đời. Nỗi đau cũ chưa nguôi ngoai, nỗi đau mới đã ập tới. Sau này chỉ còn hai chị em tôi nương tựa vào nhau.

Sau đám tang của bố, chị em tôi thu dọn đồ đạc của bố mang bỏ đi. Em trai tôi bất ngờ tìm được bản di chúc của bố được để cẩn thận trong chiếc hộp đặt ở góc tủ. Lúc có mặt đông đủ mọi người, em tôi công khai di chúc.

Từng lời trong di chúc của bố để lại làm tôi đau nhói nhưng không dám nói ra sự thật. Bố tôi để lại toàn bộ đất và ngôi nhà cho vợ chồng em trai tôi. Còn đứa con gái làm việc cực khổ vất vả nơi xứ người kiếm từng đồng tiền gửi về cho bố mua đất làm nhà thì chẳng được gì.

Nếu bây giờ tôi nói chuyện tiền mua đất và nhà là do tôi bỏ ra hết, chắc chắn chị em sẽ xảy ra tranh chấp. Chồng tôi biết chuyện sẽ nghĩ thế nào về gia đình tôi? Lẽ nào, tôi phải thừa nhận ngôi nhà đó là của em trai để bảo vệ tình cảm chị em sao?

Bố mẹ công khai di chúc, đẩy vợ chồng tôi vào thế khó xử

Tôi không ngờ, bố mẹ lại công khai di chúc vào thời điểm nhạy cảm như thế này.

Nhà tôi chỉ có hai chị em gái. Chị gái tôi sống chung với bố mẹ, còn vợ chồng tôi ở riêng. Trước đây, tình cảm trong nhà rất hòa thuận, êm ấm. Nhưng từ lúc anh rể tôi làm ăn thất bát, đổ nợ khắp nơi thì mọi chuyện bắt đầu căng thẳng.

Đọc di chúc, chúng tôi quyết định hoàn thành tâm nguyện của bố chồng

Ngay khi phát hiện tờ di chúc của bố chồng, tôi đã gọi mọi người về họp gia đình.

Sau khi bố chồng mất một tuần, tôi đã đến thu dọn đồ đạc của ông. Tôi rất bất ngờ phát hiện một tờ di chúc của bố để lại cho chúng tôi. Không phải là phân chia tài sản mà là các khoản nợ chưa trả.

Tôi đã gọi điện cho các anh chị đến để xem tờ giấy viết tay của bố. Số tiền ông còn nợ người ta là hơn 1 tỷ, đó là con số rất lớn với chúng tôi, chẳng hiểu sao bố lại nợ nhiều thế.

Dọn phòng mẹ chồng, lật đệm tôi sốc khi thấy thứ khiến tôi trắng tay

Hôm qua dọn phòng cho mẹ, thấy thứ này dưới đệm tôi cực kỳ sốc và hụt hẫng vô cùng.

Cuộc đời đúng là vô thường, chẳng ai biết ngày mai sẽ thế nào. Tôi và chồng từng yêu nhau 7 năm mới cưới, vậy mà sau 3 năm tôi đã trở thành người đàn bà góa chồng. Anh ra đi đột ngột trong một vụ tai nạn, khi tôi mới sinh con được hơn một tháng. Ngày biết tin, tôi sốc mà ngất lên ngất xuống. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại bất hạnh đến vậy. Nếu không có cô con gái nhỏ, tôi đã chẳng đủ mạnh mẽ mà sống tốt nữa.

Chồng mất, mẹ con tôi phải làm quen với cuộc sống mới. Tôi vừa làm mẹ, vừa làm bố của con. Vất vả, tủi thân có cả nhưng vì con, vì anh tôi phải cố gắng. Mẹ chồng sợ tôi vội tái hôn nên tâm sự dặn tôi đợi đến khi bốc mộ cho anh xong. Tôi cũng chưa có ý định đi bước nữa phần vì rất yêu chồng, phần vì thương con, và muốn thay chồng lo cho mẹ. Hai mẹ con tôi vẫn ở với bà nội, mẹ con, bà cháu nương tựa, giúp đỡ nhau.

Đọc nhiều nhất

Tin mới