Theo số liệu thống kê của blog The Saker (Mỹ), Không quân Nga xuất kích mỗi ngày gấp 3 lần so với máy bay liên quân ở Syria, ném bom trúng mục tiêu của IS và các nhóm khủng bố khác rất chính xác, dù máy bay và cả bom đều thuộc hàng rất cũ. Chẳng hạn máy bay ném bom Su-24 hoạt động từ năm 1974, Su-25 từ năm 1981. Chỉ có Su-34 và Su-30SM là loại mới, tác chiến ở Syria chủ yếu là thử nghiệm. Máy bay ném bom chiến lược như Tu-22 cũng có từ thời Liên Xô.Dù đã đã khá cũ nhưng những máy bay này của Nga đều có thể tung ra những cú đòn cực kỳ chính xác vào các mục tiêu của IS trên đất Syria. Và để làm được điều đó, máy bay nga được trang bị “bộ não” hệ thống SVP-24 (СВП– 24 - hệ thống máy tính bộ phận chuyên dùng) và module đặt trên mặt đất của nó. Trong ảnh: Hệ thống SVP-24 tại triển lãm hàng không MAKS 2005 ở căn cứ Zhukovsky.Theo giới thiệu của Phó Tổng giám đốc Gefest và T Dmitri Lomako: “Hệ thống máy tính bộ phận chuyên dùng dành cho không quân hiện được lắp đặt trên các máy bay cường kích Su-24, Su-25 và ném bom chiến lược Tu-22.Hệ thống cho phép lựa chọn quỹ đạo bay của bom đạn tối ưu hơn cả và góc bắn đưa nó vào mục tiêu hiệu quả hơn cả, bám sát cơ động của mục tiêu, tránh các chướng ngại vật và hỗ trợ cơ động. Và đó vẫn chưa phải là hết các khả năng của SVP-24. Ngoài việc thực hiện các nhiệm vụ bay, hệ thống còn được đồng bộ hoá với các module chỉ huy các đơn vị bộ binh trên mặt đất”.Toàn bộ thông tin về tiến hành trận đánh, về tình trạng và sự bố trí các đơn vị nhờ chương trình đảm bảo phần mềm thống nhất được tích hợp vào dữ liệu “đám mây”.Việc trao đổi dữ liệu trong hệ thống diễn ra không có lời nói nhằm loại bỏ khả năng phạm lỗi do chất lượng liên lạc kém và yếu tố con người. Nhờ tín hiệu kỹ thuật số đã mã hoá chỉ cần 0,3 giây có thể truyền mệnh lệnh đồng thời lên màn hình các hệ thống chỉ huy của các lực lượng ở mặt đất và trên không.“Toàn bộ dữ liệu trong chương trình đảm bảo phần mềm thống nhất được truyền theo tín hiệu vô tuyến kỹ thuật số bằng các đài vô tuyến tiêu chuẩn thông thường có trên mọi vật thể bay. Thông tin đã mã hoá không tới tai nghe của các kíp lái, mà vào thẳng thiết bị trên máy bay, nơi sẽ tính toán và xử lí các thông tin đó. Sau đó kết quả sẽ được đưa vào thiết bị ngắm bắn”, ông Lomako nói thêm.Việc hiện đại hoá được thực hiện theo quan điểm công nghệ thống nhất, điều có ý nghĩa kinh tế không nhỏ đối với Tổ hợp công nghiệp quốc phòng.Việc chuyển sang ASU thống nhất không loại trừ sử dụng thiết bị cũ. Ví dụ, các máy bay ném bom đã nâng cấp Su-24 và Tu-22 về tính năng gần như máy bay thế hệ thứ 5, trong khi đó các cảm biến cũ vẫn được giữ nguyên, chỉ thay phần “bộ não” của máy bay. Việc ứng dụng SVP-24 làm tăng độ chính xác bom đạn không có điều khiển rẻ tiền như của bom có điều khiển đắt tiền.Phó Tổng công trình sư của nhà máy Mikhail Panin cho biết: “Vị trí của máy bay được chương trình sử dụng bản đồ kỹ thuật số của địa điểm xác định. Hệ thống không phụ thuộc vào thiết bị radar và vệ tinh, vị trí của máy bay được xác định dựa vào các cảm biến vẫn có trên máy bay và chương trình phần mềm của SVP-24.Số liệu độ cao được so sánh với dữ liệu đã nạp vào bản đồ địa hình của địa điểm. Ở thời điểm hiện nay không có xí nghiệp Nga nào có được các chỉ số về độ chính xác và độ tin cậy tương tự, và theo tôi được biết, cũng không có xí nghiệp nào ở nước ngoài”.
Theo số liệu thống kê của blog The Saker (Mỹ), Không quân Nga xuất kích mỗi ngày gấp 3 lần so với máy bay liên quân ở Syria, ném bom trúng mục tiêu của IS và các nhóm khủng bố khác rất chính xác, dù máy bay và cả bom đều thuộc hàng rất cũ. Chẳng hạn máy bay ném bom Su-24 hoạt động từ năm 1974, Su-25 từ năm 1981. Chỉ có Su-34 và Su-30SM là loại mới, tác chiến ở Syria chủ yếu là thử nghiệm. Máy bay ném bom chiến lược như Tu-22 cũng có từ thời Liên Xô.
Dù đã đã khá cũ nhưng những máy bay này của Nga đều có thể tung ra những cú đòn cực kỳ chính xác vào các mục tiêu của IS trên đất Syria. Và để làm được điều đó, máy bay nga được trang bị “bộ não” hệ thống SVP-24 (СВП– 24 - hệ thống máy tính bộ phận chuyên dùng) và module đặt trên mặt đất của nó. Trong ảnh: Hệ thống SVP-24 tại triển lãm hàng không MAKS 2005 ở căn cứ Zhukovsky.
Theo giới thiệu của Phó Tổng giám đốc Gefest và T Dmitri Lomako: “Hệ thống máy tính bộ phận chuyên dùng dành cho không quân hiện được lắp đặt trên các máy bay cường kích Su-24, Su-25 và ném bom chiến lược Tu-22.
Hệ thống cho phép lựa chọn quỹ đạo bay của bom đạn tối ưu hơn cả và góc bắn đưa nó vào mục tiêu hiệu quả hơn cả, bám sát cơ động của mục tiêu, tránh các chướng ngại vật và hỗ trợ cơ động. Và đó vẫn chưa phải là hết các khả năng của SVP-24. Ngoài việc thực hiện các nhiệm vụ bay, hệ thống còn được đồng bộ hoá với các module chỉ huy các đơn vị bộ binh trên mặt đất”.
Toàn bộ thông tin về tiến hành trận đánh, về tình trạng và sự bố trí các đơn vị nhờ chương trình đảm bảo phần mềm thống nhất được tích hợp vào dữ liệu “đám mây”.
Việc trao đổi dữ liệu trong hệ thống diễn ra không có lời nói nhằm loại bỏ khả năng phạm lỗi do chất lượng liên lạc kém và yếu tố con người. Nhờ tín hiệu kỹ thuật số đã mã hoá chỉ cần 0,3 giây có thể truyền mệnh lệnh đồng thời lên màn hình các hệ thống chỉ huy của các lực lượng ở mặt đất và trên không.
“Toàn bộ dữ liệu trong chương trình đảm bảo phần mềm thống nhất được truyền theo tín hiệu vô tuyến kỹ thuật số bằng các đài vô tuyến tiêu chuẩn thông thường có trên mọi vật thể bay. Thông tin đã mã hoá không tới tai nghe của các kíp lái, mà vào thẳng thiết bị trên máy bay, nơi sẽ tính toán và xử lí các thông tin đó. Sau đó kết quả sẽ được đưa vào thiết bị ngắm bắn”, ông Lomako nói thêm.
Việc hiện đại hoá được thực hiện theo quan điểm công nghệ thống nhất, điều có ý nghĩa kinh tế không nhỏ đối với Tổ hợp công nghiệp quốc phòng.
Việc chuyển sang ASU thống nhất không loại trừ sử dụng thiết bị cũ. Ví dụ, các máy bay ném bom đã nâng cấp Su-24 và Tu-22 về tính năng gần như máy bay thế hệ thứ 5, trong khi đó các cảm biến cũ vẫn được giữ nguyên, chỉ thay phần “bộ não” của máy bay. Việc ứng dụng SVP-24 làm tăng độ chính xác bom đạn không có điều khiển rẻ tiền như của bom có điều khiển đắt tiền.
Phó Tổng công trình sư của nhà máy Mikhail Panin cho biết: “Vị trí của máy bay được chương trình sử dụng bản đồ kỹ thuật số của địa điểm xác định. Hệ thống không phụ thuộc vào thiết bị radar và vệ tinh, vị trí của máy bay được xác định dựa vào các cảm biến vẫn có trên máy bay và chương trình phần mềm của SVP-24.
Số liệu độ cao được so sánh với dữ liệu đã nạp vào bản đồ địa hình của địa điểm. Ở thời điểm hiện nay không có xí nghiệp Nga nào có được các chỉ số về độ chính xác và độ tin cậy tương tự, và theo tôi được biết, cũng không có xí nghiệp nào ở nước ngoài”.