Tiêm kích YF-23 cạnh tranh khốc liệt với YF-22 trong nhiều năm thì Không quân Mỹ cuối cùng chọn YF-22 (hiện được sản xuất thành F-22 Raptor) trở thành máy bay chiến đấu tương lai của quân đội nước này vào tháng 8/1991. Do đó, YF-23 chỉ được sản xuất thành 2 nguyên mẫu duy nhất.
YF-23 là một tiêm kích được thiết kế với cánh hình thoi, giảm sự phản xạ sóng radar và đuôi hình chữ V.
YF-23 được trang bị 2 động cơ phản lực, với gạch cách nhiệt ngăn chặn khả năng phát hiện hồng ngoại từ phía sau.
Tiêm kích này có độ sải cánh 44 ft tương tự như F-22 và cả hai chiếc máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 này chỉ đủ chỗ duy nhất cho một phi công ngồi điều khiển.
YF-23 được sơn màu xám với biệt danh là Gray Ghost - Ma xám.
YF-23 có chiều cao là 13 ft, chiều dài 67 ft và diện tích cánh lên đến 900 ft².
Vận tốc cực đại của tiêm kích YF-23 1.650+ mph hay là Mach 2.1.
Tiêm kích YF-23 được thiết kế có thể mang một khẩu pháo nòng cỡ 20mm M61 Vulcan, 4 tên lửa không đối không tầm trung và 2 tên lửa không đối không tầm ngắn.
Mặc dù những kết quả chính xác của sự đánh giá và những lý do để bào chữa cho quyết định cuối cùng trong cuộc cạnh tranh giữa YF-23 và YF-22, Không quân Mỹ đã chọn đội thắng dựa trên cơ sở điểm hệ thống.
Một số chuyên gia cho rằng Không quân Mỹ chọn F-22 vì những đánh giá cao trong lĩnh vực kỹ thuật và chương trình quản lý hiệu quả.
Tuy nhiên cũng có một số ý kiến cho rằng yếu tố tàng hình của YF-23 không bằng đối thủ cạnh tranh.
Một trong những lý do khác đó là chi phí sản xuất F-22 thấp hơn và ít rủi ro hơn so với YF-23.
Sau khi thua trong cuộc cạnh tranh, cả hai nguyên mẫu YF-23 được chuyển đến Torrance, California hay một căn cứ không quân ở Ohio, nơi mà chúng được bảo quản, phục hồi và thỉnh thoảng cho khách du lịch vào thăm quan.
Tiêm kích YF-23 cạnh tranh khốc liệt với YF-22 trong nhiều năm thì Không quân Mỹ cuối cùng chọn YF-22 (hiện được sản xuất thành F-22 Raptor) trở thành máy bay chiến đấu tương lai của quân đội nước này vào tháng 8/1991. Do đó, YF-23 chỉ được sản xuất thành 2 nguyên mẫu duy nhất.
YF-23 là một tiêm kích được thiết kế với cánh hình thoi, giảm sự phản xạ sóng radar và đuôi hình chữ V.
YF-23 được trang bị 2 động cơ phản lực, với gạch cách nhiệt ngăn chặn khả năng phát hiện hồng ngoại từ phía sau.
Tiêm kích này có độ sải cánh 44 ft tương tự như F-22 và cả hai chiếc máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 này chỉ đủ chỗ duy nhất cho một phi công ngồi điều khiển.
YF-23 được sơn màu xám với biệt danh là Gray Ghost - Ma xám.
YF-23 có chiều cao là 13 ft, chiều dài 67 ft và diện tích cánh lên đến 900 ft².
Vận tốc cực đại của tiêm kích YF-23 1.650+ mph hay là Mach 2.1.
Tiêm kích YF-23 được thiết kế có thể mang một khẩu pháo nòng cỡ 20mm M61 Vulcan, 4 tên lửa không đối không tầm trung và 2 tên lửa không đối không tầm ngắn.
Mặc dù những kết quả chính xác của sự đánh giá và những lý do để bào chữa cho quyết định cuối cùng trong cuộc cạnh tranh giữa YF-23 và YF-22, Không quân Mỹ đã chọn đội thắng dựa trên cơ sở điểm hệ thống.
Một số chuyên gia cho rằng Không quân Mỹ chọn F-22 vì những đánh giá cao trong lĩnh vực kỹ thuật và chương trình quản lý hiệu quả.
Tuy nhiên cũng có một số ý kiến cho rằng yếu tố tàng hình của YF-23 không bằng đối thủ cạnh tranh.
Một trong những lý do khác đó là chi phí sản xuất F-22 thấp hơn và ít rủi ro hơn so với YF-23.
Sau khi thua trong cuộc cạnh tranh, cả hai nguyên mẫu YF-23 được chuyển đến Torrance, California hay một căn cứ không quân ở Ohio, nơi mà chúng được bảo quản, phục hồi và thỉnh thoảng cho khách du lịch vào thăm quan.