Quân đội Mỹ đã chính thức nói lời tạm biệt với phi đội KC-10 Extender vào hôm 27/9, sau đó chiếc máy bay cuối cùng sẽ đến nghĩa địa máy bay, chính thức khép lại sự nghiệp phụ vụ trong không quân Mỹ từ năm 1981.Số lượng máy bay tiếp dầu KC-10 đã giảm nhanh chóng trong vài năm trở lại đây, sau khi máy bay KC-46 bắt đầu đi vào phục vụ.Lễ chia tay phi đội máy bay tiếp dầu KC-10 diễn ra tại Hangar 46 thuộc Căn cứ không quân Travis, California, Mỹ.Sau các bài phát biểu chính thức, chiếc KC-10 cuối cùng, mật danh GUCCI 10, đã thực hiện chuyến bay từ Travis đến bãi phế liệu tại Căn cứ không quân Davis-Monthan ở Arizona. Máy bay đã thực hiện đường bay thấp qua Travis trước khi hướng đến Long Beach, bay qua nơi nó được chế tạo.Chiếc KC-10 đầu tiên của Travis đã đến căn cứ này vào năm 1994 và gần đây nhất loại máy bay này được phi đội tiếp nhiên liệu trên không số 6 và số 9 vận hành, được phi đội bảo dưỡng máy bay số 660 hỗ trợ.Không quân đã mua KC-10 như một "máy bay tiếp dầu hạng nặng" để bổ sung cho dòng máy bay tiếp dầu KC-135 Stratotanker.Khi loại biên 59 máy bay chở dầu hạng nặng KC-10 Extender không quân Mỹ sẽ tiết kiệm được 2 tỷ USD.KC-10 Extender là biến thể máy bay vận tải/tiếp nhiên liệu quân sự dựa trên mẫu máy bay chở khách Boeing DC-10. Máy bay KC-10 Extender có thể phục vụ như máy bay tiếp dầu hoặc máy bay chở hàng.Theo thiết kế, KC-10 có thể chở theo 160 tấn nhiên liệu, 75 quân nhân và khoảng 77 tấn hàng hóa.KC-10 Extender được trang bị 3 thùng chứa dầu lớn ở cánh cũng như 3 bồn chứa dầu ở khoang chứa hàng hóa.Phi công của KC-10 Extender thực hiện các nhiệm vụ tiếp dầu thông qua hệ thống điều khiển bay điện tử. KC-10 Extender có khả năng tiếp dầu với tốc độ đạt tới 4.180 lít/phút qua hệ thống tiếp liệu trên không.Máy bay được trang bị hệ thống giảm tải tự động cũng như hệ thống tự ngắt kết nối để đảm bảo an toàn trong các nhiệm vụ tiếp liệu.KC-10 Extender được nghiên cứu và phát triển vào những năm cuối thập niên 1970, chuyến bay đầu tiên ra mắt vào năm 1980.Sau khi thử nghiệm đánh giá, những chiếc KC-10 Extender được đưa vào trang bị vào tháng 3 năm 1981.Để điều khiển máy bay này cần kíp lái 4 thành viên, KC-10 Extender có chiều dài 54,4 mét, sải cánh 50 mét và chiều cao 17,4 mét. Trọng lượng rỗng của KC-10 Extender là 109 tấn, trọng lượng có tải 269 tấn.Máy bay sử dụng 3 động cơ F103/General Electric CF6-50C2 công suất 236 kN/chiếc, giúp cho KC-10 Extender bay với vận tốc cực đại 996 km/h, tầm bay 7.032 km và trần bay 12.727 mét, vận tốc leo cao 34,9 mét/giây.Hiện KC-10 Extender đang có trong biên chế của không quân Mỹ và không quân Hà Lan.
Quân đội Mỹ đã chính thức nói lời tạm biệt với phi đội KC-10 Extender vào hôm 27/9, sau đó chiếc máy bay cuối cùng sẽ đến nghĩa địa máy bay, chính thức khép lại sự nghiệp phụ vụ trong không quân Mỹ từ năm 1981.
Số lượng máy bay tiếp dầu KC-10 đã giảm nhanh chóng trong vài năm trở lại đây, sau khi máy bay KC-46 bắt đầu đi vào phục vụ.
Lễ chia tay phi đội máy bay tiếp dầu KC-10 diễn ra tại Hangar 46 thuộc Căn cứ không quân Travis, California, Mỹ.
Sau các bài phát biểu chính thức, chiếc KC-10 cuối cùng, mật danh GUCCI 10, đã thực hiện chuyến bay từ Travis đến bãi phế liệu tại Căn cứ không quân Davis-Monthan ở Arizona. Máy bay đã thực hiện đường bay thấp qua Travis trước khi hướng đến Long Beach, bay qua nơi nó được chế tạo.
Chiếc KC-10 đầu tiên của Travis đã đến căn cứ này vào năm 1994 và gần đây nhất loại máy bay này được phi đội tiếp nhiên liệu trên không số 6 và số 9 vận hành, được phi đội bảo dưỡng máy bay số 660 hỗ trợ.
Không quân đã mua KC-10 như một "máy bay tiếp dầu hạng nặng" để bổ sung cho dòng máy bay tiếp dầu KC-135 Stratotanker.
Khi loại biên 59 máy bay chở dầu hạng nặng KC-10 Extender không quân Mỹ sẽ tiết kiệm được 2 tỷ USD.
KC-10 Extender là biến thể máy bay vận tải/tiếp nhiên liệu quân sự dựa trên mẫu máy bay chở khách Boeing DC-10. Máy bay KC-10 Extender có thể phục vụ như máy bay tiếp dầu hoặc máy bay chở hàng.
Theo thiết kế, KC-10 có thể chở theo 160 tấn nhiên liệu, 75 quân nhân và khoảng 77 tấn hàng hóa.
KC-10 Extender được trang bị 3 thùng chứa dầu lớn ở cánh cũng như 3 bồn chứa dầu ở khoang chứa hàng hóa.
Phi công của KC-10 Extender thực hiện các nhiệm vụ tiếp dầu thông qua hệ thống điều khiển bay điện tử. KC-10 Extender có khả năng tiếp dầu với tốc độ đạt tới 4.180 lít/phút qua hệ thống tiếp liệu trên không.
Máy bay được trang bị hệ thống giảm tải tự động cũng như hệ thống tự ngắt kết nối để đảm bảo an toàn trong các nhiệm vụ tiếp liệu.
KC-10 Extender được nghiên cứu và phát triển vào những năm cuối thập niên 1970, chuyến bay đầu tiên ra mắt vào năm 1980.
Sau khi thử nghiệm đánh giá, những chiếc KC-10 Extender được đưa vào trang bị vào tháng 3 năm 1981.
Để điều khiển máy bay này cần kíp lái 4 thành viên, KC-10 Extender có chiều dài 54,4 mét, sải cánh 50 mét và chiều cao 17,4 mét. Trọng lượng rỗng của KC-10 Extender là 109 tấn, trọng lượng có tải 269 tấn.
Máy bay sử dụng 3 động cơ F103/General Electric CF6-50C2 công suất 236 kN/chiếc, giúp cho KC-10 Extender bay với vận tốc cực đại 996 km/h, tầm bay 7.032 km và trần bay 12.727 mét, vận tốc leo cao 34,9 mét/giây.
Hiện KC-10 Extender đang có trong biên chế của không quân Mỹ và không quân Hà Lan.