Bucharest của Romania là thành phố được mệnh danh là “Paris của phương Đông”, là một vùng đông đúc với kiến trúc đặc trưng công phu của những cung điện và đại lộ rợp bóng cây tươi đẹp. Nhưng nằm bên dưới vẻ hào nhoáng của thành phố này là một thành phố thứ hai – một vương quốc dưới lòng đất, nơi sinh sống của những con người bị ruồng bỏ. Bên dưới thành phố cống rãnh, tất cả các cư dân đều nhiễm HIV và 1/4 trong số đó mắc bệnh lao. Họ sống trong môi trường nhơ nhuốc, bẩn thỉu, hôi thối, co ro dựa vào ống dẫn nhiệt và hít keo để giữ ấm.
"Ông vua” của thành phố ngầm này là một người đàn ông có biệt danh Bruce Lee, là người đầu tiên xuống sinh sống dưới thành phố này.
Bruce Lee là người cha, người bán thuốc cho tất cả mọi cư dân trong thành phố. Ông ta mang lại sự “an toàn”, cung cấp đầy đủ thuốc, keo hít cho các cư dân dưới thành phố ngầm.
Hình ảnh các con nghiện đến quầy thuốc của Bruce Lee – người cởi trần, đeo xích ở chân, tay để mua Aurolac, một loại keo hít gây nghiện đựng trong túi nilon.
Trong thành phố ngầm cũng có điện và nhạc “sàn” luôn được mở inh ỏi tạo nên một không khí giống một câu lạc bộ đêm dưới địa ngục.
Cuộc sống dưới cống ngầm quá đỗi kinh hoàng, các con nghiện tìm đủ mọi cách để có thuốc chích hoặc hít. Keo Aurolac đựng trong túi nilon là món "hàng" được ưa chuộng tại đây. Vừa giúp các con nghiện thỏa mãn cơn thèm thuốc vừa giúp họ giữ ấm.
Hình ảnh hãi hùng - một cư dân đang chuẩn bị kim tiêm cho lần chích thuốc của mình. Bruce Lee đã sống dưới thành phố ngầm từ khi còn là một đứa trẻ. Ông được tôn lên làm vua của thành phố và được các cư dân hết sức coi trọng. Bruce Lee bảo vệ cho những đứa trẻ bị nhiễm HIV/AIDS từ khi còn nhỏ, sống với chúng cho đến khi chúng chết. Người "cha" này bảo vệ những đứa trẻ khỏi sự xâm hại tình dục của những kẻ xấu bên ngoài. Dù sống trong một địa ngục thực sự với toàn những thành phần cặn bã của xã hội nhưng vẫn còn lẩn khuất đâu đó chút tình người và sự bao bọc. Thậm chí Bruce Lee còn chi tiền cho các băng đảng địa phương để tạo cho các cư dân dưới cống ngầm một cuộc sống yên ổn, có nơi để giữ ấm và ngủ.
Bucharest của Romania là thành phố được mệnh danh là “Paris của phương Đông”, là một vùng đông đúc với kiến trúc đặc trưng công phu của những cung điện và đại lộ rợp bóng cây tươi đẹp. Nhưng nằm bên dưới vẻ hào nhoáng của thành phố này là một thành phố thứ hai – một vương quốc dưới lòng đất, nơi sinh sống của những con người bị ruồng bỏ.
Bên dưới thành phố cống rãnh, tất cả các cư dân đều nhiễm HIV và 1/4 trong số đó mắc bệnh lao. Họ sống trong môi trường nhơ nhuốc, bẩn thỉu, hôi thối, co ro dựa vào ống dẫn nhiệt và hít keo để giữ ấm.
"Ông vua” của thành phố ngầm này là một người đàn ông có biệt danh Bruce Lee, là người đầu tiên xuống sinh sống dưới thành phố này.
Bruce Lee là người cha, người bán thuốc cho tất cả mọi cư dân trong thành phố. Ông ta mang lại sự “an toàn”, cung cấp đầy đủ thuốc, keo hít cho các cư dân dưới thành phố ngầm.
Hình ảnh các con nghiện đến quầy thuốc của Bruce Lee – người cởi trần, đeo xích ở chân, tay để mua Aurolac, một loại keo hít gây nghiện đựng trong túi nilon.
Trong thành phố ngầm cũng có điện và nhạc “sàn” luôn được mở inh ỏi tạo nên một không khí giống một câu lạc bộ đêm dưới địa ngục.
Cuộc sống dưới cống ngầm quá đỗi kinh hoàng, các con nghiện tìm đủ mọi cách để có thuốc chích hoặc hít.
Keo Aurolac đựng trong túi nilon là món "hàng" được ưa chuộng tại đây. Vừa giúp các con nghiện thỏa mãn cơn thèm thuốc vừa giúp họ giữ ấm.
Hình ảnh hãi hùng - một cư dân đang chuẩn bị kim tiêm cho lần chích thuốc của mình.
Bruce Lee đã sống dưới thành phố ngầm từ khi còn là một đứa trẻ. Ông được tôn lên làm vua của thành phố và được các cư dân hết sức coi trọng.
Bruce Lee bảo vệ cho những đứa trẻ bị nhiễm HIV/AIDS từ khi còn nhỏ, sống với chúng cho đến khi chúng chết.
Người "cha" này bảo vệ những đứa trẻ khỏi sự xâm hại tình dục của những kẻ xấu bên ngoài. Dù sống trong một địa ngục thực sự với toàn những thành phần cặn bã của xã hội nhưng vẫn còn lẩn khuất đâu đó chút tình người và sự bao bọc.
Thậm chí Bruce Lee còn chi tiền cho các băng đảng địa phương để tạo cho các cư dân dưới cống ngầm một cuộc sống yên ổn, có nơi để giữ ấm và ngủ.