Lâm Xung võ nghệ cao cường nhưng lại do dự trước kẻ mạnh, vì sao?

Dù là chiến binh xuất sắc, Lâm Xung lại mắc phải điểm yếu là sự do dự trước kẻ mạnh, dẫn đến bi kịch và khiến người đọc cảm thông sâu sắc.

Trong tiểu thuyết kinh điển Thủy hử của Thi Nại Am, Lâm Xung (danh hiệu Báo Tử Đầu) là một trong những nhân vật quan trọng nhất. Ông xếp thứ 6 trong 36 Thiên Cương Tinh của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc, nổi tiếng với võ nghệ cao cường, thành thạo nhiều loại binh khí, nhưng sở trường nổi bật nhất của Lâm Xung là Bát Xà Mâu, với thương pháp được mô tả là xuất quỷ nhập thần.

Hình ảnh Lâm Xung thường được khắc họa qua các bộ phim truyền hình và điện ảnh như một hảo hán trượng nghĩa, dũng mãnh, cương trực, võ công tuyệt đỉnh và không hề do dự trước kẻ thù. Trên thực tế, trong nguyên tác của Thi Nại Am, Lâm Xung không phải là một anh hùng thập toàn thập mỹ. Ông có những điểm yếu rõ ràng trong cách đối nhân xử thế, đặc biệt là khi phải đối mặt với những thế lực mạnh hơn mình.

Tạo hình Lâm Xung trong phim Thủy hử.
Tạo hình Lâm Xung trong phim Thủy hử.

Một trong những khuyết điểm lớn nhất của Báo Tử Đầu là sự do dự, né tránh khi đối mặt với kẻ địch mạnh. Điển hình là sự việc năm xưa, khi thê tử của Lâm Xung bị Cao Nha Nội – con nuôi quyền thần Cao Cầu – chọc ghẹo giữa phố. Biết chuyện, Lâm Xung lập tức nổi giận, tóm lấy kẻ to gan định ra tay trừng trị. Thế nhưng, chỉ một khoảnh khắc nhận ra đối phương là Cao Nha Nội, khí thế của ông lập tức suy giảm. Trước sự biện bạch của đám tay sai họ Cao rằng chủ nhân "không biết đó là Lâm phu nhân", Lâm Xung đành nuốt giận, buông tay cho chúng rời đi.

Xét cho cùng, dù có biết hay không, việc trêu đùa phụ nữ đã có chồng vốn là hành vi khó chấp nhận. Nhiều ý kiến cho rằng, nếu vào thời khắc ấy, Lâm Xung dám ra tay, chỉ cần trừng phạt ở mức độ vừa phải, rất có thể Cao Nha Nội sẽ rơi vào thế đuối lý, không dám tiếp tục gây chuyện về sau. Nhưng sự nhẫn nhịn thái quá và nỗi sợ cường quyền đã khiến Lâm Xung đánh mất cơ hội bảo vệ gia đình, để rồi dẫn đến chuỗi bi kịch tan cửa nát nhà sau này.

Những lần "né chiến" khó hiểu trên chiến trường

Dù sở hữu kỹ thuật Bát Xà Mâu tuyệt luân và ngồi ghế thứ 6 tại Lương Sơn, nhưng lịch sử chinh chiến của Lâm Xung lại ghi nhận những khoảng lặng đầy hoài nghi khi đối đầu với những kẻ địch mạnh.

Trong trận giao chiến với Sử Văn Cung, Lâm Xung tránh đánh. Khi đối mặt với Trương Thanh, ông cũng không chủ động nghênh chiến. Các trận gặp Thạch Bảo, Phương Kiệt cũng cho thấy khuynh hướng tương tự.

Những chi tiết ấy cho thấy, Lâm Xung không phải kiểu anh hùng "gặp mạnh càng mạnh", mà là người mang trong mình sự thận trọng, thậm chí có phần nhún nhường trước quyền thế và thực lực vượt trội. Sự né tránh của Lâm Xung có lẽ không đến từ việc kém cỏi về võ thuật, mà đến từ sự cẩn trọng quá mức, hay sâu xa hơn là tâm lý của một "viên chức" luôn muốn giữ mình trong một xã hội loạn lạc.

Chính những mâu thuẫn giữa một võ nghệ cao cường và một tâm thế yếu mềm trước kẻ mạnh đã góp phần đẩy cuộc đời ông vào chuỗi bi kịch nối tiếp, đồng thời khiến người đọc cảm thông và thấu hiểu hơn về số phận của một con người lương thiện bị dồn ép đến đường cùng trong một xã hội thối nát. Đó mới chính là thành công lớn nhất của tác giả và là lý do khiến nhân vật này sống mãi trong lòng độc giả.

Yến Thanh - Huyền thoại thật trong võ học Trung Hoa

Yến Thanh không chỉ là nhân vật trong Thủy Hử mà còn là biểu tượng của tinh thần võ đạo, sáng lập môn võ nổi tiếng Mê Tông Quyền.

Trong số 108 anh hùng Lương Sơn Bạc, Yến Thanh là nhân vật được Thi Nại Am khắc họa như một hình tượng vừa phong lưu, vừa nghĩa hiệp, một “lãng tử” hội đủ cả tài và sắc, vừa biết cầm, kỳ, thi, họa, lại giỏi võ nghệ, trung thành và thấu hiểu nhân tình thế thái. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau lớp sương huyền thoại của tiểu thuyết Thủy Hử, Yến Thanh là một nhân vật có thật trong lịch sử. Ông không chỉ là nghĩa sĩ từng theo Tống Giang khởi nghĩa ở Sơn Đông vào năm 1120, mà còn là người khai sáng nên môn võ Mê Tông Quyền – một tuyệt kỹ vừa biến ảo, vừa thanh nhã, về sau danh chấn khắp Trung Hoa, trở thành nền tảng cho nhiều dòng võ nổi tiếng, kể cả môn phái của Hoắc Nguyên Giáp.

Theo chính sử, Yến Thanh xuất thân ở phủ Đại Danh, Bắc Kinh, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, lưu lạc đến Hà Bắc rồi được Lư Tuấn Nghĩa – một võ quan thất thế, biệt danh Ngọc Kỳ Lân – đem về nuôi dưỡng. Năm 13 tuổi, Yến Thanh đã lộ rõ khí chất khác thường: thông minh, nhanh nhẹn, giỏi võ nghệ và đàn hát. Lư Tuấn Nghĩa coi chàng như con ruột, hết lòng che chở. Khi Tống Giang khởi nghĩa, Lư Tuấn Nghĩa bị triều đình truy bắt, Yến Thanh đã liều mình cứu chủ, rồi cùng theo lên Lương Sơn Bạc tạ ơn anh hùng Tống Công Minh. Chính từ đây, “Lãng Tử Yến Thanh” trở thành một trong 108 đầu lĩnh, ngôi thứ 36, được sao Thiên Xảo Tinh chiếu mệnh – biểu tượng cho sự linh hoạt và trí tuệ.

Võ Tòng đánh hổ trong Thủy Hử có thật ngoài đời không?

Hình tượng Võ Tòng đánh hổ đã trở thành biểu tượng anh hùng kinh điển. Nhưng liệu đằng sau trang sách Thủy Hử, có tồn tại một Võ Tòng bằng xương bằng thịt?

Những sự tích như Võ Tòng đả hổ ở đồi Cảnh Dương; Võ Tòng sát tẩu (giết chị dâu Phan Kim Liên báo thù cho anh); Võ Tòng đánh Tây Môn Khánh; Võ Tòng say đánh Tưởng Môn Thần; hay máu nhuộm Uyên Ương lầu; diệt cướp Nhị Long sơn… đều là những đề tài làm say mê lòng người xưa nay từ chuyện kể, sách truyện đến sân khấu, điện ảnh.

Vậy trong chính sử có Võ Tòng hay không? Thực hư thế nào? Giáo sư sử học Kỷ Liên Hải, người được coi là "danh nhân văn hóa đương đại Trung Quốc" trong tiết mục "Khiêu chiến với danh nhân văn hóa" của Đài Truyền hình Giang Tây đã khiến cả hội trường chấn động khi ông đưa ra số tuổi của Võ Tòng, nếu theo như trong truyện, thì phải lớn hơn ca ca của mình Võ Đại Lang ít nhất là ... 250 tuổi!

Sự thật hậu duệ Quan Vũ trong Thủy Hử có vượt mặt Lâm Xung?

Ít tiếng tăm, nhưng hậu duệ Quan Vũ lại khiến người đời thắc mắc vì sao được đánh giá cao hơn Lâm Xung – nhân vật nổi bật trong Thủy Hử.

Quan Thắng danh tướng trí dũng song toàn, hậu duệ của Quan Vân Trường

Quan Thắng có tên hiệu Đại Đao là một nhân vật trong tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc "Thủy hử". Ông là một trong 36 Thiên Cang Tinh, đứng đầu Ngũ hổ tướng Lương Sơn, khác với Lâm Xung từng bị tranh cãi là nhân vật hư cấu, Quan Thắng là dòng dõi danh tướng nhân vật có thật trong lịch sử.

Đọc nhiều nhất

Tin mới