Không đồng ý cho em chồng về sống chung, tôi bị cả nhà chỉ trích

Vài tuần trước, em trai chồng gọi điện thông báo sắp cưới vợ. Từ hôm ấy, nhà chồng hay bàn tính gì đó, hễ thấy tôi lại lảng sang chuyện khác.

Vợ chồng tôi cưới nhau đã 10 năm, có 2 đứa con trai. Hồi mới cưới, chúng tôi gần như chưa có gì trong tay. Nhờ cả hai đồng sức đồng lòng, chăm làm, tiết kiệm, cuối cùng cũng để được một khoản tiền.
Vợ chồng tôi bàn tính, nếu đợi đủ tiền xây nhà thì không biết đến bao giờ. 2 năm trước, chúng tôi quyết định vay mượn thêm tiền, xây nhà trên mảnh đất mẹ chồng chia cho ở sát cạnh nhà bà.
Nhà chồng tôi có 2 anh em trai. Tuy cùng một mẹ sinh ra, tính cách hoàn toàn trái ngược. Chồng tôi hiền lành, tu chí làm ăn bao nhiêu, em trai chồng chơi bời, phá phách bấy nhiêu.
Năm ngoái, chú ấy báo nợ một khoản lớn. Mẹ chồng tôi vì xót con, không có cách nào khác là bán ngôi nhà bà đang ở để trả nợ. Sau vụ đó, chú bảo theo bạn vào Nam làm ăn, còn mẹ chồng về ở với vợ chồng tôi.
Cuộc sống đang yên ổn, bỗng vài tuần trước, em trai chồng gọi điện về thông báo sắp cưới vợ. Từ hôm ấy, tôi thấy chồng và mẹ chồng hay bàn tính chuyện gì đó, hễ thấy tôi lại lảng sang chuyện khác.
Khong dong y cho em chong ve song chung, toi bi ca nha chi trich
Tôi thà mang tiếng "vô tình vô nghĩa" còn hơn để vợ chồng chú ấy về ở chung trong nhà (Ảnh minh họa: Sohu). 
 
Cho đến mấy ngày trước, chồng mới nói với tôi việc em trai cưới xong sẽ đưa vợ ra đây sống. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu vợ chồng chú ấy không định ở chung trong nhà tôi.
Ý của mẹ chồng là nhà tôi khá rộng rãi, vẫn còn phòng trống trên tầng 3. Tạm thời, cứ cho vợ chồng chú ấy về ở cùng, sau đó thế nào từ từ tính. Mẹ chồng sợ lúc con trai muốn yên ổn không chiều, nó lại lang bạt khắp nơi.
Tôi nghe xong, không cần suy nghĩ, dứt khoát trả lời chuyện đó là không thể. Trước đây, mảnh đất của mẹ chồng chia 2, nhà tôi một nửa, chú một nửa. Phần của chú đã bán trả nợ thì giờ ở đâu là việc chú phải tự lo.
Vợ chồng tôi là con cả, có trách nhiệm chăm lo cho mẹ. Còn chú đã trưởng thành, dù thế nào cũng không thể cưới vợ rồi đưa nhau về sống trong nhà tôi được. Tôi không biết vợ chú ấy là người như thế nào, nhưng nhìn chú ấy, tôi không tin mọi người có thể sống hòa thuận.
Sau khi tôi bày tỏ quan điểm, không khí trong nhà tôi trở nên vô cùng ngột ngạt. Mẹ chồng giận dỗi nói tôi "khác máu tanh lòng", không muốn em chồng ở gần, để em lưu lạc, mặc kệ sống chết ra sao.
Mẹ còn nói, dù gì mảnh đất vợ chồng tôi đang ở cũng là của bà cho, tiền làm nhà phần lớn do con trai bà kiếm. Vậy tại sao em trai chồng tôi lại không được ở trong nhà này?
Tính mẹ chồng tôi thế nào, làm dâu bao năm tôi hiểu rõ. Nếu không phải vì bà quá chiều chuộng, chú ấy đã không hư hỏng đến mức phải bán nhà. Mẹ nào cũng thương con, thế nên tôi không đôi co với mẹ chồng. Nhưng việc sống chung, tôi vẫn nhất quán lập trường của mình là không đồng ý.
Mấy hôm nay, tình hình vợ chồng tôi "căng như dây đàn". Tôi nói thẳng, nếu em trai chồng dắt vợ về ngôi nhà này, mẹ con tôi sẽ ra khỏi nhà. Chồng tôi trách móc tôi không đặt vào vị trí của mẹ chồng và chồng để chia sẻ, thấu hiểu.
Đôi lúc, tôi một mình ngồi suy nghĩ mọi chuyện, không biết mình có thật sự là kẻ sống "vô tình vô nghĩa" như mẹ chồng nói hay không? Tôi làm vậy có phải là "làm khó" chồng tôi không?
Nói vợ chồng chú ấy ở nhờ 1-2 tuần thì được, chứ ở tạm rồi từ từ tính là đến bao giờ? Cả nhà chồng, ai cũng đòi tôi phải đặt vào vị trí của họ, để hiểu. Sao không ai tự đặt mình vào vị trí của tôi?

Lương 40 triệu nhưng lúc mẹ phải nhập viện, tôi không có nổi 1 triệu

Tuy lương cao thế nhưng cứ đến cuối tháng là tôi hết sạch tiền, nhiều khi còn phải đi vay để chi tiêu sinh hoạt nữa.

Tôi năm nay hơn 30 tuổi, có bạn gái, yêu nhau được hơn 1 năm. Chúng tôi chưa xác định chuyện cưới xin vì cả 2 còn muốn chơi bời hưởng thụ tuổi trẻ 1 thời gian nữa.

Mâu thuẫn, chồng làm điều kinh hãi với vợ và kết bất ngờ

Tại đồn cảnh sát, Lý, 30 tuổi, khai nhận rằng trong lúc xung đột, anh ta đã sử dụng dao trái cây để tấn công phần cổ của vợ. Khi thấy vợ gục xuống, Lý tẩu thoát khỏi hiện trường.

Một phụ nữ họ Toàn ở Vĩnh Định, Trương Gia Giới, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc, mới đây nhận được sự quan tâm rộng rãi khi chia sẻ câu chuyện bị chồng tấn công bằng dao trong lúc cãi vã.

Trưa về nấu cơm chăm vợ ốm, tái mặt thấy cảnh trong nhà tắm

Tìm quanh nhà cũng không thấy bóng dáng mẹ và vợ, tôi chợt nghe tiếng xuýt xoa trong nhà tắm mà giật mình. Vội đẩy cửa nhà tắm, tôi nhìn vào rồi tái mặt khi thấy cảnh bên trong.

Tôi cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, chẳng cầu mong gì nhiều ngoài sự nghiệp suôn sẻ và một gia đình hòa thuận, hạnh phúc. Công việc của tôi khá ổn định, mức lương tương đối tốt nhưng đường tình duyên lại trắc trở vô cùng.

Hồi còn học đại học, tôi có vài mối tình nhưng chẳng đi đến đâu, yêu ai cũng bị “đá”, “cắm sừng”. Dần dần tôi chán, chẳng thiết tha gì chuyện yêu đương nữa mà tập trung cho sự nghiệp.

Đọc nhiều nhất

Tin mới