Chăm sóc bố tôi 7 ngày, anh hàng xóm bỗng ngỏ lời cầu hôn tôi

Những khi bố tôi đau bệnh, chỉ có anh hàng xóm là thường xuyên túc trực, chăm sóc ông.

Mẹ tôi mất sớm, 2 bố con sống nương tựa vào nhau. Vì làm nông, công việc nặng nề, dầm mưa dãi nắng nên khi về già, sức khỏe của bố tôi rất yếu. Chỉ cần trái gió trở trời, ông đều sẽ đau nhức mình mẩy rồi đổ bệnh. Từ khi học đại học rồi ở lại thành phố lập nghiệp, người tôi không yên tâm nhất chính là bố mình. Nhưng dù tôi khuyên thế nào, bố cũng kiên quyết không chịu đến thành phố ở cùng tôi. Ông nói ở quê cả đời người nên đã quen rồi, giờ chuyển đi chỗ mới, ông sợ không quen rồi ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi.

Cham soc bo toi 7 ngay, anh hang xom bong ngo loi cau hon toi

Sát vách nhà tôi có anh Bằng, là hàng xóm thân thiết với bố tôi. Gia đình anh ấy cũng neo đơn nên sau khi tốt nghiệp cấp 3, anh ấy không thi đại học mà mở xưởng cơ khí làm tại nhà. Ai đặt gì thì làm đó, ai gọi đi lợp mái tôn thì đi. Công việc tự do bấp bênh nên tiền kiếm được cũng không ổn định. Bù lại, anh ấy sống rất lương thiện, nhiệt tình và ấm áp. Mỗi lần gọi điện cho bố, ông lại khen anh Bằng nức nở, còn bảo phải chi tôi chịu làm vợ anh ấy thì ông yên tâm nhất rồi.

Tuần trước, tôi nhận được tin bố mình bị ngã, phải vào bệnh viện điều trị. Vội vàng thu xếp công việc, tôi về quê ngay trong ngày hôm đó. Nhưng tôi không về nhà mà đến thẳng bệnh viện xem thử sức khỏe của bố ra sao? Lúc tôi đến, anh Bằng ngồi bên cạnh, đang cẩn thận nắn bóp tay cho ông.

Thấy tôi đến, 2 người đều vui mừng. Anh Bằng kể cho tôi nghe chuyện đem bát canh chua sang cho ông thì thấy ông ngất xỉu ở dưới nền gạch. Anh ấy hốt hoảng gọi người đưa ông đến bệnh viện. Bố tôi cũng bảo tôi phải biết ơn anh hàng xóm vì nếu anh ấy không đến kịp thì ông đã không qua khỏi vì đau tim rồi.

7 ngày bố tôi nằm viện, anh Bằng gác lại mọi công việc đang làm để chăm sóc ông. Điều làm tôi bất ngờ hơn là khi bố tôi vừa xuất viện, anh ấy đã ngỏ lời tỏ tình và muốn hỏi cưới tôi. Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này nên rất bàng hoàng, không biết phải đối diện với anh hàng xóm như thế nào. Tôi kể cho bố nghe, ông lại khen anh Bằng và nói bản thân không biết sẽ ra đi lúc nào, nếu như tôi chưa lấy chồng, ông sẽ không thể yên tâm được.

Hiện tại, tôi chưa yêu ai nhưng cũng không muốn lấy anh hàng xóm. Tôi không muốn bỏ lỡ sự nghiệp và những gì mình đã cố công gây dựng ở thành phố bao lâu nay. Nhưng tôi cũng không thể tìm được người đàn ông nào thương yêu, chăm sóc bố mình chu đáo như anh ấy. Nên làm sao mới đúng đắn nhất đây?

Tôi thấy thương anh hàng xóm khi biết rõ bí mật của anh ấy

Từ sau lần bị bệnh, tôi càng cảm thấy mến anh hàng xóm hơn. Nhưng khi tôi có ý định tiến xa hơn thì anh ấy tiết lộ bí mật thầm kín.

Phi là hàng xóm mới của tôi, anh đến sống cạnh phòng tôi từ 3 tháng nay. Nhìn nước da của anh ngăm đen, quần áo luôn dính nhiều bụi bẩn nên tôi thấy không thiện cảm lắm.

Mấy lần đầu chạm mặt tôi, anh thường nở nụ cười toe toét, còn tôi cảm thấy khó chịu và muốn né tránh anh. Về sau, anh như hiểu được thái độ của tôi, không muốn làm quen nên cũng hạn chế chạm mặt tôi.

Tôi khổ sở khi phải ôm bí mật động trời của vợ anh hàng xóm

Một tối, tôi nghe thấy tiếng đàn ông trong nhà hàng xóm. Khi nhìn qua khe cửa, tôi như chết lặng vì cảnh tượng bên trong.

Tôi năm nay 30 tuổi, độc thân, sống một mình trong căn nhà cũ do bà ngoại để lại. Đối diện nhà tôi là gia đình hàng xóm mới chuyển đến không lâu. Người chồng tầm tuổi tôi, còn cô vợ có vẻ còn ít tuổi, rất xinh đẹp.

Vợ làm thợ trang điểm, còn chồng là dân công trình. Có lẽ do đặc thù nghề nghiệp, chồng rất hay vắng nhà, vợ cũng thường đi sớm về khuya.

Chuyến đi xa với công ty bị hủy, tôi gục ngã khi về nhà

Tôi không thể tin được với cảnh tượng diễn ra trước mắt mình, người chồng tôi hết mực yêu thương đã lộ mặt thật.

Cuộc sống đang êm ấm, hạnh phúc… tôi không ngờ lại có một ngày đón nhận cú sốc. Người mà tôi luôn tin tưởng, yêu thương lại là người phản bội tôi một cách không gì đau hơn. Nếu không có sự trở về nhà đường đột, chắc hẳn tôi vẫn mù quáng trước những lời đường mật của chồng mà hàng ngày tôi luôn nhận được.

Chồng tôi một người đàn ông đẹp trai, nhã nhặn và luôn quan tâm tới vợ con. Tôi cứ ngỡ cuộc sống của mình như mơ, con cái, nhà cửa, xe ô tô có cả. Nhưng giờ đây mọi thứ vật chất đối với tôi đang trở nên vô nghĩa, chồng phản bội, điều ít ngờ nhất lại xảy ra. Ai cũng nói số tôi sướng, vậy mà…

Đột ngột trở về nhà khi chuyến đi cùng công ty bị hủy vào giờ trót, trước đó tôi đã chuẩn bị rất kỹ cho chuyến đi kéo dài một tuần. Công ty có việc đột xuất cần xử lý khi lô hàng gặp trục trặc, vậy là hôm đó thay vì đi xa, các thành phần chủ chốt của công ty ở lại để giải quyết vấn đề. Cuống cuồng lo mọi khâu để cho lô hàng kịp chuyển cho khách hàng đảm bảo đúng thời gian, chất lượng sản phẩm.

Tôi cũng quên báo cho chồng vì quá bận, không có chút thời gian để ăn uống, huống chi là nhắn tin, gọi điện cho chồng. Chuyến đi được rời sang vài ngày sau đó, tôi vội vàng rời khỏi công ty để về nhà cũng là lúc nửa đêm. Lúc đó con nhỏ đã được tôi gửi bên nhà ngoại, vì lo chồng ở nhà không chăm nổi. Chỉ chồng ở nhà nên tôi cũng không muốn báo tin, tạo bất ngờ cho anh ấy.

Chuyen di xa voi cong ty bi huy, toi guc nga khi ve nha

Cuộc sống đang hạnh phúc bỗng bên bờ tan vỡ khi biết rõ bí mật của chồng. Ảnh minh họa

Về đến nhà, điện tắt tối om, cắm chìa khóa mở cửa không mở được vì đang có chìa sẵn ở bên trong. Biết có chồng ở nhà, tôi gọi điện nhưng không liên lạc được, chắc điện thoại chồng tắt. Tôi bấm chuông một hồi cũng không thấy động tĩnh gì, tôi bắt đầu lo chuyện gì đó không may xảy ra. Vừa đập cửa, vừa bấm chuông, mong chồng nghe thấy ra mở cửa.

Một lát sau, chồng tôi gọi điện, nói là ở trong nhà, nhưng mong vợ bình tĩnh khi có khách lạ đến chơi. Tôi không biết là ai, chỉ mong chồng xuống mở cửa, tôi nóng ruột muốn gặp anh ấy. Cảnh cửa mở ra, tôi vào nhà, chồng nói tôi ngồi xuống ghế ở phòng khách và ngồi cạnh. Bất chợt có người phụ nữ lạ, đeo khẩu trang đi nhanh ra chỗ cửa để rời khỏi nhà.

Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì chồng tôi ôm, giữ tôi và nói với người kia: "Em đi nhanh đi, để anh lo chuyện này". Người đó rời đi, tôi mới kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chồng tôi tưởng vợ đã đi xa nên cả gan dẫn bồ về nhà để ăn ngủ với nhau. Tôi trở về bất ngờ làm anh ta không kịp trở tay, đành chấp nhận chuyện bị lộ.

Thấy tình địch mà tôi bất lực, không thể trách móc, cào cấu và cũng chưa thể biết được bộ mặt thật của cô ta thế nào. Chồng tôi đã làm mọi cách để bồ được giải thoát, kể cả việc phũ phàng ghì chặt tôi ngồi xuống ghế không thể làm được gì. Chồng tôi sau đó đã thú nhận mọi chuyện, mong tôi tha thứ.

Tôi chỉ biết khóc, vì sốc, vì quá thất vọng về chồng. Anh ta câu đầu nói lời xin lỗi, nhưng câu sau lại buông lời bất cần, thách thức: "Em không bỏ qua cho anh thì anh cũng chỉ biết chấp nhận mọi chuyện, muốn ra sao thì ra. Chúng ta không sống được với nhau thì chia tay. Anh chỉ vui vẻ một thời gian với cô ta rồi chia tay, em không chấp nhận được thì chia tay".

Đã một tuần trôi qua, tôi chỉ biết khóc và vẫn còn sốc. Tôi không muốn gia đình tan nát, nhưng không thể chấp nhận được việc làm, thái độ của chồng. Bây giờ tôi đang đau khổ đến tuyệt vọng, tôi có nên tha thứ cho chồng để giữ gia đình hay thẳng thừng ly hôn?

Đọc nhiều nhất

Tin mới