Trong biên chế của quân đội Ấn Độ đang duy trì 17 trực thăng tấn công Mi-35. Đây là phiên bản nâng cấp sâu rộng từ dòng trực thăng "xe tăng bay" Mi-24.Những chiếc trực thăng tấn công hạng nặng này đang được biên chế cho các đơn vị tiền tiêu tại khu vực tranh chấp với Pakistan.Tuy vậy dường như không hài lòng với dòng trực thăng tấn công đến từ Nga, nên Ấn Độ đã đặt mua các trực thăng tấn công AH-64E đến từ Mỹ.Việc Ấn Độ loại biên hoàn toàn 17 chiếc Mi-35 khiến không ít nhà quan sát tiếc nuối.Tuy được phát triển từ Mi-24 với hình dạng không mấy thay đổi, nhưng thực tế chiến trường cho thấy khả năng hoạt động của Mi-35 rất tốt, tại Syria chúng hoạt động không thua kém gì Mi-28.Hệ thống điện tử trên trực thăng Mi-35 đã được nâng cấp hơn nhiều so với phiên bản tiền nhiệm Mi-24.Cũng giống như Mi-24, Mi-35M vẫn giữ lại khoang chở quân có thể vận chuyển 8 binh sĩ hoặc 4 cáng cứu thương khi cần thiết.Tại chiến trường Syria, trực thăng tấn công Mi-35 của Nga đã phát huy tác dụng trước các phiến quân khủng bố.Chúng có thể phóng rocket, tên lửa hay thậm chí dùng pháo để tiêu diệt các xe tăng và xe bọc thép của đối phương.Chính điều này làm dấy lên nhận định rằng, loại biên 17 chiếc Mi-35 còn tốt là một sự lãng phí, nếu Ấn Độ tiếp tục nâng cấp chúng lên chuẩn Mi-35M hoặc Mi-35P, nước này vẫn sẽ có một phi đội trực thăng tấn công đáng gờm.Bởi lẽ những chiếc trực thăng tấn công hạng nặng này vẫn có thể phá hủy bất cứ dòng xe tăng hiện đại nào.Một số chiếc trực thăng Mi-35 của Ấn Độ còn khá mới, chúng mới chỉ được đưa vào hoạt động trong khoảng 10 năm gần đây.Trực thăng tấn công Mi-35 là dòng máy bay trực thăng chiến đấu đa năng do Rostvertol, một chi nhánh của Công ty Trực thăng Nga, chế tạo.Mi-35 có khả năng sử dụng vũ khí có điều khiển và không điều khiển trong mọi điều kiện thời tiết, có thể hoạt động tấn công ở độ cao 10-25m ban ngày và 50m ở ban đêm trên đất liền hoặc trên sông, biển.So với Mi-24, Mi-35 được nâng cấp đáng kể về hệ thống điện tử hàng không bao gồm gói hệ thống trinh sát nhìn đêm.Hình ảnh tổ hợp ngắm bắn/đo xa quang điện tử GOES-342 gồm kênh dẫn đường ảnh nhiệt, đo xa laser, TV được trang bị ở mũi máy bay.Mi-35 dài 17,50 m; cao 6,5 m; có trọng lượng rỗng là 8.355 kg, trọng lượng cất cánh tối đa là 11.500 kg.Mi-35 trang bị động cơ tuốc bin trục thế hệ mới nhất VK-2500, mỗi chiếc sản sinh công suất 2.200 mã lực/chiếc cho phép đạt tốc độ tối đa 310 km/h, trần bay thực tế 5.400 m.Tầm bay thực tế 460 km và có thể lên tới 1.000 km với nhiên liệu cực đại.Để điều khiển chiếc trực thăng hạng nặng này cần phi hành đoàn gồm 2 người.Đặc biệt, hệ thống rotor chính và rotor đuôi của một số phiên bản Mi-35 sử dụng của trực thăng tấn công Mi-28.Theo đó rotor chính làm bằng sợi thủy tinh nhẹ nhưng bền hơn so với hợp kim nhôm, rotor đuôi chữ X giảm tiếng ồn. Hiệu suất bay, độ cao bay, khả năng cơ động được cải thiện tốt hơn Mi-24 nhờ các thay đổi này.Về khả năng mang vác vũ khí, trực thăng tấn công Mi-35 thiết kế với cánh ngắn hơn Mi-24 nhưng mang được tải trọng 2,4 tấn trên 4 giá treo.Mi-35 lắp pháo nòng kép GSh-23V cỡ 23mm với cơ số đạn 450-470 viên ở phía mũi cho khả năng tác chiến tốt hơn so với việc gắn bên thân như Mi-24. Pháo có thể bắn với tốc độ 3.400-3.600 phát/phút, phá hủy được mục tiêu bọc thép, công sự kiên cố, phù hợp diệt bộ binh địch.Ngoài ra, nó có thể mang được các loại rocket S-8 80mm (tổng cộng 80 quả) hoặc S-13 122mm (20 quả) và thùng súng máy cỡ nòng 23mm.Trong nhiệm vụ chống tăng, trực thăng Mi-35 có thể mang 8 tên lửa chống tăng có điều khiển Ataka-V hoặc Shturm-V. Đặc biệt, nó còn mang được tên lửa không đối không Igla-V để tự vệ trên không. Đây vẫn là một trong số những trực thăng tấn công đáng sợ nhất thế giới.
Trong biên chế của quân đội Ấn Độ đang duy trì 17 trực thăng tấn công Mi-35. Đây là phiên bản nâng cấp sâu rộng từ dòng trực thăng "xe tăng bay" Mi-24.
Những chiếc trực thăng tấn công hạng nặng này đang được biên chế cho các đơn vị tiền tiêu tại khu vực tranh chấp với Pakistan.
Tuy vậy dường như không hài lòng với dòng trực thăng tấn công đến từ Nga, nên Ấn Độ đã đặt mua các trực thăng tấn công AH-64E đến từ Mỹ.
Việc Ấn Độ loại biên hoàn toàn 17 chiếc Mi-35 khiến không ít nhà quan sát tiếc nuối.
Tuy được phát triển từ Mi-24 với hình dạng không mấy thay đổi, nhưng thực tế chiến trường cho thấy khả năng hoạt động của Mi-35 rất tốt, tại Syria chúng hoạt động không thua kém gì Mi-28.
Hệ thống điện tử trên trực thăng Mi-35 đã được nâng cấp hơn nhiều so với phiên bản tiền nhiệm Mi-24.
Cũng giống như Mi-24, Mi-35M vẫn giữ lại khoang chở quân có thể vận chuyển 8 binh sĩ hoặc 4 cáng cứu thương khi cần thiết.
Tại chiến trường Syria, trực thăng tấn công Mi-35 của Nga đã phát huy tác dụng trước các phiến quân khủng bố.
Chúng có thể phóng rocket, tên lửa hay thậm chí dùng pháo để tiêu diệt các xe tăng và xe bọc thép của đối phương.
Chính điều này làm dấy lên nhận định rằng, loại biên 17 chiếc Mi-35 còn tốt là một sự lãng phí, nếu Ấn Độ tiếp tục nâng cấp chúng lên chuẩn Mi-35M hoặc Mi-35P, nước này vẫn sẽ có một phi đội trực thăng tấn công đáng gờm.
Bởi lẽ những chiếc trực thăng tấn công hạng nặng này vẫn có thể phá hủy bất cứ dòng xe tăng hiện đại nào.
Một số chiếc trực thăng Mi-35 của Ấn Độ còn khá mới, chúng mới chỉ được đưa vào hoạt động trong khoảng 10 năm gần đây.
Trực thăng tấn công Mi-35 là dòng máy bay trực thăng chiến đấu đa năng do Rostvertol, một chi nhánh của Công ty Trực thăng Nga, chế tạo.
Mi-35 có khả năng sử dụng vũ khí có điều khiển và không điều khiển trong mọi điều kiện thời tiết, có thể hoạt động tấn công ở độ cao 10-25m ban ngày và 50m ở ban đêm trên đất liền hoặc trên sông, biển.
So với Mi-24, Mi-35 được nâng cấp đáng kể về hệ thống điện tử hàng không bao gồm gói hệ thống trinh sát nhìn đêm.
Hình ảnh tổ hợp ngắm bắn/đo xa quang điện tử GOES-342 gồm kênh dẫn đường ảnh nhiệt, đo xa laser, TV được trang bị ở mũi máy bay.
Mi-35 dài 17,50 m; cao 6,5 m; có trọng lượng rỗng là 8.355 kg, trọng lượng cất cánh tối đa là 11.500 kg.
Mi-35 trang bị động cơ tuốc bin trục thế hệ mới nhất VK-2500, mỗi chiếc sản sinh công suất 2.200 mã lực/chiếc cho phép đạt tốc độ tối đa 310 km/h, trần bay thực tế 5.400 m.
Tầm bay thực tế 460 km và có thể lên tới 1.000 km với nhiên liệu cực đại.
Để điều khiển chiếc trực thăng hạng nặng này cần phi hành đoàn gồm 2 người.
Đặc biệt, hệ thống rotor chính và rotor đuôi của một số phiên bản Mi-35 sử dụng của trực thăng tấn công Mi-28.
Theo đó rotor chính làm bằng sợi thủy tinh nhẹ nhưng bền hơn so với hợp kim nhôm, rotor đuôi chữ X giảm tiếng ồn. Hiệu suất bay, độ cao bay, khả năng cơ động được cải thiện tốt hơn Mi-24 nhờ các thay đổi này.
Về khả năng mang vác vũ khí, trực thăng tấn công Mi-35 thiết kế với cánh ngắn hơn Mi-24 nhưng mang được tải trọng 2,4 tấn trên 4 giá treo.
Mi-35 lắp pháo nòng kép GSh-23V cỡ 23mm với cơ số đạn 450-470 viên ở phía mũi cho khả năng tác chiến tốt hơn so với việc gắn bên thân như Mi-24. Pháo có thể bắn với tốc độ 3.400-3.600 phát/phút, phá hủy được mục tiêu bọc thép, công sự kiên cố, phù hợp diệt bộ binh địch.
Ngoài ra, nó có thể mang được các loại rocket S-8 80mm (tổng cộng 80 quả) hoặc S-13 122mm (20 quả) và thùng súng máy cỡ nòng 23mm.
Trong nhiệm vụ chống tăng, trực thăng Mi-35 có thể mang 8 tên lửa chống tăng có điều khiển Ataka-V hoặc Shturm-V. Đặc biệt, nó còn mang được tên lửa không đối không Igla-V để tự vệ trên không. Đây vẫn là một trong số những trực thăng tấn công đáng sợ nhất thế giới.