Vào một ngày mùa thu năm 1987, một chuyên gia vẽ bản đồ phát hiện một hộp sọ người trong khu rừng gần Farmington - thành phố ở phía đông bang Missouri, Mỹ.Trong quá trình tìm kiếm xung quanh hộp sọ, nhóm nhân viên bảo vệ rừng phát hiện xương hàm dưới, một mẩu xương chậu, khoảng 40 mẩu xương, vài lọn tóc, một quần jean, một áo sơ mi, một túi nylon để đựng hàng và một cúc kim loại.Từ chiều dài của quần bò, chuyên gia pháp y dự đoán nạn nhân là người thấp, với chiều cao khoảng 150 cm. Tóc của nạn nhân quá mủn nên chuyên gia không thể xác định đó là người gốc Á, gốc Phi, thổ dân hay người da trắng. Mức độ phân hủy của các mẩu xương cho thấy nạn nhân qua đời từ 1 tới 8 năm trước đó.Các nhà điều tra phát hiện một chất màu trắng ở khu vực mà họ đào các mẩu xương. Kết quả phân tích cho thấy chất đó là Canxi carbonate - một phụ phẩm của vôi. Thông thường người ta rắc vôi lên đất sau khi chôn động vật để khử mùi hôi của xác trong quá trình phân hủy.Sau khi kết luận nạn nhân là một nữ giới da trắng có thân hình thấp, nhóm điều tra tìm người có đặc điểm tương tự trong số tất cả người mất tích tại Mỹ và Canada, song họ không phát hiện đối tượng phù hợp.Một rãnh sâu trên mẩu xương chậu cho thấy người phụ nữ đã sinh ít nhất hai con. Rãnh là kết quả của quá trình tách xương chậu khi phụ nữ lâm bồn.Chiếc cúc kim loại gần hộp sọ trong rừng có dòng chữ "texwood" và họa tiết hình ngôi sao. Nhưng khi tìm trong dữ liệu của hải quan, các nhà điều tra không phát hiện bất kỳ công ty hay sản phẩm nào có tên như vậy. Nhưng Văn phòng Chuyên gia nhập khẩu quốc gia ở thành phố New York cung cấp một thông tin quan trọng: Texwood là tên một nhãn hiệu quần bò dành cho khách hàng khu vực châu Á và không được nhập khẩu vào Mỹ. Như vậy, rất có thể nạn nhân là người châu Á, hoặc đã tới châu Á và mua quàn bò trước khi chết.Để có thêm manh mối, nhóm điều tra nhờ các chuyên gia phục chế các cơ và mái tóc từ hộp sọ. Họ cung cấp ảnh về khuôn mặt được phục dựng cho các đài truyền hình và tờ báo ở nhiều thành phố trong bang Missouri. Đúng 3 ngày sau, một người đàn ông trong bang báo cảnh sát rằng khuôn mặt rất giống một người bạn của ông. Đó là Bun Chee Nyhuis, một phụ nữ 33 tuổi. Cô mất tích từ 5 năm trước.Là người mang quốc tịch Thái Lan, Bun Chee kết hôn với Richard H. Nyhuis và sống cùng chồng ở thành phố Cameron, bang Missouri. Khi cảnh sát liên lạc với Richard Nyhuis, anh ta nói Bun Chee bỏ nhà để trở về Thái Lan vì cô muốn ly hôn. Tuy nhiên, Richard không tin bộ xương đó là của người vợ. Vị trí của bộ xương cách nhà Richard khoảng 160 km.Là người mang quốc tịch Thái Lan, Bun Chee kết hôn với Richard H. Nyhuis và sống cùng chồng ở thành phố Cameron, bang Missouri. Khi cảnh sát liên lạc với Richard Nyhuis, anh ta nói Bun Chee bỏ nhà để trở về Thái Lan vì cô muốn ly hôn. Tuy nhiên, Richard không tin bộ xương đó là của người vợ. Vị trí của bộ xương cách nhà Richard khoảng 160 km.Trong quá trình kiểm tra lý lịch Richard, cảnh sát phát hiện điều bất ngờ: Anh ta là một hướng đạo sinh (người tổ chức các trò chơi trong rừng) cừ khôi và thường xuyên hạ trại gần vị trí hộp sọ. Nhận định rằng rất có thể Richard đã giết vợ, cảnh sát áp dụng mọi biện pháp nghiệp vụ để thẩm vấn người đàn ông này. Cuối cùng Richard thừa nhận anh ta đưa Bun Chee vào rừng và hai người xung đột. Sau đó Bun Chee ngã và Richard bịt mũi và miệng người phụ nữ khiến cô tử vong.Nhưng khi xem ảnh hộp sọ Bun Chee, chuyên gia pháp y khẳng định hộp sọ nạn nhân nứt và lõm vì chịu lực tác động từ một vật cứng. Vết nứt trên hộp sọ cho thấy, Richard không chỉ làm ngạt Bun Chee, mà còn nện vật cứng vào đầu cô.Dựa vào chứng cứ pháp y và lời khai của nghi can, nhóm điều tra nhận định Richard và Bun Chee cãi nhau trong nhà về việc chuyển tới chỗ khác. Khi Richard nói rằng anh ta không có đủ tiền để mua nhà mới, Bun Chee tuyên bố cô sẽ ly hôn chồng và mang hai đứa con theo. Tức giận, Richard với chiếc búa gần đó và đập vào đầu Bun Chee. Thấy vợ nằm dưới sàn nhà và vẫn thở, Richard bóp cổ nạn nhân rồi đặt xác cô vào tủ lạnh. 3 tháng sau, khi mùa xuân tới và tuyết tan, anh ta chở xác Bun Chee vào rừng rồi chôn trong một huyệt nông. Sau đó Richard trở về và dựng lên câu chuyện Bun Chee về Thái Lan với những người hàng xóm và người quen.Trong phiên xử Richard Nyhuis, hội đồng xét xử kết luận bị cáo phạm tội cố ý giết người và tuyên anh ta án chung thân không ân xá. Đây là một trong những vụ án hiếm hoi mà các điều tra viên phải phục dựng khuôn mặt của nạn nhân từ hộp sọ. Họ nói rằng, nếu Richard Nyhuis đào một hố sâu để chôn xác Bun Chee, có lẽ động vật trong rừng đã không lôi hộp sọ của nạn nhân lên mặt đất và sự biến mất của cô sẽ mãi mãi là một bí ẩn.
Vào một ngày mùa thu năm 1987, một chuyên gia vẽ bản đồ phát hiện một hộp sọ người trong khu rừng gần Farmington - thành phố ở phía đông bang Missouri, Mỹ.
Trong quá trình tìm kiếm xung quanh hộp sọ, nhóm nhân viên bảo vệ rừng phát hiện xương hàm dưới, một mẩu xương chậu, khoảng 40 mẩu xương, vài lọn tóc, một quần jean, một áo sơ mi, một túi nylon để đựng hàng và một cúc kim loại.
Từ chiều dài của quần bò, chuyên gia pháp y dự đoán nạn nhân là người thấp, với chiều cao khoảng 150 cm. Tóc của nạn nhân quá mủn nên chuyên gia không thể xác định đó là người gốc Á, gốc Phi, thổ dân hay người da trắng. Mức độ phân hủy của các mẩu xương cho thấy nạn nhân qua đời từ 1 tới 8 năm trước đó.
Các nhà điều tra phát hiện một chất màu trắng ở khu vực mà họ đào các mẩu xương. Kết quả phân tích cho thấy chất đó là Canxi carbonate - một phụ phẩm của vôi. Thông thường người ta rắc vôi lên đất sau khi chôn động vật để khử mùi hôi của xác trong quá trình phân hủy.
Sau khi kết luận nạn nhân là một nữ giới da trắng có thân hình thấp, nhóm điều tra tìm người có đặc điểm tương tự trong số tất cả người mất tích tại Mỹ và Canada, song họ không phát hiện đối tượng phù hợp.
Một rãnh sâu trên mẩu xương chậu cho thấy người phụ nữ đã sinh ít nhất hai con. Rãnh là kết quả của quá trình tách xương chậu khi phụ nữ lâm bồn.
Chiếc cúc kim loại gần hộp sọ trong rừng có dòng chữ "texwood" và họa tiết hình ngôi sao. Nhưng khi tìm trong dữ liệu của hải quan, các nhà điều tra không phát hiện bất kỳ công ty hay sản phẩm nào có tên như vậy. Nhưng Văn phòng Chuyên gia nhập khẩu quốc gia ở thành phố New York cung cấp một thông tin quan trọng: Texwood là tên một nhãn hiệu quần bò dành cho khách hàng khu vực châu Á và không được nhập khẩu vào Mỹ. Như vậy, rất có thể nạn nhân là người châu Á, hoặc đã tới châu Á và mua quàn bò trước khi chết.
Để có thêm manh mối, nhóm điều tra nhờ các chuyên gia phục chế các cơ và mái tóc từ hộp sọ. Họ cung cấp ảnh về khuôn mặt được phục dựng cho các đài truyền hình và tờ báo ở nhiều thành phố trong bang Missouri. Đúng 3 ngày sau, một người đàn ông trong bang báo cảnh sát rằng khuôn mặt rất giống một người bạn của ông. Đó là Bun Chee Nyhuis, một phụ nữ 33 tuổi. Cô mất tích từ 5 năm trước.
Là người mang quốc tịch Thái Lan, Bun Chee kết hôn với Richard H. Nyhuis và sống cùng chồng ở thành phố Cameron, bang Missouri. Khi cảnh sát liên lạc với Richard Nyhuis, anh ta nói Bun Chee bỏ nhà để trở về Thái Lan vì cô muốn ly hôn. Tuy nhiên, Richard không tin bộ xương đó là của người vợ. Vị trí của bộ xương cách nhà Richard khoảng 160 km.
Là người mang quốc tịch Thái Lan, Bun Chee kết hôn với Richard H. Nyhuis và sống cùng chồng ở thành phố Cameron, bang Missouri. Khi cảnh sát liên lạc với Richard Nyhuis, anh ta nói Bun Chee bỏ nhà để trở về Thái Lan vì cô muốn ly hôn. Tuy nhiên, Richard không tin bộ xương đó là của người vợ. Vị trí của bộ xương cách nhà Richard khoảng 160 km.
Trong quá trình kiểm tra lý lịch Richard, cảnh sát phát hiện điều bất ngờ: Anh ta là một hướng đạo sinh (người tổ chức các trò chơi trong rừng) cừ khôi và thường xuyên hạ trại gần vị trí hộp sọ. Nhận định rằng rất có thể Richard đã giết vợ, cảnh sát áp dụng mọi biện pháp nghiệp vụ để thẩm vấn người đàn ông này. Cuối cùng Richard thừa nhận anh ta đưa Bun Chee vào rừng và hai người xung đột. Sau đó Bun Chee ngã và Richard bịt mũi và miệng người phụ nữ khiến cô tử vong.
Nhưng khi xem ảnh hộp sọ Bun Chee, chuyên gia pháp y khẳng định hộp sọ nạn nhân nứt và lõm vì chịu lực tác động từ một vật cứng. Vết nứt trên hộp sọ cho thấy, Richard không chỉ làm ngạt Bun Chee, mà còn nện vật cứng vào đầu cô.
Dựa vào chứng cứ pháp y và lời khai của nghi can, nhóm điều tra nhận định Richard và Bun Chee cãi nhau trong nhà về việc chuyển tới chỗ khác. Khi Richard nói rằng anh ta không có đủ tiền để mua nhà mới, Bun Chee tuyên bố cô sẽ ly hôn chồng và mang hai đứa con theo. Tức giận, Richard với chiếc búa gần đó và đập vào đầu Bun Chee. Thấy vợ nằm dưới sàn nhà và vẫn thở, Richard bóp cổ nạn nhân rồi đặt xác cô vào tủ lạnh. 3 tháng sau, khi mùa xuân tới và tuyết tan, anh ta chở xác Bun Chee vào rừng rồi chôn trong một huyệt nông. Sau đó Richard trở về và dựng lên câu chuyện Bun Chee về Thái Lan với những người hàng xóm và người quen.
Trong phiên xử Richard Nyhuis, hội đồng xét xử kết luận bị cáo phạm tội cố ý giết người và tuyên anh ta án chung thân không ân xá. Đây là một trong những vụ án hiếm hoi mà các điều tra viên phải phục dựng khuôn mặt của nạn nhân từ hộp sọ. Họ nói rằng, nếu Richard Nyhuis đào một hố sâu để chôn xác Bun Chee, có lẽ động vật trong rừng đã không lôi hộp sọ của nạn nhân lên mặt đất và sự biến mất của cô sẽ mãi mãi là một bí ẩn.