Câu chuyện kể về một người nông dân ở Trung Quốc tên là ông Vương, người sống trong cảnh nghèo khó và thường phải tìm kiếm các đồ vụn để đổi lấy tiền trang trải cuộc sống.Một ngày gần Tết, Ông Vương đi tới một bãi rác để tìm đồ gia dụng bỏ đi và đổi chúng lấy tiền. Khi ông chuẩn bị về nhà, ông nhận ra một món lóe sáng trong đống rác.Ông Vương phát hiện ra đó không phải là sắt vụn mà là những thanh sắt bị gỉ nặng khoảng 3,5 kg, trong lõi có ánh vàng.Ông quyết định mang chúng về nhà và thử loại bỏ lớp gỉ bằng cách nung chúng. Khi lớp gỉ bên ngoài bị loại bỏ, ông mới nhận ra rằng những thanh sắt này thực tế là thỏi vàng ròng.Ông Vương quay trở lại bãi rác và tìm thêm một số thỏi vàng tương tự. Sau khi tinh chế và loại bỏ lớp gỉ sắt và tạp chất, ông kiếm được gần 40 triệu đồng từ 4 kg vàng này.Khi câu chuyện tim được " kho báu" trong bãi rác này lan truyền, nó thu hút sự chú ý của Cục Di sản Văn hóa địa phương. Các chuyên gia nghiên cứu mảnh vụn còn lại và kết luận rằng chúng không phải là vàng thường mà là các món đồ cổ bằng vàng từ thời kỳ Hung Nô, có giá trị văn hóa rất lớn.Dựa trên mô tả của ông Vương và thông tin về số lượng và kích thước của những món đồ này, các chuyên gia ước tính giá trị của chúng ít nhất là gần 1000 tỷ đồng.Câu chuyện này nhấn mạnh sự quý giá của di sản văn hóa và cổ vật, và kêu gọi mọi người nếu tìm thấy những món đồ tưởng chừng vô giá trong bãi rác hoặc nơi khác, họ nên báo cáo cho các chuyên gia hoặc cơ quan liên quan để bảo tồn giá trị của chúng. (Ảnh trong bài chỉ mang tính tham khảo). Mời quý độc giả xem thêm video: Tái mặt bỏ của chạy lấy người khi mở nắp “kho báu” trong vườn.
Câu chuyện kể về một người nông dân ở Trung Quốc tên là ông Vương, người sống trong cảnh nghèo khó và thường phải tìm kiếm các đồ vụn để đổi lấy tiền trang trải cuộc sống.
Một ngày gần Tết, Ông Vương đi tới một bãi rác để tìm đồ gia dụng bỏ đi và đổi chúng lấy tiền. Khi ông chuẩn bị về nhà, ông nhận ra một món lóe sáng trong đống rác.
Ông Vương phát hiện ra đó không phải là sắt vụn mà là những thanh sắt bị gỉ nặng khoảng 3,5 kg, trong lõi có ánh vàng.
Ông quyết định mang chúng về nhà và thử loại bỏ lớp gỉ bằng cách nung chúng. Khi lớp gỉ bên ngoài bị loại bỏ, ông mới nhận ra rằng những thanh sắt này thực tế là thỏi vàng ròng.
Ông Vương quay trở lại bãi rác và tìm thêm một số thỏi vàng tương tự. Sau khi tinh chế và loại bỏ lớp gỉ sắt và tạp chất, ông kiếm được gần 40 triệu đồng từ 4 kg vàng này.
Khi câu chuyện tim được " kho báu" trong bãi rác này lan truyền, nó thu hút sự chú ý của Cục Di sản Văn hóa địa phương. Các chuyên gia nghiên cứu mảnh vụn còn lại và kết luận rằng chúng không phải là vàng thường mà là các món đồ cổ bằng vàng từ thời kỳ Hung Nô, có giá trị văn hóa rất lớn.
Dựa trên mô tả của ông Vương và thông tin về số lượng và kích thước của những món đồ này, các chuyên gia ước tính giá trị của chúng ít nhất là gần 1000 tỷ đồng.
Câu chuyện này nhấn mạnh sự quý giá của di sản văn hóa và cổ vật, và kêu gọi mọi người nếu tìm thấy những món đồ tưởng chừng vô giá trong bãi rác hoặc nơi khác, họ nên báo cáo cho các chuyên gia hoặc cơ quan liên quan để bảo tồn giá trị của chúng. (Ảnh trong bài chỉ mang tính tham khảo).