"52 Blue" – hay còn gọi với cái tên " 52 Hz", lần đầu tiên được phát hiện vào năm 1989 bởi William Watkins thuộc Viện Hải dương Woods Hole. Âm thanh phát ra từ một sinh vật đang di chuyển qua vùng biển Thái Bình Dương. Nó đang "hát" một khúc ca đơn độc, cao vút.Phân tích ảnh phổ của sinh vật bí ẩn này, các nhà hải dương học Mỹ dự đoán nó là con cá voi xanh khổng lồ (dài 30m, nặng khoảng 180 tấn), phát ra tần số khiến không một loài cá voi nào có thể nghe thấy. Họ đặt tên nó là 52 Blue (hay Cá voi 52 Hertz).Đối với con người, 52 Hz là một âm thanh thấp - giống như nốt thấp nhất của kèn Tuba - nhưng nó cao đối với cá voi. Thông thường, cá voi "hát" để điều hướng, tìm thức ăn, giao tiếp và tìm kiếm bạn tình.Tiếng hát của chúng dù cách xa hàng ngàn dặm vẫn được đồng loại nghe thấy. Miễn là chúng có cùng tần số, cá voi xanh phát ra tần số từ 10 đến 39 Hz, cá voi vây là 20 Hz (tương đương với những nốt trầm nhất của phím đàn piano).Bài hát phát ra tần suất mà không một loài cá voi nào có nghe được. Nó cao vút đến kỳ lạ. Và cũng cô độc đến khác thường. Cứ như vậy, cái tên "52 Blue" cũng từ đó mà ra đời.Vì nguyên nhân này, người ta cho rằng không một chú cá voi nào trên thế giới có thể bắt sóng được "52 Hz". Và đương nhiên, khi không nghe được thì cũng sẽ chẳng có lời đáp trả nào.Tuy nhiên, "52 Blue" vẫn luôn kiên trì cất tiếng gọi giữa đại dương bao la từ năm này qua năm khác. Không ai chắc chắn tại sao 52 Blue lại hát ở tần số bất thường này. Một số nhà sinh vật học đưa ra giả thuyết rằng chú cá voi này có thể bị dị hình theo một cách nào đó hoặc là con lai của hai loài cá voi.Vì không có đồng loại nào nghe được tiếng nó gọi, giới khoa học quyết định lắng nghe 52 Blue nhiều hơn. Dù có thể nó cô độc ở thế giới đại dương nhưng lại không hề lạc lõng giữa tình yêu của các nhà khoa học, của con người. Giới khoa học lắng nghe và cố gắng "hồi đáp" với nó.Không chỉ phát ra tần suất cao, hành trình của 52 Blue cũng rất khác thường. Các nhà nghiên cứu có thể dễ dàng tìm được dấu vết chuyển động của nó nhờ vào âm thanh đặc biệt, tuy nhiên lộ trình của "52 Blue" chẳng hề liên quan chút gì tới vùng di chuyển của loài cá voi thông thường.Cho đến nay, vẫn chưa ai có cơ hội tận mắt chứng kiến "52 Blue" hay ghi được bất cứ hình ảnh nào về chú cá voi này. Tất cả những gì người ta thu được về nó chỉ là tiếng gọi kỳ lạ ấy qua máy dò của hải quân.Nhìn vào những đường rối rắm trên bản đồ của 52 Blue, các nhà khoa học không thể không đặt câu hỏi: 52 Blue đang tìm kiếm thứ gì vậy? Còn rất nhiều bí ẩn về 52 Blue mà giới khoa học chưa thể giải đáp.Trên thực tế, hình tượng của chú cá voi này gần như đã trở thành một thông điệp truyền cảm hứng về cách sống lạc quan: hãy luôn lên tiếng dù bạn chỉ là một cá thể nhỏ bé.Mời các bạn xem video: Top 10 Loài Động Vật Sống Lâu Nhất Trái Đất. Nguồn: Yan News
"52 Blue" – hay còn gọi với cái tên " 52 Hz", lần đầu tiên được phát hiện vào năm 1989 bởi William Watkins thuộc Viện Hải dương Woods Hole. Âm thanh phát ra từ một sinh vật đang di chuyển qua vùng biển Thái Bình Dương. Nó đang "hát" một khúc ca đơn độc, cao vút.
Phân tích ảnh phổ của sinh vật bí ẩn này, các nhà hải dương học Mỹ dự đoán nó là con cá voi xanh khổng lồ (dài 30m, nặng khoảng 180 tấn), phát ra tần số khiến không một loài cá voi nào có thể nghe thấy. Họ đặt tên nó là 52 Blue (hay Cá voi 52 Hertz).
Đối với con người, 52 Hz là một âm thanh thấp - giống như nốt thấp nhất của kèn Tuba - nhưng nó cao đối với cá voi. Thông thường, cá voi "hát" để điều hướng, tìm thức ăn, giao tiếp và tìm kiếm bạn tình.
Tiếng hát của chúng dù cách xa hàng ngàn dặm vẫn được đồng loại nghe thấy. Miễn là chúng có cùng tần số, cá voi xanh phát ra tần số từ 10 đến 39 Hz, cá voi vây là 20 Hz (tương đương với những nốt trầm nhất của phím đàn piano).
Bài hát phát ra tần suất mà không một loài cá voi nào có nghe được. Nó cao vút đến kỳ lạ. Và cũng cô độc đến khác thường. Cứ như vậy, cái tên "52 Blue" cũng từ đó mà ra đời.
Vì nguyên nhân này, người ta cho rằng không một chú cá voi nào trên thế giới có thể bắt sóng được "52 Hz". Và đương nhiên, khi không nghe được thì cũng sẽ chẳng có lời đáp trả nào.
Tuy nhiên, "52 Blue" vẫn luôn kiên trì cất tiếng gọi giữa đại dương bao la từ năm này qua năm khác. Không ai chắc chắn tại sao 52 Blue lại hát ở tần số bất thường này. Một số nhà sinh vật học đưa ra giả thuyết rằng chú cá voi này có thể bị dị hình theo một cách nào đó hoặc là con lai của hai loài cá voi.
Vì không có đồng loại nào nghe được tiếng nó gọi, giới khoa học quyết định lắng nghe 52 Blue nhiều hơn. Dù có thể nó cô độc ở thế giới đại dương nhưng lại không hề lạc lõng giữa tình yêu của các nhà khoa học, của con người. Giới khoa học lắng nghe và cố gắng "hồi đáp" với nó.
Không chỉ phát ra tần suất cao, hành trình của 52 Blue cũng rất khác thường. Các nhà nghiên cứu có thể dễ dàng tìm được dấu vết chuyển động của nó nhờ vào âm thanh đặc biệt, tuy nhiên lộ trình của "52 Blue" chẳng hề liên quan chút gì tới vùng di chuyển của loài cá voi thông thường.
Cho đến nay, vẫn chưa ai có cơ hội tận mắt chứng kiến "52 Blue" hay ghi được bất cứ hình ảnh nào về chú cá voi này. Tất cả những gì người ta thu được về nó chỉ là tiếng gọi kỳ lạ ấy qua máy dò của hải quân.
Nhìn vào những đường rối rắm trên bản đồ của 52 Blue, các nhà khoa học không thể không đặt câu hỏi: 52 Blue đang tìm kiếm thứ gì vậy? Còn rất nhiều bí ẩn về 52 Blue mà giới khoa học chưa thể giải đáp.
Trên thực tế, hình tượng của chú cá voi này gần như đã trở thành một thông điệp truyền cảm hứng về cách sống lạc quan: hãy luôn lên tiếng dù bạn chỉ là một cá thể nhỏ bé.