Tôi thừa nhận, ở thời đại hiện tại, việc một cô gái ngoài 25 tuổi còn giữ được trinh tiết thực sự đáng trân trọng. Xã hội ngày càng thoáng hơn về vấn đề tình yêu, tình dục. Tôi không chê bai những cô gái đã sống hết mình vì tình yêu, nhưng quả thật, khi biết bạn gái còn trinh nguyên, tôi có phần tự hào hơn đôi chút.
Nhưng đến giờ, sau 3 năm yêu nhau, cái niềm tự hào ấy trong tôi đã chết từ lâu mà thay vào đó là nỗi khổ tâm và sự mệt mỏi khi yêu một trinh nữ. Dường như sự giữ gìn của cô ấy không phải vì bản tính như vậy mà là một kế sách để khống chế và lên mặt với bạn trai.
Ngay từ khi bắt đầu yêu, cô ấy đã nói thẳng vấn đề này. Tôi hoàn toàn đồng ý. Nếu cô ấy muốn giữ điều đó cho ngày cưới, tôi tôn trọng. Là đàn ông, ai cũng có nhu cầu nhưng tôi không đớn hèn đến độ ép buộc bạn gái làm cái điều mà cô ấy không thoải mái.
|
Tôi không chê bai những cô gái đã sống hết mình vì tình yêu, nhưng quả thật, khi biết bạn gái còn trinh nguyên, tôi có phần tự hào hơn đôi chút. (Ảnh minh họa) |
Và rồi… những tháng này sau đó tôi mới được nếm trải cái giá của việc yêu một cô gái còn trinh nguyên nó mệt mỏi đến thế nào. Cô ấy thường bắt tôi phải cung phụng, đòi hỏi đủ đường, mỗi lần tôi nhắc nhở thì bạn gái lại vênh mặt: “Anh còn muốn gì nữa? Thời đại này, yêu được phải gái còn trinh là điều tốt lắm rồi. Bạn bè em chúng nó yêu 5, 7 thằng, chẳng còn gì nữa, thế mà còn được chiều chuộng. Huống chi lấy em, anh được là người đầu tiên. Cái đó chẳng phải bao người đàn ông không có được sao. Vậy mà anh còn ca thán”.
Tôi không phải người keo kiệt hay không chịu nuông chiều bạn gái, nhưng tôi cảm thấy đòi hỏi của cô ấy là quá quắt. Nhiều hôm đi làm về mệt, muốn nghỉ ngơi một chút cô ấy cũng không cho. Cô ấy đã muốn là nhất nhất phải làm theo. Chưa kể, tôi đi làm cũng chỉ thu nhập tương đối khá, trong khi cái mà cô ấy thích toàn hàng hiệu, đồ đắt tiền khiến tôi chạy dài không kịp.
Nhìn cảnh bạn bè có người yêu, được bạn gái thông cảm, động viên trong cuộc sống, còn tôi cứ còng lưng phục vụ “cô người yêu thánh nữ” tôi lại thấy chán nản. Chẳng thà yêu một cô nàng có quá khứ nhưng gắn bó và đồng hành cùng mình còn hơn trở thành nô lệ cho cái gọi là “trinh tiết” ấy.
Đó là chưa kể đến những lần cô ấy làm tôi bẽ mặt. Đi chơi chung nhóm bạn, đồng nghiệp, mọi người đang vui vẻ là cô ấy lại thêm vào những câu khiến người ta tự ái. Khi thì cô ấy chê bai loại con gái chưa yêu đã lên giường, lúc thì cô ấy chẹp miệng thương hại mấy gã đàn ông “ăn của thừa”. Bạn bè tôi, rất nhiều người yêu và cưới những người bạn gái “có quá khứ”, lời cô ấy nói chẳng khác nào dội gáo nước lạnh vào mặt họ.
Lâu dần, bạn bè tôi ngại đi chơi cùng tôi. Họ nói sợ không xứng tầm đi chơi với “trinh nữ” nhà tôi. Tôi đã góp ý nhiều lần nhưng bạn gái tôi không chịu thay đổi. Tôi thực sự cảm thấy xấu hổ vì yêu một cô gái “khác người” như thế.
Nói ra điều này nhiều người nghĩ tôi gàn dở, nhưng thực sự tôi ước giá mà cô ấy cứ có quá khứ, cứ trao đi sự trinh tiết cho một gã nào trước tôi thì tình yêu này có lẽ còn nhẹ nhàng, tôi còn đỡ bị hành bởi sự cao ngạo và cho rằng mình có giá của cô ấy. Ngày cưới của chúng tôi cũng sắp cận kề, nghĩ đến cuộc sống vợ chồng sau này, cả đời bị vợ đem cái “giá” ra lên mặt, tôi thật không biết mình có chịu nổi hay không.