Người Tajik là tộc người da trắng duy nhất tại Trung Quốc, sinh sống chủ yếu ở thị trấn Tashkurgan trên cao nguyên Pamir, ở độ cao hơn 4.000 m so với mực nước biển, thời tiết vô cùng khắc nghiệt. Đây là nơi giáp danh với Afghanistan, Tajikistan và Pakistan.Người Tajik ở Trung Quốc được gọi là Tajik miền núi, còn người Tajik ở Tajikstan và Afghanistan được gọi là Tajik đồng bằng để dễ phân biệt, vì đều có nguồn gốc Ba Tư.Điều đặc biệt ở ngoại hình người Tajik là họ giống những người da trắng ở châu Âu, với da trắng, mắt xanh, tóc vàng, mũi cao.Tôn giáo ở đây chủ yếu là đạo Hồi Nizari Ismail thuộc nhánh của Hồi giáo Shia, nhưng họ thường chỉ đi nhà thờ trong những ngày lễ lớn.Người Tajik sống chủ yếu bằng trồng trọt và chăn nuôi. Họ nuôi cừu, dê, bò Tây Tạng, ngựa, lạc đà, lúa mạch, lúa mì, ngô và đậu. Món ăn ưa thích của họ là thịt, cơm, bánh và sữa. Họ cũng không ăn thịt lợn, chó, lừa, ngựa hoặc bất cứ động vật nào chết một cách tự nhiên. Người dân rất lịch sự và nồng hậu. Họ chào hỏi, mời ăn đối với cả khách qua đường.Trang phục của người Tajik rất đặc biệt. Đàn ông thường đội mũ nỉ màu đen, dắt dao ở thắt lưng và đi ủng da bò. Phụ nữ đội mũ tròn có họa tiết hoa trang trí.Lễ hội gắn liền với tôn giáo, bao gồm lễ hội Corban, lễ hội Mùa xuân, lễ hội Almsgiving và lễ hội Baluoti. Lễ hội Mùa xuân được tổ chức vào tháng 3 theo lịch đạo Hồi. Người dân dọn dẹp nhà cửa, cho bò ăn, đến thăm nhà nhau. Phụ nữ rắc bột lên vai khách để cầu chúc may mắn. Lễ hội Baluoti được tổ chức vào 2 ngày đầu của tháng 8, với buổi lễ thắp nến cầu an cho tất cả các thành viên trong gia đình.Người Tajik có những phong tục đặc biệt. Khi đàn ông gặp nhau hoặc đàn ông gặp phụ nữ, họ thường bắt tay hoặc hôn lên mu bàn tay nhau, còn phụ nữ gặp nhau thì hôn lên mặt và môi nhau. Ôm là cử chỉ thể hiện tình cảm nồng ấm nhất. Người mẹ thường dạy con gái tôn trọng chồng và gia đình nhà chồng, không được tán tỉnh đàn ông, sống tiết kiệm và làm việc chăm chỉ.Khi có khách đến nhà, họ tuyệt đối tôn trọng ý kiến của khách và không bao giờ hỏi khi nào khách ra về.
Người Tajik là tộc người da trắng duy nhất tại Trung Quốc, sinh sống chủ yếu ở thị trấn Tashkurgan trên cao nguyên Pamir, ở độ cao hơn 4.000 m so với mực nước biển, thời tiết vô cùng khắc nghiệt. Đây là nơi giáp danh với Afghanistan, Tajikistan và Pakistan.
Người Tajik ở Trung Quốc được gọi là Tajik miền núi, còn người Tajik ở Tajikstan và Afghanistan được gọi là Tajik đồng bằng để dễ phân biệt, vì đều có nguồn gốc Ba Tư.
Điều đặc biệt ở ngoại hình người Tajik là họ giống những người da trắng ở châu Âu, với da trắng, mắt xanh, tóc vàng, mũi cao.
Tôn giáo ở đây chủ yếu là đạo Hồi Nizari Ismail thuộc nhánh của Hồi giáo Shia, nhưng họ thường chỉ đi nhà thờ trong những ngày lễ lớn.
Người Tajik sống chủ yếu bằng trồng trọt và chăn nuôi. Họ nuôi cừu, dê, bò Tây Tạng, ngựa, lạc đà, lúa mạch, lúa mì, ngô và đậu. Món ăn ưa thích của họ là thịt, cơm, bánh và sữa. Họ cũng không ăn thịt lợn, chó, lừa, ngựa hoặc bất cứ động vật nào chết một cách tự nhiên. Người dân rất lịch sự và nồng hậu. Họ chào hỏi, mời ăn đối với cả khách qua đường.
Trang phục của người Tajik rất đặc biệt. Đàn ông thường đội mũ nỉ màu đen, dắt dao ở thắt lưng và đi ủng da bò. Phụ nữ đội mũ tròn có họa tiết hoa trang trí.
Lễ hội gắn liền với tôn giáo, bao gồm lễ hội Corban, lễ hội Mùa xuân, lễ hội Almsgiving và lễ hội Baluoti. Lễ hội Mùa xuân được tổ chức vào tháng 3 theo lịch đạo Hồi. Người dân dọn dẹp nhà cửa, cho bò ăn, đến thăm nhà nhau. Phụ nữ rắc bột lên vai khách để cầu chúc may mắn. Lễ hội Baluoti được tổ chức vào 2 ngày đầu của tháng 8, với buổi lễ thắp nến cầu an cho tất cả các thành viên trong gia đình.
Người Tajik có những phong tục đặc biệt. Khi đàn ông gặp nhau hoặc đàn ông gặp phụ nữ, họ thường bắt tay hoặc hôn lên mu bàn tay nhau, còn phụ nữ gặp nhau thì hôn lên mặt và môi nhau. Ôm là cử chỉ thể hiện tình cảm nồng ấm nhất. Người mẹ thường dạy con gái tôn trọng chồng và gia đình nhà chồng, không được tán tỉnh đàn ông, sống tiết kiệm và làm việc chăm chỉ.
Khi có khách đến nhà, họ tuyệt đối tôn trọng ý kiến của khách và không bao giờ hỏi khi nào khách ra về.