Vào thời cổ đại, người La Mã tin rằng uống máu của các võ sĩ giác đấu có thể giúp họ "hấp thụ" sức sống và sức mạnh của họ. Người xưa còn coi máu càng tươi mới càng tốt nên có người đã bỏ tiền mua máu từ cơ thể còn sống.Thậm chí, người La Mã cổ đại còn quan niệm uống máu của những võ sĩ giác đấu bại trận có thể chữa khỏi căn bệnh động kinh.Thầy thuốc La Mã Scribonius Largus còn từng khuyên người bệnh rằng, gan của một con bò tót chết dưới vũ khí của võ sĩ giác đấu là phương thuốc thần kỳ để chữa động kinh.Quan niệm uống máu có thể chữa được bệnh động kinh còn khá phổ biến hồi thế kỷ 19. Cụ thể, nhiều người dân thời xưa đã bỏ tiền ra mua và uống máu của những tử tù ngay sau khi những tên tội phạm này bị chặt đầu.Vua Charles II nổi tiếng của Anh khiến nhiều người rùng mình bởi cách co giật. Cụ thể, vị vua này từng sử dụng "Giọt nước của Đức Vua". Đây là một loại cồn riêng của nhà vua bởi nó có chứa đầu lâu người trong cồn.Việc ăn thịt người như thuốc chữa bệnh còn xuất hiện ở nhiều thời kỳ, trong đó đỉnh điểm là thế kỷ 16 và 17. Rất nhiều người châu Âu, gồm cả hoàng gia, thầy tu và các nhà khoa học, thường dùng các phương thuốc có chứa xương, máu và mỡ người như thuốc trị mọi loại bệnh từ đau đầu cho tới động kinh.Người xưa còn đào trộm xác ướp Ai Cập rồi đem bóp vụn thành bột để chữa chảy máu bên trong.Đầu lâu cũng được sử dụng làm thành phần thuốc phổ biến và được nghiền thành bột để chữa bệnh đau đầu.Phần chỏm rêu mọc trên một chiếc đầu lâu đã được chôn cất gọi là Usnea cũng cũng được sử dụng để chữa bệnh. Bột của nó được cho là có thể chữa chảy máu mũi và chứng động kinh.Ngoài máu và thịt, mỡ người cũng được dùng để trị những vết thương ngoài cơ thể. Các bác sĩ người Đức từng sử dụng mỡ người đắp lên vết thương và chà mỡ lên da như một phương thức chữa bệnh gout. Nữ hoàng Elizabeth I từng sử dụng mỡ người để bôi lên mặt chữa lành những vết sẹo do đậu mùa.
Vào thời cổ đại, người La Mã tin rằng uống máu của các võ sĩ giác đấu có thể giúp họ "hấp thụ" sức sống và sức mạnh của họ. Người xưa còn coi máu càng tươi mới càng tốt nên có người đã bỏ tiền mua máu từ cơ thể còn sống.
Thậm chí, người La Mã cổ đại còn quan niệm uống máu của những võ sĩ giác đấu bại trận có thể chữa khỏi căn bệnh động kinh.
Thầy thuốc La Mã Scribonius Largus còn từng khuyên người bệnh rằng, gan của một con bò tót chết dưới vũ khí của võ sĩ giác đấu là phương thuốc thần kỳ để chữa động kinh.
Quan niệm uống máu có thể chữa được bệnh động kinh còn khá phổ biến hồi thế kỷ 19. Cụ thể, nhiều người dân thời xưa đã bỏ tiền ra mua và uống máu của những tử tù ngay sau khi những tên tội phạm này bị chặt đầu.
Vua Charles II nổi tiếng của Anh khiến nhiều người rùng mình bởi cách co giật. Cụ thể, vị vua này từng sử dụng "Giọt nước của Đức Vua". Đây là một loại cồn riêng của nhà vua bởi nó có chứa đầu lâu người trong cồn.
Việc ăn thịt người như thuốc chữa bệnh còn xuất hiện ở nhiều thời kỳ, trong đó đỉnh điểm là thế kỷ 16 và 17. Rất nhiều người châu Âu, gồm cả hoàng gia, thầy tu và các nhà khoa học, thường dùng các phương thuốc có chứa xương, máu và mỡ người như thuốc trị mọi loại bệnh từ đau đầu cho tới động kinh.
Người xưa còn đào trộm xác ướp Ai Cập rồi đem bóp vụn thành bột để chữa chảy máu bên trong.
Đầu lâu cũng được sử dụng làm thành phần thuốc phổ biến và được nghiền thành bột để chữa bệnh đau đầu.
Phần chỏm rêu mọc trên một chiếc đầu lâu đã được chôn cất gọi là Usnea cũng cũng được sử dụng để chữa bệnh. Bột của nó được cho là có thể chữa chảy máu mũi và chứng động kinh.
Ngoài máu và thịt, mỡ người cũng được dùng để trị những vết thương ngoài cơ thể. Các bác sĩ người Đức từng sử dụng mỡ người đắp lên vết thương và chà mỡ lên da như một phương thức chữa bệnh gout. Nữ hoàng Elizabeth I từng sử dụng mỡ người để bôi lên mặt chữa lành những vết sẹo do đậu mùa.