Dù chưa được nhiều người biết đến, nhưng thành cổ Erbil được giới nghiên cứu lịch sử đặc biệt quan tâm vì đây là khu dân cư mà con người cư trú liên tục lâu đời nhất trên thế giới.Tòa thành này gây ấn tượng đầu tiên với địa thế rất đặc biệt: nằm trên một khu đất hình trong có chiều cao khoảng 30m. Nền đất này đã được nhiều nền văn minh kế tiếp nhau bồi đắp trong suốt hàng nghìn năm.Từ thời tiền sử, vùng đất mà thành cổ Erbil tọa lạc đã được thiên nhiên ban cho những điều kiện hết sức thuận lợi cho việc định cư của con người. Đây là một vùng đồng bằng gần nơi hợp dòng của hai con sông có lượng mưa ổn định.Những nhóm người sống bằng nghề săn bắn - hái lượm đã định cư tại đây vào năm 9.300 TCN. Sau đó là thời kỳ của người Hassuna nguyên thủy, khoảng năm 7.000 TCN. Vào năm 1.400 trước Công nguyên, thành cổ Erbil đã trở thành một trong những thành phố quan trọng nhất của đế chế Assyria.Đế chế Assyria sụp đổ sau một cuộc vây hãm vào năm 612 TCN. Sau đó người Ba Tư nắm quyền kiểm soát vùng đất này. Nhưng 300 năm sau, vào năm 331 TCN, đế chế Ba Tư đã phải nhường quyền kiểm soát thành Erbil cho vương triều Alexander của Hy Lạp.1.000 năm sau, quân Ottomans càn quét vùng này, đánh bại triều đại Abbasids - triều đại của người Hồi giáo theo dòng Sunni ở trung tâm Iraq. Năm 1918, đế chế Ottoman sụp đổ. Quân đội Anh tiến vào thành phố mà không gặp phải bất kỳ sự kháng cự nào. Điểm đánh dấu sự kết thúc của một giai đoạn lịch sử dài và sự khởi đầu của quốc gia Iraq hiện đại.Trong thế kỷ 20, trải qua những xáo trộn chính trị khốc liệt, thành cổ Erbil trở thành nơi định cư của khoảng 1.000 gia đình người Kurd, với những khu nhà lụp xụp tạm bợ nằm xen lẫn những di tích cổ xưa bề thế.Vào những năm 2.000, tại đây đã diễn ra những cuộc khảo cổ trên quy mô hạn chế. Những kết quả khai quật bước đầu cho thấy, lòng đất dưới thành cổ Erbil ẩn chưa một kho tàng vô giá của văn minh nhân loại.Hiện vật nổi tiếng nhất ở nơi đây là pho tượng Mabarek Ahmed Sharafaddin có từ thế kỷ 12. Tuy nhiên, rất nhiều hiện vật ấn tượng hơn có thể được phát hiện nếu quy mô khai quật được mở rộng.Với những giá trị lịch sử to lớn, UNESCO đã công nhận thành cổ Erbil là Di sản văn hóa thế giới vào năm 2007.
Dù chưa được nhiều người biết đến, nhưng thành cổ Erbil được giới nghiên cứu lịch sử đặc biệt quan tâm vì đây là khu dân cư mà con người cư trú liên tục lâu đời nhất trên thế giới.
Tòa thành này gây ấn tượng đầu tiên với địa thế rất đặc biệt: nằm trên một khu đất hình trong có chiều cao khoảng 30m. Nền đất này đã được nhiều nền văn minh kế tiếp nhau bồi đắp trong suốt hàng nghìn năm.
Từ thời tiền sử, vùng đất mà thành cổ Erbil tọa lạc đã được thiên nhiên ban cho những điều kiện hết sức thuận lợi cho việc định cư của con người. Đây là một vùng đồng bằng gần nơi hợp dòng của hai con sông có lượng mưa ổn định.
Những nhóm người sống bằng nghề săn bắn - hái lượm đã định cư tại đây vào năm 9.300 TCN. Sau đó là thời kỳ của người Hassuna nguyên thủy, khoảng năm 7.000 TCN. Vào năm 1.400 trước Công nguyên, thành cổ Erbil đã trở thành một trong những thành phố quan trọng nhất của đế chế Assyria.
Đế chế Assyria sụp đổ sau một cuộc vây hãm vào năm 612 TCN. Sau đó người Ba Tư nắm quyền kiểm soát vùng đất này. Nhưng 300 năm sau, vào năm 331 TCN, đế chế Ba Tư đã phải nhường quyền kiểm soát thành Erbil cho vương triều Alexander của Hy Lạp.
1.000 năm sau, quân Ottomans càn quét vùng này, đánh bại triều đại Abbasids - triều đại của người Hồi giáo theo dòng Sunni ở trung tâm Iraq. Năm 1918, đế chế Ottoman sụp đổ. Quân đội Anh tiến vào thành phố mà không gặp phải bất kỳ sự kháng cự nào. Điểm đánh dấu sự kết thúc của một giai đoạn lịch sử dài và sự khởi đầu của quốc gia Iraq hiện đại.
Trong thế kỷ 20, trải qua những xáo trộn chính trị khốc liệt, thành cổ Erbil trở thành nơi định cư của khoảng 1.000 gia đình người Kurd, với những khu nhà lụp xụp tạm bợ nằm xen lẫn những di tích cổ xưa bề thế.
Vào những năm 2.000, tại đây đã diễn ra những cuộc khảo cổ trên quy mô hạn chế. Những kết quả khai quật bước đầu cho thấy, lòng đất dưới thành cổ Erbil ẩn chưa một kho tàng vô giá của văn minh nhân loại.
Hiện vật nổi tiếng nhất ở nơi đây là pho tượng Mabarek Ahmed Sharafaddin có từ thế kỷ 12. Tuy nhiên, rất nhiều hiện vật ấn tượng hơn có thể được phát hiện nếu quy mô khai quật được mở rộng.
Với những giá trị lịch sử to lớn, UNESCO đã công nhận thành cổ Erbil là Di sản văn hóa thế giới vào năm 2007.