Ngay ngày đầu tiên làm, ông chủ đã "săm soi" osin

Google News

Khi tôi học năm 4 thì mẹ bị bệnh tiểu đường quá nặng dẫn đến hai mắt rất mờ. Mẹ không thể lao động kiếm tiền nuôi tôi tiếp tục học được nữa. Vậy là từ đó mẹ sống dựa hoàn toàn vào gia đình vợ chồng anh cả.

Không muốn bỏ dở việc học giữa chừng, tôi đi kiếm việc làm thêm để vừa học vừa làm. Sau nhiều ngày tìm kiếm, tôi cũng tìm được một công việc rửa bát ở quán phở.
Sau mỗi biểu chiều các bạn của tôi thì hẹn hò đi chơi hay học thêm cái gì đó, còn tôi thì tất bật đạp xe thật nhanh đến chỗ làm cho kịp giờ. Biết công việc này rất khó mới kiếm được nên tôi đã làm việc rất chăm chỉ.
Nhưng rồi cả tháng cũng chỉ kiếm được có chút ít như thế chỉ đủ tiền thuê nhà trọ, còn tiền học, tiền ăn, cái gì cũng cần đến tiền. Không chịu khuất phục số phận, tôi cho rằng nhiều bạn vừa học vừa làm vẫn tốt, tại sao tôi không thể làm được.
Đúng lúc đang khó khăn về tài chính thì có người bạn giới thiệu cho tôi một công việc, đó làm làm ô sin cho một gia đình. Thời gian làm việc chủ yếu vào chiều tối nên ban ngày tôi vẫn còn thời gian đi học. Lương tháng nghe đâu là 3 triệu đồng một tháng.
Lúc đó tôi không nghĩ được nhiều, chỉ cảm động rơi nước mắt về người bạn tốt đã giới thiệu cho một mối làm ăn tốt.
Sáng chủ nhật tôi đến nhận việc, ra đón tôi là cặp vợ chồng khoảng trên 60 tuổi, cũng bằng tuổi mẹ tôi ở dưới quê là cùng. Ông chủ thì rất nhiệt tình chào đón tôi còn bà chủ thì có vẻ không hào hứng lắm.
Công việc của tôi là nấu bữa tối cho cả nhà và dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa, không bị gò bó về thời gian lắm, khiến tôi vui lắm.
Chiều thứ hai là ngày đầu tiên đi làm của tôi, tan học tôi vội vàng đến nhà ông bà chủ nấu bữa cơm tối cho hai ông bà và cậu con trai nghe đâu đang làm trong công ty rất lớn.
Nấu ăn xong thì tôi đi từng phòng dọn dẹp, khi đến phòng ông chủ thì tôi bắt đầu thấy rất sợ. Bà chủ thì đi tập yoga, người con trai đi làm chưa về, trong nhà giờ chỉ có hai người.
Ánh mắt của ông chủ nhìn chăm chăm vào người tôi, lấy hết can đảm mình cúi mặt xuống rồi lau vội nền nhà cho xong nhiệm vụ. Thế nhưng khi lau đến chỗ ông ấy ngồi, phía dưới thì đầy tàn thuốc lá, ông chủ không chịu đứng dậy cứ ngồi lì đó.
Ngay ngay dau tien lam, ong chu da
Ảnh minh họa. 
Tôi khéo léo bảo ông chủ đẩy ghế qua chỗ khác để lau nhà cho sạch. Câu nói của tôi chưa kịp hết thì ông chủ đã nhảy bổ vào ôm trầm lấy tôi. Hoảng quá tôi đẩy mạnh ông ta ra, nhưng sức đàn ông quá mạnh khiến tôi vùng vẫy rất cực.
Ông ta bảo hãy chiều ông chủ một lần rồi sẽ cho 3 triệu đồng, bằng tiền lương cả tháng làm việc cực khổ. Trong lúc ông ta thả lỏng cơ thể tôi huých vào của quý của ông chủ rồi vội vàng thoát khỏi vòng tay.
Chạy xuống nhà trong tinh thần hoảng loạn, đúng lúc đó nhìn thấy bà chủ đang mở cổng đi vào, tôi đã cố trấn tĩnh và chỉnh lại trang phục để khỏi bị phát hiện ra.
Trên đoạn đường về nhà tôi nghĩ rất nhiều, nếu thôi việc ở đó thì sẽ chẳng kiếm được công việc nào thuận lợi hơn thế nữa. Còn nếu tiếp tục làm việc thì sẽ có ngày bị ông chủ đụng chạm và rồi khi bị mọi người phát hiện ra thì hậu quả còn kinh khủng hơn.
Hôm sau tôi vẫn đến ngôi nhà đó làm việc, nhưng trước khi vào làm tôi đã gặp riêng ông chủ và quỳ sụp cầu xin. Tôi nói về nỗi khốn khó của gia đình mình đang gặp phải.
Kể xong ông chủ im lặng không nói gì tôi nói tiếp: “Con biết ông chủ là người tốt, nếu con mà bỏ việc ở đây thì những hi sinh của mẹ con trong suốt hơn 20 năm nay là vô ích. Bà ấy mà biết con bỏ học vì không có tiền chắc sẽ tự trách đến héo mòn. Con chỉ muốn làm việc chăm chỉ kiếm tiền để học và chữa bệnh cho mẹ”.
Vừa nói tôi vừa khóc như mưa, có lẽ những lời thành thật của tôi đã động đến lòng tốt còn sót lại của ông chủ, nên ông chỉ vuốt tóc tôi và bảo hãy làm việc tốt, sẽ không quấy rầy tôi nữa.
Sự thẳng thắn thật thà và cương quyết của tôi đã chiến thắng, từ đó tôi được yên ổn làm việc. Còn mọi người trong gia đình rất tin tưởng và đối xử tốt với tôi.
Theo VA/Công lý & xã hội

>> xem thêm

Bình luận(0)