Cô con dâu khóc nức nở khi mẹ chồng nói “từ nay không mẹ con gì hết, đến chết vẫn không nhận thứ cô là người thân”.
Chuyện là, Hằng làm dâu được hơn 1 năm, cuộc sống của cô khá yên ổn, chỉ có công việc là hơi bận. Thế nhưng, đổi lại gia đình chồng cô rất thoáng, bố mẹ chồng không hà khắc với con dâu.
Mẹ chồng Hằng là người biết điều, nhưng trái lại bà sống tình cảm nên dễ cảm thấy tủi thân. Cũng chính vì điều này mà Hằng nghiễm nhiên bị mẹ chồng quy kết cho là “thứ con dâu vô tâm, chỉ biết sống cho bản thân…”.
|
Ảnh minh họa. |
Chồng Hằng thường xuyên đi công tác xa nhà, bố mẹ chồng cô chỉ có duy nhất chồng cô là con trai nên mỗi khi anh đi công tác là nhà vắng tanh. Ấy vậy mà, trong một lần mẹ chồng Hằng đổ bệnh mới đây do bệnh rối loạn tiền đình tái phát. Đêm đó bà nôn rất nhiều, hoa mắt chóng mặt dữ dội nên hằng cùng bố chồng đưa bà vào bệnh viện cấp cứu.
Sau khi được bác sĩ tiêm thuốc chống nôn, và lấy máu đi kiểm tra sức khỏe và kê đơn thuốc cho mẹ chồng Hằng về nhà nghỉ ngơi, Hằng lại vội vàng đưa mẹ chồng về. Đêm đó, cô vất vả vì chồng đi công tác, bố chồng lại già và yếu. Ấy vậy mà cũng chính sau hôm đó cô trở thành đứa con dâu “bất hiếu” bị mẹ chồng nhất quyết đuổi ra khỏi nhà.
Sáng hôm sau, theo lịch Hằng có chuyến đi công tác xa, chuyến đi lần này rất quan trọng nên cô không thể hủy. Trước đó, Hằng cũng đắn đo rất nhiều, thậm chí cô cũng đã gọi điện xin ban giám đốc nhưng không hủy được. Hơn thế, bệnh của mẹ chồng cô cũng đã đỡ, xem sắc mặt mẹ chồng không có gì nghiêm trọng, lại thêm có bố chồng chăm sóc nên Hằng đành lòng mở miệng xin ý kiến bố chồng.
Bố chồng Hằng vui vẻ đồng ý, ông còn dặn dò thêm con dâu đi đứng cẩn thận, việc ở nhà cứ để ông lo. Tưởng đâu chuyện đã lành, nào ngờ sau chuyến công tác 4 ngày, Hằng trở về nhà mị mẹ chồng mắng té tấp. Bà tủi thân vì khi ốm đau không có con cái bên canh, con dâu còn nỡ để mẹ chồng nằm ốm vật trên giường để lo “đi đó đi đây khắp nơi”.
Bà mắng con dâu không ngớt lời: “từ nay không mẹ con gì hết, đến chết vẫn không nhận thứ cô là người thân”. Còn Hằng chỉ biết khóc nức xin lỗi mẹ chồng, cô nói mình chỉ là vô tâm chứ không “bất hiếu” như lời mẹ nói. Còn mẹ chồng Hằng nhất quyết đợi chồng cô đi công tác về sẽ “xử lí” đuổi ra khỏi nhà.
Mấy ngày hôm nay Hằng vẫn khóc, xin mẹ chồng tha thứ. Nhưng mẹ chồng cô không màng để ý. Hằng tự trách mình quá vô tâm, không nghĩ rằng mọi chuyện lại diễn biến theo chiều hướng này.