Mấy ngày nay, các chị em liên tục chia sẻ câu chuyện về một bức tâm thư của người vợ gửi cho chồng mình bày tỏ nguyện vọng muốn được từ chức "vợ" để chuyển sang bộ phận người tình.
Mọi người lấy làm tâm đắc với lá "đơn từ chức" này lắm, vì nó đã nói hết lên những nỗi bức xúc của người làm mẹ, làm vợ trong gia đình.
Việc phải chăm con và làm hàng đống việc nhà khiến họ không còn thời gian dành riêng cho bản thân, cơ thể trở nên xấu xí, còn không có cả thời gian để gặp gỡ bạn bè.
Trong khi đó, những ông chồng lúc nào cũng bảnh bao, có nhiều thời gian rảnh để tụ tập đàn đúm, thậm chí có khi chê vợ xấu xí để chạy theo những cô nhân tình trẻ trung, xinh đẹp.
Những ngươi vợ cũng từng một thời trẻ trung, duyên dáng chẳng thua kém gì những cô nhân tình kia, vậy nên mong muốn tha thiết được chuyển sang bộ phận "người tình" của người vợ này khiến các mẹ không khỏi chạnh lòng.
|
Ảnh minh họa. |
Làm vợ, vị trí mà những "người tình" luôn mong muốn và khao kahst có được, thì chính những người vợ lại mong muốn được qua về làm người tình, để có thời gian dành riêng cho mình, để được trở lại xinh đẹp như ngày nào.
Họ đã bỏ ra quá nhiều tâm sức cho gia đình này, cả tuổi trẻ, thanh xuân, thời gian và sức khỏe, nhưng đền đáp lại chỉ là người chồng ngày càng thờ ơ, lạnh nhạt. Có đáng không khi bản thân hy sinh cho người khác nhưng nhận lại chỉ là sự tủi hờn?
Vậy nên, những ông chồng ạ, hãy thức tỉnh đi! Hãy cùng vợ san sẻ những gánh nặng gia đình, hãy chăm lo và yêu thương cô ấy như cái cách mà các ông đã từng làm khi tán tỉnh mong rước họ về dinh.
Hãy nâng niu họ như một món bảo vật, để họ tắm mình trong những lời ngọt ngào đường mật, cho họ cảm nhận lại mình vẫn được yêu và trân trọng như ngày nào.
Đừng để những người vợ phải ước ao và ghen tị với những cô nhân tình, để họ được hưởng những "quyền lợi" mà họ xứng đáng, đàn ông nhé!
Toàn bộ bức tâm thư có nội dung như sau:
"Mấy hôm nay em đã suy nghĩ rất kỹ và em quyết định viết đơn từ chức vợ. Em mong anh xem xét phê duyệt cho em và xin chuyển em qua làm việc bên bộ phận người tình.
Gửi chồng yêu dấu của em, từ ngày em nhận chức "vợ" tính đến nay cũng đã được 8 năm 9 tháng rồi anh nhỉ? Trong thời gian đó em đã có ra đời 2 thiên thần nhỏ bé, xinh đẹp và đáng yêu vô cùng.
Nhưng kể từ ngày lên chức Vợ và chức Mẹ thì em trở thành 1 người phụ nữ đầu tắt mặt tối, làm việc với cường độ "cật lực". Sáng nào em cũng nghe cái câu: "Mẹ ơi đồ con đâu? Em ơi cái cà vạt của anh đâu nhỉ?".
Em chạy như một con rô bốt để phục vụ 3 người nên em luôn đi làm luôn trong tình trạng đầu bù, tóc rối.
Ngày trước khi em còn giữ chức vụ Người Yêu của anh thì trên bàn trang điểm của em luôn có đến cả chục thỏi, nước hoa thì thơm phức nhưng lâu lắm rồi em cũng không rõ mùi nước hoa nó thế nào nữa.
Son cũng chỉ còn lại 1 thỏi, quần áo cũng chẳng có cái nào mới mà thay vào đó là đồ của anh và con cứ nhiều lên theo cấp số nhân nên đôi khi em thấy rất tủi thân.
Từ ngày lên chức vợ em đã phục vụ anh từ A tới Z. Về mặt tình cảm em luôn là chỗ dựa tinh thần cho anh. Về việc chăn gối em luôn mang lại cho anh niềm hoan lạc. Về việc nhà của em là một ô sin miễn phí, đa năng làm tất tần tật mọi việc.
Sáng sớm khi anh đang ngon giấc thì em mắt nhắm mắt mở dậy chuẩn bị bữa sáng. Tất bật đưa con đi học, chiều lại đón con về.
Nếu em ốm hoặc có việc bận thì y như rằng tổ ấm của mình sẽ trở thành bãi chiến trường và người thu dọn nó không ai khác chính là em. Nhiều hôm em thèm đi cà phê với bạn bè như anh nhưng lúc em vừa đặt mông xuống ghế thì điện thoại đã reo vì hậu phương bảo cần mẹ, cần vợ rồi nào là về nấu cơm bla bla.
Từ sau những lần ấy, bạn bè rất "quan ngại" trong việc mời em đi hẹn hò hay đi chơi cùng. Em đi đâu làm gì, anh nắm như lòng bàn tay còn việc của anh em không được hỏi hay kiểm soát mà chỉ ở nhà dài cổ để chờ đợi và chờ đợi.
Dạo này soi gương em khá giật mình về cái độ xuống sắc của mình. Đôi khi nhìn tấm ảnh cưới hay mấy cái ảnh thời em còn làm "Người Yêu" của anh so với lúc làm "Vợ" bây giờ em thực sự nghĩ mình đang nhìn nhầm người.
Lương tháng của em cứ bay vèo vèo vào tiền sữa của con và mấy bộ đồ đắt tiền anh và con đang mặc. Còn lương của anh thì chỉ bay vào túi của anh nếu nó có vào túi em thì cũng chỉ là để đi chợ, mua thức ăn.
Mấy hôm nay em đã suy nghĩ rất kỹ rồi, em không muốn làm vợ anh nữa thay vì đó em xin chuyển qua bộ phận Người Tình. Vì như em được biết bên bộ phận đó họ sẽ được người đàn ông của mình chiều chuộng, cung phụng.
Họ có thời gian làm đẹp, trau chuốt bản thân, được đưa đón và được tặng quà thường xuyên. Họ không phải nhìn thấy những lúc chồng phì ra khói hét ra lửa như người giữ chức vụ vợ nữa mà thay vào đó là những lời nói ngọt ngào và nụ cười tươi rói ân cần của đối phương.
Chế độ phúc lợi, đãi ngộ ở bộ phận đó cực kỳ hấp dẫn. Vì vậy, với sự cố gắng chăm chỉ bao lâu nay của em, em mong sẽ được phê duyệt. Em nhận ra lâu nay em đã làm việc rất hăng say không quản ngại ngày đêm nhưng chế độ đãi ngộ của anh dành cho em không được như mong muốn.
Anh hay cau có và ít khi âu yếm cũng như nói những lời tình cảm với em. Lâu rồi anh cũng chẳng còn hẹn hò đưa em đi chơi hay mua sắm.
Từ lâu anh cũng đang mặc định chuyện con cái nhà cửa… là của em. Em làm việc quần quật cả năm nhưng cũng không có chế độ lương hay ưu đãi gì cả. Vì vậy, từ hôm nay em xin từ chức Vợ và mong anh xem xét và cân nhắc điều động em qua bộ phận Người Tình...".