Chào mọi người, khi viết những dòng này trong đầu tôi chỉ nghĩ đến những thứ tiêu cực, hoặc là chết hoặc là bỏ đi đến một nơi thật xa không ai biết.
Tốt nghiệp đại học, do không xin được việc nên tôi về quê làm công nhân may. Nhà tôi ở một xã nghèo miền núi. Kinh tế không phát triển nên cuộc sống ở đây còn lạc hậu. Bố tôi nghiện ngập, trộm cắp bị bắt đi tù mấy năm nay. Đó chính là lý do khiến tôi 28 tuổi vẫn chưa có ai ngó tới. Con trai trong làng xa lánh, kì thị vì tôi có bố đi tù.
Chồng biết hoàn cảnh nhà mình nên cũng thương vợ lắm. (Ảnh minh họa)
Có quả bom nổ chậm trong nhà, mẹ sốt ruột lắm, nhờ mai mối khắp nơi cuối cùng cũng gả được con đi. Mọi thứ diễn ra nhanh đến mức từ khi gặp mặt làm quen đến đám cưới gói gọn trong 26 ngày trời. Không được tìm hiểu, không trải qua thời gian yêu đương nên về nhà chồng đối với tôi cái gì cũng bỡ ngỡ, xa lạ. Đặc biệt là người em trai chồng bị nhốt trong phòng kín là điều khiến tôi sửng sốt nhất.
Nhà chồng tôi cũng thuộc hộ khó khăn nhất nhì trong xóm. Bố chồng bị liệt ngồi xe lăn, mẹ chồng hàng ngày đi phụ hồ kiếm tiền trang trải cuộc sống. Anh trai chồng bị tai nạn lao động nằm 1 chỗ, ăn uống hay vệ sinh cá nhân đều phải có người trợ giúp. Còn em trai chồng thấy kể là do học nhiều quá nên mắc bệnh tự kỷ, không có tiền chạy chữa nên lâu ngày bệnh nặng thành tâm thần phân liệt.
Cả nhà chồng 5 người thì chỉ có mẹ chồng và chồng tôi có sức lao động, đi làm kiếm tiền nuôi 3 người còn lại. Tôi về làm dâu cũng không bị áp đặt gì nhưng tự bản thân tôi thấy thương cho hoàn cảnh nhà anh, muốn cùng anh gánh vác để san sẻ bớt phần nào gánh nặng cho chồng.
Chồng biết hoàn cảnh nhà mình nên cũng thương vợ lắm. Anh làm lái xe khách từ quê xuống Hà Nội, đi từ 4h sáng đến 7h tối mới về đến nhà. Nhận lương anh đưa hết cho tôi chi tiêu. Vì hoàn cảnh khó khăn nên vợ chồng tôi bàn nhau kế hoạch 2 năm mới sinh con. Thấy tôi lớn tuổi mà 2 bà nội ngoại cũng mong cháu nên giục nhiều, vậy là đầu năm nay tôi tháo vòng để sinh con.
Khi tôi mang bầu được 2 tháng thì mẹ chồng bị ngã giàn giáo qua đời. Khó khăn chồng chất khó khăn, dù mệt mỏi nhưng tôi vẫn cố động viên chồng vượt qua. Tất cả việc nhà tôi làm hết, thêm cả chăm sóc anh trai chồng, đưa cơm cho em chồng và bố chồng cũng khiến tôi áp lực. Chồng cứ bảo để đó cho anh, nhưng anh đi làm cả ngày đã đủ mệt rồi, tôi ở nhà thì cố làm cho xong.
Tháng trước, giữa đêm bố chồng bị đau bụng dữ dội, vợ chồng tôi phải chở xe máy đưa ông vào viện. Siêu âm xong bác sĩ bảo ông bị đau ruột thừa phải mổ luôn. Chồng bảo tôi ở lại viện, còn anh về nhà thu xếp tiền rồi sẽ vào luôn. Nhà tôi hoàn cảnh như thế, không khi nào có được 10 triệu trong nhà nên anh phải về vay mượn.
Chưa đầy 40 phút kể từ lúc chồng rời bệnh viện, bố chồng vẫn đang trong phòng phẫu thuật thì tôi nhận được điện thoại báo chồng bị tai nạn. Từ đó đến giờ gần 1 tháng chồng nằm phòng cấp cứu, thở oxy không có tiến triển. Bác sĩ tiên lượng anh có giữ được mạng sống thì cũng là người thực vật mà thôi. Ông trời thật bất công giáng xuống nhà chồng tôi biết bao nhiêu thử thách không thể vượt qua được.
1 tuần gần đây, không hiểu do thời tiết nắng nóng quá hay vì sao mà em chồng tôi lại bệnh nặng, cả ngày gào thét, dùng tay đấm vào tường rồi đập phá cửa. Có lúc lại nghe em khóc rất lâu. Tôi sợ không dám đến gần, canh lúc nào em ngủ thì lén mở cửa để cơm vào.
Sáng nay, tôi dậy sớm làm vệ sinh cho em chồng để vào viện với chồng. Từ ngoài sân, nghe im lặng không có tiếng động, nghĩ em chồng vẫn ngủ nên tôi nhòm qua khe cửa sổ thì giật mình thấy ánh mắt sắc lẹm của em nhìn thẳng về phía tôi đang đứng. Sợ quá, tôi bê chậu nước đi thật nhanh.
Ông trời thật bất công giáng xuống nhà chồng tôi biết bao nhiêu thử thách không thể vượt qua được. (Ảnh minh họa)
Những ngày này, em chồng bị tâm thần lại cứ đòi vùng vẫy ra khỏi phòng khiến tôi rất vất vả phải canh em. Hậm hực không ra được, thi thoảng em nhìn chị dâu với ánh mắt sắc lẹm khiến tôi sợ hãi và bế tắc.
Hiện tại là 2 giờ sáng mà tôi vẫn không ngủ được, nghĩ về đứa con trong bụng, về tương lai sao mà mịt mù quá. Cuộc sống nhà chồng không còn lối thoát nào cho tôi nhưng lương tâm tôi không cho phép bỏ anh lúc này. Vì quá nhiều chuyện xảy ra cùng lúc khiến tôi mất ăn mất ngủ. Trong khi tôi đang ở tháng thứ 6 của thai kì, mất ngủ và mệt mỏi nhiều ngày như này liệu ảnh hưởng nhiều đến thai nhi không?
Mất ngủ liên tục có ảnh hưởng đến thai nhi không?
Mất ngủ liên tục có thể ảnh hưởng đến thai nhi, nhưng tác động cụ thể phụ thuộc vào thời gian và mức độ mất ngủ. Dưới đây là một số hậu quả khi mẹ mang bầu bị mất ngủ:
1. Stress: Mất ngủ có thể gây ra căng thẳng và stress cho mẹ. Stress không tốt cho sức khỏe tổng thể và có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của thai nhi. Ngoài ra, stress cũng có thể gây ra các vấn đề khác như tăng huyết áp và tăng nguy cơ sảy thai.
2. Sản lượng hormone: Mất ngủ có thể gây ra sự gián đoạn trong quá trình sản xuất hormone trong cơ thể mẹ. Hormone như cortisol và melatonin có vai trò quan trọng trong quá trình phát triển của thai nhi. Sự mất cân bằng hormone có thể ảnh hưởng đến sự phát triển và sức khỏe của thai nhi.
3. Sức khỏe tổng thể: Mất ngủ kéo dài có thể gây ra các vấn đề sức khỏe tổng thể như suy giảm hệ miễn dịch, tăng nguy cơ mắc các bệnh lý và suy giảm năng lượng. Những tác động này có thể ảnh hưởng đến sự phát triển và sức khỏe của thai nhi.
4. Rối loạn giấc ngủ thai nhi: Một số nghiên cứu cho thấy mất ngủ liên tục ở mẹ có thể ảnh hưởng đến giấc ngủ của thai nhi. Các nghiên cứu cho thấy rằng thai nhi có thể phản ứng bằng cách tăng động hoặc ít hoạt động hơn khi mẹ gặp mất ngủ.
Nếu mẹ gặp vấn đề về mất ngủ, hãy thảo luận với bác sĩ hoặc chuyên gia chăm sóc sức khỏe thai sản để được tư vấn và hỗ trợ thích hợp.