Nhà văn Anh trải lòng về “bữa tiệc âm thanh” Hà Nội

Google News

(Kiến Thức) Trên tờ Independent của Anh, nhà văn Terence Carter đã chia sẻ những cảm xúc khó quên về “bữa tiệc âm thanh” trong thời gian sinh sống ở Hà Nội.

"Bạn sẽ không nghe thấy bất cứ điều gì - chúng được cách âm", nhân viên đại lý bất động sản Hà Nội nói với chúng tôi về các quán bar karaoke nằm liền kề với căn hộ ở tầng thứ năm, nơi tôi và vợ thuê trong ba tháng.

Lời nói dối vĩ đại này làm khổ chúng tôi vào buổi trưa hàng ngày, khi các thành viên của quán karaoke bar siết cổ đến chết các bài hát Việt Nam bằng giọng ca trần trụi quả mình.

Không hẳn là chúng tôi không mong đợi những tiếng ồn. Đường phố ở nơi đây thật sự sống động. Nằm trong khu vực có nhiều nhà hàng và quán bar, con ngõ nơi tôi sống hầu như không có ô tô qua lại, nhưng nó quả là đường cao tốc đối với những chiếc xe máy.

 Đường phố Việt Nam.

Không bao giờ có hai ngày bắt đầu giống nhau. Trong hầu hết các buổi sáng, chúng tôi bị đánh thức vào lúc 6h45 bởi các bản thông báo phát ra từ loa phóng thanh của UBND phường, tiếp theo đó là giai điệu nồng nhiệt của bài ca yêu nước.

Ít lâu sau đó, những người phụ nữ bán hàng rong trên xe đạp bắt đầu di chuyển qua phố, vừa tán gẫu vừa buôn bán đủ mọi thứ từ các loại bình gốm cho đến rau quả. Những người đầu bếp chuẩn bị thức ăn cho một ngày bận rộn. Có một quán phở khá đông khách, nơi mọi người húp sì sụp những bát phở thơm phức. Khoảng 11h thì hàng bún chả mà chúng tôi yêu thích mở cửa. Mùi thơm của thịt lợn nướng báo hiệu một bữa ăn trưa đầy hấp dẫn.

Khi màn đêm buông xuống, thực khách địa phương ngồi tràn xuống lề đường để thưởng thức rượu gạo và vodka giá rẻ, vừa uống vừa chúc tụng nhau.

Đến 11h30 đêm, mọi chuyện mới thật sự thú vị. Vào thời điểm quán karaoke sát nhà tôi đông khách nhất thì lực lượng dân phòng xuất hiện yêu cầu các hàng quán đóng cửa vào buổi đêm. Những người quản lý quán vội vàng thực hiện theo quy định, nhưng ngay lập tức mở cửa trở lại khi thấy họ khuất bóng.

Các hàng quán vẫn còn mở chừng nào tiếng nhạc vẫn còn phát ra từ các tòa nhà dọc theo đường phố. Điều này có thể kéo dài tới 5h sáng. Sau đó là hai giờ thực sự yên tĩnh để ngủ, cho đến khi tiếng loa phường đánh thức chúng tôi dậy để bắt đầu một ngày mới…

Bây giờ, khi đã chuyển đến một nơi khác, chúng tôi thật sự cảm thấy nhớ tiếng ồn của khu phố náo nhiệt, chỉ trừ tiếng hát karaoke của những giọng ca tập sự.

TIN BÀI LIÊN QUAN

BÀI ĐANG ĐỌC NHIỀU
Thanh Bình (theo The Independent)

Bình luận(0)