Câu nói của nàng dâu bị đối xử tệ bạc khiến nhà chồng lặng người

Google News

Nghe tôi nói xong, mẹ chồng giận tím mặt. Anh đưa tay định tát, tôi liền đưa mặt ra thách thức: “Có ngon đánh đi, coi con này có để yên không cho biết”.

Ngày lấy chồng, tôi rất vô tư vì nghĩ cuộc sống ở nhà chồng cũng sẽ không có gì khó khăn. Tôi còn luôn miệng tự tin nói với mấy đứa bạn rằng tôi sẽ là một người con dâu hoàn hảo và giỏi giang khiến ai cũng phải nể phục.
Từ ngày làm dâu, tôi vừa phải làm việc ở ngoài vừa quán xuyến việc nội trợ, mẹ chồng không hề giúp một tay. Ngày nào tôi cũng làm việc quần quật cả ngày lẫn đêm không có thời gian nghỉ tay. Sáng sớm tôi phải chạy ra mở cửa hàng, rồi tranh thủ giờ nghỉ trưa để chạy về nhà nấu cơm cho gia đình Vậy mà hết lần này đến lần khác, mẹ chồng đều kiếm cớ hoạnh họe, bắt bẻ khiến tôi chán nản vô cùng. Bà khiển trách tôi chỉ lo đi kiếm tiền mà việc nhà không lo.
Một ngày với tôi là cả trăm mối bộn bề lo toan, vậy mà không ai thương và hiểu. Thậm chí chồng tôi cũng vậy. Mỗi khi tôi muốn tâm sự anh đều mắng là tôi cứ lải nhải suốt, làm không được thì thôi, chứ đừng than thở.
Những lúc bận đi lấy hàng ở xa, tôi nhờ anh ra trông cửa hàng. Để chồng trông quán tôi cũng không yên tâm nên hay điện thoại về nhắc thì biết là anh đã đóng cửa từ lâu vì lý do không có khách. Tôi tức giận lớn tiếng với anh, ba mẹ chồng nghe được nên làm mặt giận, không ngó ngàng đến tôi. Nhiều lúc ấm ức lắm nhưng cũng phải ráng nhịn, phận làm dâu thì phải chấp nhận tính nết trái gió trở trời của gia đình chồng. Từ khi có chồng đến giờ, tôi bận tối mày tối mặt đến thời gian cũng không có để về nhà. Ba mẹ cứ điện thoại hỏi thăm suốt, lúc đó chỉ muốn khóc thật lớn, để trút hết mọi gánh nặng của bản thân.
Cau noi cua nang dau bi doi xu te bac khien nha chong lang nguoi
Ảnh minh họa. 
Một lần, vợ chồng xảy ra mâu thuẫn, anh đánh tôi. Tôi ấm ức gọi cho mẹ. Mẹ nghe tin nhanh chóng lên xem tình hình như thế nào. Mẹ tôi xin phép gia đình cho tôi về nhà, để cả hai có thời gian suy nghĩ nhưng họ một mực không cho. Họ quả quyết nếu đi thì đừng trở lại nữa. Mẹ tôi thấy vậy nên khuyên tôi nhẫn nhịn, lấy chồng thì phải theo nhà người ta chứ về nhà thì còn mặt mũi nào nhìn bà con hàng xóm.
Tôi nghe lời mẹ ở lại. Từ đó, nhà chồng khinh tôi ra mặt. Họ thường mỉa mai: “Ba mẹ không biết dạy nên con cái mới hỗn hào với người lớn như vậy. Mặt mo chứ chẳng vừa, đúng là mẹ nào con nấy”. Tôi ấm ức phát điên không thể nhẫn nhịn được nữa: “Dạ tính nết con là như vậy đó. Đã vậy thì con xin phép ba mẹ con về nhà luôn. Thà bị chồng bỏ còn hơn có cái loại chồng kiểu này, con về nhà báo hiếu ba mẹ con, chứ cứ báo đáp người dưng chẳng có ân nghĩa gì họ lại còn coi con chẳng ra gì”.
Nghe tôi nói xong, mẹ chồng giận tím mặt. Anh đưa tay định tát, tôi đưa mặt ra thách thức: “Có ngon đánh đi, coi con này có để yên không cho biết”. Thấy thái độ cương quyết của tôi, anh không dám làm gì. Sau hôm đó, tôi dọn đồ về thẳng nhà dưới ánh mắt ngạc nhiên của gia đình chồng. Ở nhà được vài hôm, tôi nhận được tin nhắn của anh: “Cô đã đi rồi thì khó về lắm, nếu muốn về thì kêu ba mẹ cô lên xin lỗi ba mẹ tôi đi”. Tôi cười mỉa rồi đáp ngắn gọn: “Ba mẹ tôi không có lỗi gì mà phải xin”.
Tuy mang tiếng làm dâu mà giờ lại cuốn gói về nhà mẹ đẻ, nhưng tôi vẫn không hối hận về những hành động của mình. Nếu có quay lại tôi muốn mình còn làm nhiều hơn vậy nữa, để họ biết được rằng phận đàn bà, phận làm dâu không dễ dàng bị ăn hiếp. Với tôi, bất chấp tất cả để ở bên một người đàn ông chẳng ra gì là một quyết định ngu xuẩn nhất. Thứ gì buông được cứ buông, chứ đừng ôm khư khư rồi hỏi sao làm đàn bà lại khổ như vậy.
Theo Phụ nữ Sức khỏe

>> xem thêm

Bình luận(0)